Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 799:




Chương 799

Phỉ Nhi che miệng lại, nước mắt lại bắt đầu trào ra.

“Hức…tôi muốn hỏi cô, nếu như có một người đàn ông chơi piano trước mặt cho cô nghe, cô cảm thấy đó là ý nghĩa gì?”

Câu hỏi này của Phỉ Nhi, khiến cho đầu ngón tay Cố Tịch Dao run lên.

Cô đột nhiên nhớ lại đêm đó, Bắc Minh Quân đã đàn ca khúc trên buổi diễn tấu piano của Depp Myers…

Cô nhớ rằng sau khi Bắc Minh Quân đàn xong, đã hỏi cô, có nghe hiểu chưa?

Thực ra, căn bản không nghe hiểu gì cả.

Có lẽ, là cô không thể nghe hiểu được….

Cố Tịch Dao suy nghĩ một lát, rồi mới nói: “Tôi sẽ cảm thấy, người đàn ông đó có lẽ là muốn thể hiện mà thôi…”

“Thể hiện?” Phỉ Nhi nghe mà nở nụ cười bi thương: “Không, đối với anh ấy mà nói, không bao giờ thèm thể hiện bất kỳ điều gì trước mặt người khác cả…tôi nhớ rất rõ, năm đó, khi tôi mới quen biết anh ấy, đã từng nghe lén nghe anh ấy một mình cô đơn đàn piano ở trong phòng, sau đó mỗi khi tôi đi vào, tiếng đàn của anh ấy liền sẽ đột ngột ngừng lại…”

“Tại sao lại ngừng?” Cố Tịch Dao đột nhiên cảm thấy, anh ấy của cái cô ở sát vách này, vậy mà lại giống với Bắc Minh Quân!

“Ha…” Phỉ Nhi cười khổ một tiếng: “Lúc đó tôi cũng nói với anh ấy như vậy: rõ ràng tiếng đàn hay như vậy, tại sao lại ngừng rồi? Nhưng cô biết anh ấy trả lời tôi thế nào không?”

Không biết tại sao, trái tim Cố Tịch Dao đột nhiên thắt lại một cách kỳ lạ.

Giống như là có chút căng thẳng vì câu trả lời này—

“Trả lời thế nào?”

Phỉ Nhi lau nước mắt, khóc lóc nói—

“Anh ấy vốn không có trả lời tôi, chỉ nói với tôi một câu: em có biết có một từ, gọi là nói lời tình yêu không?…Lúc đó tôi nghe thấy câu này, cả người đều sững sờ…”

Trái tim Cố Tịch Dao đột nhiên lỡ đi một nhịp!

Ngón tay theo bản năng siết chặt!

“Nói lời tình yêu?”

“Phải! Chỉ là bằng cách đàn piano—Chơi đàn ngỏ lời yêu! Vốn dĩ đối với anh ấy mà nói, đàn piano chính là ngỏ lời yêu…cô biết không, kể từ lúc đó, tôi đã điên cuồng mà mê luyến anh ấy không dứt ra được rồi…tôi thề, nhất định phải khiến anh ấy một ngày nào đó, đích thân đàn cho tôi nghe, ngỏ lời tình yêu với tôi…”

Phỉ Nhi nói đến đây, đột nhiên khóc to lên, khóc không thành tiếng: “Nhưng mà…hu hu hu…hôm nay tôi mới phát hiện, hóa ra anh ấy đã chịu chơi đàn piano với một người phụ nữ rồi….nhưng người phụ nữ đó không phải là tôi, không phải là tôi a….”

Cố Tịch Dao nghe xong lời này, trái tim cảm thấy nghẹn lại.

Hóa ra, chơi đàn ngỏ lời yêu.

Vậy, Bắc Minh Quân đêm đó công khai chơi đàn, hỏi cô nghe hiểu chưa?

Là ý này sao?

Là ý chơi đàn ngỏ lời yêu sao?

Khóe mắt Cố Tịch Dao đột nhiên ướt nhòa…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.