Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 485:




Chương 485

“Còn nữa, tối này cô không được làm gì vượt quá giới hạn với Trình Trình! Thằng bé không biết cô là mẹ nó, tôi không muốn cô khiến nó hiểu sai, đã biết chưa?”

“Biết rồi.”

Giang Tuệ Tâm nói xong liền sai người giúp việc tới trông chừng cô, đi theo cô mọi nơi mọi lúc.

Sau đó mới thong dong nhã nhặn bước đi.

Cố Tịch Dao nhìn người giúp việc không khác gì đang theo dõi cô, không thể kìm nén một nụ cười xót xa.

Bỗng nhiên cô rất tò mò, không biết Trình Trình làm cách nào mà giấu được Dương Dương trong nhà? Vì nghe giọng Giang Tuệ Tâm hình như bà ta không hề biết đến Dương Dương, nếu biết thì bà ta đã tra hỏi cô rồi.

Hoàng hôn dần buông.

Cố Tịch Dao mới nghe người giúp việc nói rằng Trình Trình ra ngoài chơi với bạn, hiện giờ đang vội vã về nhà.

Vì vậy phải chờ Trình Trình về mới ăn cơm tối.

Cố Tịch Dao đứng trong sân trước cổng lớn, chờ muốn dài cả cổ, mắt cô nhìn chăm chăm mong ngóng có thể được gặp hai cục cưng nhỏ của mình.

Nhưng còn chưa thấy Trình Trình đâu thì cả nhà Bắc Minh Triều Lâm cũng đã đến đông đủ rồi.

Khi Khởi Hiên nhìn thấy Cố Tịch Dao đang đứng ở nhà họ Bắc Minh, anh chợt sững người một thoáng, rồi chợt hoàn hồn lại, dường như đã đoán được gì đó.

Khởi Hiên bước tới trước mặt Cố Tịch Dao, đuổi người giúp việc đang đứng cạnh giám sát cô đi rồi dịu dàng nói:

“Dao, lâu rồi không gặp…”

Cố Tịch Dao liếc mắt nhìn Khởi Hiên, từ lần trước hai người tạm biệt nhau ở nhà họ Bắc Minh thì cũng đã một tháng trôi qua cô không gặp anh, hình như anh đã gầy đi nhiều.

“Ưm, Khởi Hiên, anh có khỏe không?” Cô cố tình nói với một giọng điệu khách sáo, rồi lại nhìn anh cười một cách lễ độ.

Trong mắt Khởi Hiên ánh lên vẻ buồn bã: “Là do lỗi của anh… Dao, anh không tốt…”

Cô giật nảy, nhìn Khởi Hiên. Trên khuôn mặt tuấn tú của anh hiện rõ vẻ đau buồn, nhìn anh như vậy đột nhiên cô thấy có hơi không đành.

“Khởi Hiên, đừng như vậy.”

“Dao, em thật sự không phải con gái của Cố Kiệt Đại sao?” Khuôn mặt Khởi Hiên có lộ rõ vẻ đau khổ mà cô không tài nào hiểu được.

“Cố Anh Thư nói cho anh đúng không?” Cô nở nụ cười xót xa, vừa thấy may mắn vì từ nay về sau không phải dính dáng gì tới nhà họ Cố, lại vừa hận bọn họ đã lừa gạt lợi dụng cô!

Khởi Hiên lắc đầu: “Cố Anh Thư nói cho Quân Hạo biết, nói rằng em vốn không phải con của Cố Kiệt Đại, cho nên em mới bảo chú hai tước bỏ tư cách của nhà họn Cố? Vì em hận nhà bọn họ, muốn báo thù.”

“Đúng, em không phủ nhận điều đó.” Cô gật đầu: “Vậy Cố Anh Thư có nói cô ta đã hại em như thế nào không?”

Khởi Hiên dĩ nhiên vẫn chưa hiểu mọi chuyện: “Hại? Cô ta đã làm gì em?”

Cố Tịch Dao lặng đi một lúc, cuối cũng cũng chỉ lắc đầu nói: “Thôi bỏ đi, em không muốn nói nữa. Khởi Hiên, giờ anh còn trong công ty Cố Thị không?”

Vừa nhắc dến chuyện này thì Khởi Hiên bỗng cười khổ: “Thật ra Cố Thị từ lâu chỉ còn là lớp vỏ rỗng tếch, chú hai bỗng nhiên tước bỏ tư cách của Cố Thị, chắc chắn chẳng bao lâu nữa Cố Thị sẽ phá sản thôi. Hôm nay đột nhiên có cảnh sát tới tận nơi thẩm vấn hai cha con Cố Kiệt Đại, không biết xảy ra chuyện gì… Dao, em biết không? Anh từng cho rằng với em Cố Thị rất quan trọng, vậy nên luôn nghĩ cách cướp nó về cho em. Cũng vì vậy anh cho Quân Hạo tiến vào hòng nắm giữ Cố Thị, cộng thêm tất cả tiền vốn tích lũy những năm nay anh đều đổ vào đó, thậm chí tiền ông nội gửi anh để lập nghiệp anh cũng đã đổ vào đó hết…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.