Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 695:




Chương 695

“Vậy ý của con, là mẹ con nếu như không trở về thì ba có thể đính hôn với Phỉ Nhi rồi?” Bắc Minh Quân dễ dàng tìm được sơ hở trong lời nói của Dương Dương.

“A–” Dương Dương tức giận mà vung tay, dụng cụ xỏ giày bốp một cái, chọc vào cổ họng của Bắc Minh Quân—

Chỉ cần dùng thêm chút lực nữa, gần như có thể làm anh bị thương!

Một cậu nhóc 7 tuổi có chơi thế nào cũng không lại với lão giang hồ như người ba chết tiệt này.

“Quân…” Phỉ Nhi lo lắng gọi một tiếng.

Bắc Minh Quân lại duy trì tư thế ngồi ban đầu, không nhanh không chậm nhìn Dương Dương, lông mày nhíu lại: “Bắc Minh Tư Dương, mấy lý do này đều không thể cản được ba lấy Phỉ Nhi. Con là con trai, con nên hiểu, ba lấy ai đều không phải việc con có thể ngăn cản!”

“Con mặc kệ! Tóm lại con không muốn người phụ nữ xấu xí này làm mẹ mới của con, con không cho phép ba lấy người phụ nữ xấu xí này… con không cho phép… không cho phép…”

Dương Dương tức giận giống như chú sư tử con, cậu bé không có dễ nói chuyện như Trình Trình, cậu bé không đưa ra được lý do thuyết phục lão ba chết tiệt này, cậu nhóc sốt sắng giống như con kiến trong chảo nóng, vừa lo vừa tức, trong hoảng loạn, bàn tay nhỏ giơ dụng cụ xỏ giày lên, nhưng không ngờ lại dùng sức cứa vào cổ của Bắc Minh Quân—

Xẹt…

Bắc Minh Quân hít một ngụm khí lạnh, sau đó, chỗ cổ xuất hiện một vết máu…

“Á, Quân anh chảy máu rồi…” Phỉ Nhi bị dọa mà vội vàng ấn chuông gọi bác sĩ.

Dương Dương ngây người, không ngờ bản thân ra tay lại nặng như vậy…

Lần đầu tiên, Bắc Minh Quân không có tức giận với Dương Dương, mà chỉ nhíu mày, để mặc máu tươi rỉ ra, một giọt hai giọt… nhiễm đỏ cả áo…

Cạch một tiếng. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tay của Dương Dương mềm nhũn, thả dụng cụ xỏ giày trong tay xuống.

Òa một tiếng rồi bật khóc, cậu nhóc hai năm nay rất ít khi khóc lớn như vậy, một khi đã khóc thì khóc đến mức tim đều xé ra…

Vừa khóc, cậu bé vừa sụt sịt mũi, nức nở nói—

“Con không muốn làm nam tử hán! Con không muốn mẹ mới… Con không chơi nữa, con muốn về nhà, con muốn tìm mẹ, con không cần lão ba chết tiệt này nữa… Con muốn đoạn tuyệt quan hệ ba con với ba…”

Trái tim của Bắc Minh Quân run rẩy!

Lời nói này của Dương Dương giống như lời anh năm đó đã nói với ba.

Bởi vì anh cũng đã từng giống như Dương Dương, cố gắng ngăn cản ba lấy Giang Tuệ Tâm. Nhưng ba nói, mẹ căn bản không yêu bọn họ, lấy ai đối với ông mà nói, căn bản không quan trọng…

Mà anh và ba không giống nhau, anh nợ Phỉ Nhi một lời hứa, nợ Phỉ Nhi một danh phận, anh không thể tiếp tục phụ cô nữa…

Nhìn dáng vẻ khóc lóc kêu gào của Dương Dương, anh muốn đưa tay ôm cậu bé vào lòng…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.