Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 475:




Chương 475

Đôi mắt sắc bén của Bắc Minh Quân khẽ nheo lại, cất giọng lạnh lùng nói: “Nếu vụ án có điểm đáng ngờ, anh không nên tin chắc cô ấy là kẻ giết người, đội trưởng Lương nên thả người ngay lập tức.”

“Không!” Lương Hữu kiên quyết lắc đầu: “Cho dù những gì anh vừa nói có lý, nhưng có vụ án nào mà tôi chưa từng gặp chứ? Không thể loại trừ việc Cố Tịch Dao cố ý đánh lừa, cố ý tạo ra chi tiết đáng ngờ, tạo hiện trường giả là mình bị vu oan giá họa!”

Đôi mắt lạnh lùng của Bắc Minh Quân trừng trừng, anh nhìn Lương Hữu chằm chằm trong vài giây, đôi mắt lạnh băng như có thể đem Lương Hữu đông lại thành băng!

“Cô ấy không có giết người!” Bắc Minh Quân gằng từng chữ một: “Bởi vì cô ấy đã hoàn toàn vắng mặt vào đêm gây án! Cô ấy đã ở bên tôi!”

Hình Uy giật mình, xem ra Lương Hữu thật sự bức cậu chủ không thể không vạch trần quan hẹ giữa mình và Cố Tịch Dao.

Lương Hữu ngẩn ra: “Anh Bắc Minh ở chung với cô ấy cả đêm?”

“Hình Uy…” Bắc Minh Quân nhíu mày, thấp giọng gọi.

Hình Uy lập tức lấy máy tính từ trong túi mang theo ra, mở màn hình đưa tới trước mặt Lương Hữu.

“Đúng vậy, đội trưởng Lương, đêm xảy ra vụ án, cậu chủ của tôi luôn ở cùng với cô Cố, cậu ấy chính là nhân chứng thời gian mạnh mẽ nhất!”

Hình Uy chỉ vào màn hình hiển thị trên máy tính: “Những gì anh đang thấy là hình ảnh giám sát trên đường vào đêm xảy ra vụ án mà tôi đã lấy từ đội cảnh sát giao thông. Mặc dù đêm đó trời mưa to nhưng biển số xe vẫn nhìn rõ.” Chiếc xe AX0000 là của chủ tôi, 23h5 đêm hôm đó chủ tôi đua xe với cảnh sát giao thông, mà báo cáo của người mất cho biết thời điểm tử vong là khoảng 23h, lúc đó cô Cố đang ngồi trên xe của chủ tôi, xin hỏi làm sao mà cô phân thân đi giết người được?”

Lương Hữu nhìn chằm chằm theo dõi hình ảnh, chân mày cau rúm.

Tiếp theo, Hình Uy lại mở ra một nhóm màn hình khác: “Đây là hình ảnh trích xuất từ camera của khách sạn tình yêu ở ngoại ô thành phố A, vào khoảng 24g đêm xảy ra vụ án…”

Khi nói đến khách sạn tình yêu, Hình Uy rất cẩn thận quan sát sắc mặt của chủ mình, anh ta biết rằng lúc đầu cậu chủ thực sự không muốn cho cảnh sát xem những hình ảnh này, nhưng vì bất đắc dĩ nên Hình Uy chỉ có tiếp tục nói:

“Đội trưởng Lương thấy chưa? Xe đi từ đại lộ Hoàng Bộ Đôn đến khách sạn tình yêu phải mất khoảng một tiếng mới có thể tới. Màn hình hiển thị rõ ràng rằng cô Cố Tịch Dao đang đặt phòng ở quầy lễ tân của khách sạn tình yêu và xe của chủ tôi đỗ bên ngoài. Cả hai vẫn chưa rời đi cho đến sáng hôm sau. Vì vậy, có thể chứng minh rằng chủ nhân của tôi đã ở cùng cô Cố trong đêm gây án thì làm sao cô ấy có thời gian để giết người rồi bỏ xác?”

Sắc mặt Lương Hữu tối sầm, không thể tin vào những hình ảnh trong màn hình máy tính.

Hình Uy nói: “Những hình ảnh này hoàn toàn là sự thật, đội trưởng Lương có thể đến đội cảnh sát giao thông trích xuất lại hoặc đến khách sạn tình yêu kiểm tra! ”

“Tôi sẽ tự mình kiểm tra!” Lương Hữu không ngờ rằng Cố Tịch Dao và cậu hai Bắc Minh lại có quan hệ như vậy!

Bắc Minh Quân lạnh lùng đứng dậy.

Thân hình cao ngất toát lên khí thế ngạo nghễ liếc mát nhìn nhìn xuống Lương Hữu, trầm giọng nói…

“Tô nói rồi, tôi không phải đến nộp tiền bảo lãnh, tôi đến yêu cầu anh thả người!”

Lương Hữu đã bị sốc vì khí chất lạnh lùng của anh, nhưng ngưới có thể khiến cậu hai Bắc Minh thân chinh đến tận đây thì nhất định alf người mà anh coi trọng! “Chưa được! Cho dù anh có sẵn sàng làm nhân chứng về thời gian đi nữa, thì tôi cũng phải xác nhận xem bằng chứng ngoại phạm do anh cung cấp có đúng không trước khi thả cô ấy!”

Bắc Minh Quân nhíu mày, nhưng trong lòng hơi ngạc nhiên, đội trưởng đội điều tra hình sự thực sự rất tận tâm với nhiệm vụ của mình và không sợ sự đe dọa từ nhà Bắc Minh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.