Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 665:




Chương 665

“Lát nữa… lát nữa cô đối với chúng tôi nhẹ một chút…” Hoa mỹ nam thứ tứ giống như tiểu bạch thỏ xông vào hang sói.

Cố Tịch Dao cười híp mắt nhìn bọn họ, không để tâm mà khoát tay, hào sảng nói: “Ha ha, ợ… ừm, nào nào… cởi đi cởi đi…”

Trong xe, Bắc Minh Thiên mới đỗ xe xong thì vội vàng chạy lên lầu.

Sắc mặt xanh mét đến cực điểm.

Tuy nhiên, khi anh gần như dùng tốc độ ánh sáng xông vào cửa nhà của Cố Tịch Dao, Quân gia chấn, kinh, rồi!

Anh vậy mà nhìn thấy bốn người đàn ông trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần sịp!

Xếp thành một hàng, quay lưng về phía cửa lớn.

Rất nhanh, anh nghe thấy âm thanh duy mỹ quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, vậy mà nói ra lời nói khiến người ta trợn mắt líu lưỡi—

“Còn chần chừ làm cái gì, mau cởi…”

“Cố, Tịch Dao!!” Bắc Minh Quân gằn lên một tiếng. Cơ thể cao lớn trong nháy mắt xông vào!

Quân gia tức giận rồi.

Người phụ nữ này đang làm cái gì hả?

Rượu vào làm loạn?

Vậy mà dám chơi một lần bốn tên cho anh xem!!!

Không thèm đóng cửa mới đáng chết!!

Như một trận gió lạnh thổi qua. Bốn hoa mỹ nam run rẩy, còn chưa kịp phản ứng, thì nhìn thấy thân ảnh cao lớn tráng kiện lao nhanh đến trước mặt bọn họ!

“Hmm…” Người đàn ông thật đáng sợ. Hoa mỹ nam thứ nhất bị dọa cho run rẩy.

“Anh, anh là ai…” Hoa mỹ nam thứ hai dùng giọng run rẩy hỏi.

“Vậy mà còn một người nữa…” Hoa mỹ nam thứ ba vội vàng đưa hai tay che hai điểm trước ngực.

“Anh… anh…” Hoa mỹ nam thứ tư trừng mắt, mất nửa ngày, cuối cùng cũng bừng tỉnh: “Á— anh, anh là boss, boss lớn…”

Bốn hoa mỹ nam giống như bị sét đánh trúng.

Không tin được nhìn người đàn ông cao to đẹp trai phi phàm trước mắt lại có vẻ mặt băng sương cực điểm!

“Boss, boss lớn?” Nuốt nước bọt một cái, không biết là hoa mỹ nam nào run rẩy lên tiếng.

Bắc Minh Thiên nheo đôi mắt lạnh lùng, bàn tay siết chặt lại, đang chuẩn bị bước tới bóm bốn tên không biết trời cao đất dày này giã cho một trận— Đằng sau: “Aiya, đi ra, chắn tầm nhìn của tôi… Hừm…”

Cố Tịch Dao giống như giống như đập ruồi, vỗ mạnh vào mông của Bắc Minh Quân, đáng ghét, tự nhiên chắn tầm mắt của cô. Bắc Minh Thiên mặt mày băng giá lại càng thêm âm trầm.

Nhưng anh vẫn không nhúc nhích đứng chắn trước mặt của Cố Tịch Dao, nhìn chằm chằm bốn tên đàn bà này—

Ở trong mắt của anh, đàn ông dựa vào nhan sắc thì đều là tên đàn bà.

“Người của công ty nào?” Anh nghiến răng, nhả ra mấy chữ này.

Giọng nói cực kỳ lạnh lùng.

“… Truyền, truyền thông Họa Ý…” Một trong bốn hoa mỹ nam nhỏ giọng đáp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.