Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 791:




Chương 791

Vội vàng đứng dậy vào phòng làm việc của Vân Chi Lâm cách vách, quả nhiên tìm được túi hồ sơ CVPL trên bàn công tác của anh, cô thuận tay cầm lên.

Quay lại lấy túi, lại vội vàng ra khỏi văn phòng luật sự Vân Thị…

Nửa tiếng sau, xe taxi đến cửa khách sạn Đông Phương.

Cố Tịch Dao thanh toán tiền, xuống xe.

Ngẩng đầu ngước nhìn khách sạn Đông Phương một cái.

Chắc là ở đây không sai đi.

Nhưng mà, cửa chính khách sạn bị một nhóm bảo an đeo kính mắt bao vây.

Cô còn thấy có mấy bên truyền thông, cầm máy chụp ảnh đang giằng co với bảo an, cũng không có kết quả.

“Tiểu thư, thật xin lỗi, hôm nay khách sạn của chúng tôi có việc đặc thù, nên tạm thời không nhận khách.” Bảo an ngăn Cố Tịch Dao lại.

Cố Tịch Dao nhíu lông mày: “Nhưng mà đồng nghiệp của tôi ở tầng 15, anh ấy nhờ tôi giao một phần tài liệu quan trọng đến, đợi dùng mà!”

Bảo an nhìn Cố Tịch Dao, sau đó cầm bộ đàm, hỏi thăm tình tình tầng 15.

Lập tức gật gật đầu: “Tiểu thư, cô có thể tiến vào. Bên trong sẽ có người dẫn cô đến tầng 15. Nhưng mà không được chạy loạn khắp nơi! Còn có, điện thoại di động của cô cũng không được chụp ảnh!”

Cố Tịch Dao qua loa gật đầu, lông mày bình tĩnh, đáy lòng xẹt qua một tia nghi hoặc, sau đó nhanh chóng vào thang máy – –

Trong thang máy cũng có hai người bảo an đứng đợi.

Trực tiếp đưa cô lên tầng 15.

Hôm nay khách sạn Đông Phương sao thế?

Biến thành giới nghiêm như vậy, giống như có nhân vật lớn đến.

Cô nhún nhún vai, không nghĩ nhiều như vậy.

Trực tiếp đến phòng 1509 – –

Cốc cốc cốc!

Một lát sau, cửa mở ra một khe nhỏ..

Vân Chi Lâm chui đầu ra, nhưng anh không mở cửa ra, như đang che giấu cái gì.

Cho nên Cố Tịch Dao căn bản không nhìn thấy tình hình bên trong.

“Dao Dao, em đến rồi?” Tròng mắt anh ta lướt nhanh qua đồng hồ quý giá trong tay, “Thật nhanh đó…”

“Chi Lâm, đây là tài liệu anh cần.” Cố Tịch Dao đưa túi hồ sơ cho anh, giương mắt hỏi, “Khách hàng của anh thật kỳ lạ, hai người nói chuyện vụ án như vậy sao?”

Anh nhún nhún vai, nhận túi hồ sơ: “Khách hàng của anh là người có danh vọng, không muốn bị người khác nhìn thấy, cho nên…”

“Ồ, hiểu rồi.” Cô gật gật đầu, nhíu lông mày, chẳng lẽ giới nghiêm dưới lầu có liên quan đến vị khách trong phòng của Vân Chi Lâm? Mặc dù tò mò, nhưng cô cũng không nhiều chuyện, “Anh xem qua tài liệu đi, nếu không có vấn đề gì thì em đi trước.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.