Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 747:




Chương 747

Nhưng—

Nước mắt cô rơi là vì ca khúc ưu thương da diết này.

Không phải là bởi vì người đàn ông này!

Càng huống hồ, anh làm sao có thể chơi piano cho cô nghe một cách trìu mến như vậy, trong khi sắp sửa đính hôn với một người phụ nữ khác chứ?

Cho dù anh chơi piano giỏi đến thế nào, cho dù anh có đẹp trai đến thế nào, cho dù anh muốn bày tỏ điều gì với cô vào lúc này đi nữa, cô đều sẽ không tin nữa!

Cố Tịch Dao vội vàng lau đi nước mắt trên má, nhếch môi gật đầu: “Khúc nhạc ưu sầu này của anh, tôi đã nghe hiểu rồi. Anh yên tâm đi, sau khi anh chết, tôi sẽ đốt tiền giấy cho anh!”

Khuôn mặt điển trai của anh đột nhiên đen sầm lại.

Ngay sau đó, những người hâm mộ lao về phía anh lập tức vây quanh anh, hét lớn: “Cậu hai Bắc Minh, cậu hai Bắc Minh, xin anh cho chúng tôi chữ ký…”

Dòng người lập tức chen lấn Cố Tịch Dao ra ngoài bảy tám mét.

Cách đám người, đôi đồng tử u ám của anh khóa chặt vào cô, giống như một con báo đang rình mồi trong rừng rậm.

Trơ mắt nhìn cô khẽ cười, từng bước từng bước lùi về sau, cuối cùng, còn vẫy vẫy tay với anh, nói một khẩu hình không tiếng—

“Bye bye, tên khốn Bắc Minh.”

Bye bye, tên ác ma, Bắc Minh.

Quay người, nhanh chóng bước ra khỏi phòng hòa nhạc mà không chút lưu tình nào…

Tiếng la hét của những người hâm mộ đó nối tiếp nhau.

Anh bị bao vây trong đám người, bị các fan nữ quấy rối từ bốn phương tám hướng, người luôn bình tĩnh và tự chủ như anh, đã mấy lần suýt nữa đã thất lễ rồi, trơ mắt mà nhìn bóng lưng của cô rời khỏi tầm mắt của anh…

Người đàn ông luôn kín đáo này, đã vì vẻ ngoài tuyệt đẹp của mình tại buổi hòa nhạc piano của Depp Myers đêm nay, mà trở nên hot hòn họt trong một đêm!

Đêm khuya.

Trong một tòa nhà chọc trời khác ở thành phố này.

Tô Ánh Uyển xem video buổi hòa nhạc piano của Depp Myers do cư dân mạng truyền nhau trên máy tính, đặc biệt là khi nhìn thấy Bắc Minh Quân đích thân lên sân khấu đàn ca khúc

Cô ta suýt chút nữa đã đập máy tính rồi!

Ding Dong.

Chuông cửa vang lên.

Tô Ánh Uyển vội vàng chạy ra mở cửa, ngay lúc nhìn thấy Bạch Điệp Quý, đôi con ngươi cô ta lộ rõ vẻ thất vọng.

Không phải là người cô ta mong đợi.

“Ánh Uyển.” Bạch Điệp Quý cau mày, trong mắt hiện lên tia lo lắng: “Cô không sao chứ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.