Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 875:




Chương 875

Ding dong ding dong.

“Mẹ, ai đến vậy?” con bé hoàn toàn không biết tình hình.

“Suỵt, tiểu bảo bối của mẹ đừng lên tiếng nha, lát nữa bất luận là ai tới, con đều phải nấp vào, tuyệt đối không được ra ngoài a!”

“Tại sao?” Trong giọng nói nhẹ nhàng mềm mại của Tiểu Cửu Cửu có chút tò mò.

Cố Tịch Dao rũ mắt xuống, nhìn con bé nhắn xinh xắn đáng yêu trong lòng mình, cắn chặt môi, hạ quyết tâm một phen—

“Bởi vì [Quỷ Toilet] đã chạy ra khỏi địa ngục rồi… hắn ta đáng sợ đáng sợ lắm, nếu để hắn nhìn thấy Cửu Cửu, hắn sẽ ăn thịt Cửu Cửu đó…”

“A…” Cửu Cửu giật mình! Ánh mắt lập tức kinh hoảng, đôi môi run rẩy: “Mẹ, mẹ…Cửu Cửu sợ…”

“Sợ là đúng rồi! Nếu như bị [Quỷ Toilet] ăn thịt, Cửu Cửu sẽ không được gặp mẹ nữa…sau đó mẹ sẽ rất thương tâm đó, Cửu Cửu sẽ rất đáng thương…”

“Hu hu…mẹ, Cửu Cửu không muốn bị [Quỷ Toilet] ăn đâu, [Quỷ Toilet] sẽ biến Cửu Cửu thành phân thúi đó…”

Ơ…

Khóe miệng Cố Tịch Dao giựt một cái!

Quả nhiên, [Quỷ Toilet] đã thực sự thành công trong việc đầu độc con bé!

Cô cười thầm một tiếng, ôm bé con bước nhanh vào phòng ngủ.

Cánh cửa rầm một tiếng đóng lại.

Ngoài cửa, Hình Uy đứng ở cửa, mang theo hai giỏ trái cây, không ngừng bấm chuông.

Nhưng không ai ra ngoài xem cả.

Bắc Minh Quân nhíu mày, ngay lập tức gọi vào điện thoại của Cố Tịch Dao——

Anna giật bắn mình khi nghe thấy tiếng điện thoại rung trên ghế sofa.

Vội vàng chạy tới, cầm lấy điện thoại chạy vào phòng ngủ gõ cửa: “Tịch Dao, anh ta gọi điện thoại đến….”

“Đừng nghe máy! Có chết cũng không nghe máy!” Cố Tịch Dao ôm lấy con bé, trả lời qua cánh cửa.

Không lâu sau, tiếng chuông điện thoại cũng yên tĩnh lại.

Reng một tiếng, lại đến một tin nhắn.

“Tịch Dao, anh ta gửi tin nhắn đến…”

“… Anna, vậy cô xem chút đi.”

Thế là Anna mở tin nhắn, đôi mắt kinh hãi, thanh âm run lên: “Tịch Dao…anh ta nói biết cô ở đây, một phút sau, cô còn không mở cửa, anh ta sẽ báo cảnh sát nói là chỗ này mất trộm đó!”

Một giây sau, cánh cửa cạch một tiếng mở ra. Cố Tịch Dao ra khỏi phòng ngủ, khuôn mặt lạnh lẽo: “Tên đàn ông chết tiệt này vậy mà còn dám báo cảnh sát nữa?”

“Tịch Dao, tôi thấy anh ta không giống như nói đùa đâu…Nếu như thật sự báo cảnh sát, cảnh sát nhất định sẽ vào nhà lục soát, lúc đó con bé không giấu được đâu…”

“Nhưng Anna… tôi phải làm sao đây? Tôi không thể để anh ta nhìn thấy con bé… không thể để con bé đi vào vết xe đổ của năm đó…”

Anna vỗ vai Cố Tịch Dao: “Tịch Dao, đừng hoảng! Chỗ này dù gì cũng là nhà của tôi, cô lại là khách của tôi, càng huống hồ, tôi lại không có quen với Bắc Minh Quân, anh ta chắc sẽ không làm bậy đâu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.