Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 722:




Chương 722

“…” Sở Dung Triết lại sợ tới mức nhũn chân, nếu anh ta không đoán sai thì người ném ly nước ở phòng bên cạnh chính là Bắc Minh Nhị…

Thằng nhóc này đúng là biến thái, theo dõi bọn họ đến tận chỗ này…

Sở Dung Triết bất lực, ánh mắt đột nhiên lóe lên.

Anh ta nhìn Cố Tịch Dao, lại nhìn nhìn cô gái đang nằm trên giường, lại nghĩ đến Bắc Minh Nhị đang tức giận đến bốc khói ở phòng bên cạnh, Sở Dung Triết gian xảo cong khóe miệng lên——

“Tịch Dao, cô muốn biết rốt cuộc tên khốn nạn sẽ khốn nạn thế nào không?”

Anh ta vừa nói vừa cởi trần đi đến gần Cố Tịch Dao.

“Hả…” Cố Tịch Dao sửng sốt một chút, lúc này ánh mắt Sở Dung Triết đột nhiên trở nên đáng sợ, cô nuốt nước bọt: “À…”

Sở Dung Triết nhướng mày: “Thật ra cô nghĩ sai rồi, tên khốn nạn thích nhất là cô gái nhà lành, lúc không có cô gái nhà lành mới đi chơi gà bên ngoài mà thôi… Tịch Dao, phụ nữ xinh đẹp lại trong sáng như cô là thứ tên khốn nạn rất thích nhất… Chậc chậc, dù sao Bắc Minh Nhị sẽ đính hôn với Phỉ Nhi, hay là… Cô đi theo tôi đi…”

Sở Dung Triết vừa dứt lời, sau đó thân hình cao lớn đi tới trước mặt Cố Tịch Dao——

Anh ta chống hai tay nhốt cô vào góc tường.

Anh ta lập tức mập mờ phả hơi nóng vào mặt cô…

“A?” Cố Tịch Dao hoảng sợ: “Sở Dung Triết, anh sẽ không làm thật đấy chứ?”

“Tịch Dao, tôi biết Bắc Minh Nhị rất yêu thương cô, không sao, cô có thể dựa vào vai tôi, ôm lấy tôi… thậm chí, cô cũng có thể dùng cơ thể tôi…”

Anh ta vừa nói xong thì đặt móng vuốt lên eo thon của cô…

“Này… Sở Dung Triết… Anh lùi lại một chút… tôi không cần cơ thể của anh…” Cố Tịch Dao cau mày, chống tay lên ngực Sở Dung Triết ngăn anh ta đến gần.

Thằng nhóc này đột nhiên giống như ma nhập vào người, dáng vẻ như hổ báo nhìn cô làm cho người ta hoảng sợ!

“Ha ha, Tịch Dao của tôi đừng xấu hổ… nếu chúng ta đã đến đây thì không bằng vui vẻ một chút, để cho cô biết Sở Dung Triết này tuyệt đối không thua kém Bắc Minh Nhị… chậc chậc, da của cô thật mịn màng… khó trách Bắc Minh Nhị lại yêu thích cô không buông tay như thế…”

“Này! Sở Dung Triết, anh mau bỏ móng vuốt của mình ra cho tôi!”

Giọng Cố Tịch Dao vừa dứt lời thì đột nhiên ——

Ầm ~!

Một tiếng động lớn vang lên!

Cửa phòng gần như vỡ nát!

“Á…” Cô gái nằm trên giường sợ tới mức vội vàng co người lại, cầm lấy chăn che cơ thể của mình.

Sở Dung Triết nghe thấy tiếng phá cửa thì rốt cuộc cũng có cảm giác giải thoát!

Cố Tịch Dao vẫn chưa kịp phản ứng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, một cơn gió lạnh bỗng thổi qua!

Trái tim cô run lên một cái!

Sau đó cô nghe thấy Sở Dung Triết “Á –” hét lên thảm thiết.

Mà cô được một lực kéo mạnh rơi vào một lồng ngực rộng lớn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.