Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 532:




Chương 532

Bạch Điệp Quý vội chạy tới đỡ Tô Ánh Uyển, rồi tức giận trừng mắt với Bắc Minh Quân: “Bắc Minh Quân, cậu say rượu rồi phát điên với phụ nữ à?”

“Điệp Quý, anh đừng nói thế…” Tô Ánh Uyển lách khỏi tay Bạch Điệp Quý, rồi nhanh chóng tới cạnh Bắc Minh Quân, kéo tay anh lo lắng: “Quân à, anh uống say rồi, để em đưa anh về.”

Bắc Minh Quân uống say đến mức khuôn mặt đẹp trai của sưng phồng lên, ánh mắt sâu thẳm như hồ nước khẽ híp lại, mơ màng vì say rượu, anh liếc nhìn Bạch Điệp Quý rồi cười nhạo: “Tôi phát điên với ai là quyền tự do của tôi! Sao thế, cậu đau lòng à? Cậu Bạch, chúng ta làm anh em nhiều năm như thế, mẹ kiếp cậu không phải một thằng đàn ông.”

Mắt Bạch Điệp Quý bỗng trở nên lạnh lẽo: “Cậu nói ai không phải đàn ông?!”

“Tôi nói cậu đó!” Bắc Minh Quân cười khẩy, trong ánh mắt say khướt chứa đầy sự khinh thường: “Cậu luôn mồm nói tôi phải trân trọng Ánh Uyển, luôn miệng gọi cô ta là chị dâu, cậu tưởng tôi không biết, cậu thích cô ta nhiều năm rồi à? Cậu Bạch, cậu thật nhát gan, nếu năm đó cậu can đảm nói với tôi một câu, cậu thích cô ta, tôi sẽ không nói hai lời mà tặng cô ta cho cậu.”

Bốp! Bạch Điệp Quý bỗng vung nắm đấm, đánh mạnh vào khuôn mặt điển trai của Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân bị đánh nên lảo đảo lùi về sau mấy bước, khóe miệng nhanh chóng chảy máu ra…

“Quân…” Tô Ánh Uyển kinh ngạc thốt lên.

Mắt Bạch Điệp Quý bùng lửa giận: “Bắc Minh Quân, uổng công tôi một lòng muốn tốt cho cậu, thế mà cậu lại nói ra mấy lời khốn nạn đó! Cho dù tôi thích Ánh Uyển, thì đó cũng là chuyện quá khứ rồi! Năm đó chính cậu nói sẽ không phụ lòng phụ nữ nữa, cho dù cậu không kết hôn, cũng sẽ chăm sóc Ánh Uyển cả đời. Nhưng bây giờ thì sao? Vì một người phụ nữ chỉ yêu cháu trai cậu, cậu lại ghét bỏ Ánh Uyển, cậu là đàn ông cái thá gì?”

“Điệp Quý, anh đừng nói nữa!” Tô Ánh Uyển khiển trách.

Vừa nhắc tới người phụ nữ chỉ yêu cháu trai mình, mắt Bắc Minh Quân bỗng bùng lên lửa giận.

Anh bỗng giơ nắm đấm lên, rồi đấm mạnh vào mặt Bạch Điệp Quý.

Bốp! Một nắm đấm không chút lưu tình đánh vào trán Bạch Điệp Quý.

“Cậu không nhìn thấy những gì báo chí đăng về tôi và Ánh Uyển à? Không thấy cả thế giới đều nói, công trình ‘Ánh’ đã trở thành tác phẩm kiến trúc lãng mạn nhất trên thế giới này ư, không thấy nhiều đôi mắt ngưỡng mộ đang nhìn chúng tôi à? Cậu còn muốn tôi làm thế nào mới không gọi là phụ lòng đây?” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Từng nắm đấm liên tiếp đánh vào người Bạch Điệp Quý.

Bạch Điệp Quý cũng không chịu thua mà ra đòn phản kích.

Rất nhanh hai người đã nhào vào đánh nhau…

Tô Ánh Uyển đứng bên cạnh khóc lóc: “Hai người đừng đánh nữa, Điệp… Điệp Quý… cầu xin hai người đừng đánh nữa…”

Nhưng hai người đàn ông đang bùng lửa giận này lại làm như không nghe thấy, vẫn tiếp tục đấm đá nhau.

Bạch Điệp Quý vừa chống lại nắm đấm của Bắc Minh Quân, vừa không chịu yếu thế hét lại: “Đúng đó! Cậu thì giỏi rồi, nổi tiếng rồi! Cả thế giới đều nghĩ cậu là đàn ông tốt vừa lãng mạn lại thâm tình! Nhưng cách hai ba ngày, cậu lại cùng các ngôi sao nữ nổi tiếng lên mặt báo, cậu bảo Ánh Uyển phải để mặt mũi đi đâu đây? Cậu vừa tập trung xây dựng hình tượng, lại vừa có cuộc sống vô cùng bê bối. Cậu nhìn dáng vẻ lúc này của cậu đi, hở tý là say mèm, Bắc Minh Thiên lạnh lùng cao quý ngày thường đâu rồi?”

Bốp! Lại một nắm đấm nữa, suýt nữa đã đánh gãy mũi Bạch Điệp Quý rồi.

“Tôi say mèm thì liên quan gì đến cậu? Cuộc sống yêu đương của tôi thì mắc mớ gì tới cậu?” Bắc Minh Quân lạnh mặt, mỗi nắm đấm đều không hề lưu tình, như cảm xúc kiềm nén mấy tháng nay, đang không ngừng bộc phát trong từng nắm đấm này…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.