Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 449:




Chương 449

Cố Hạnh Ngân sững sờ, trừng lớn mắt, cô không thể ngờ Lưu Thắng Thiên tích cực cầu hôn với cô như vậy là vì Lưu Ngọc đã đồng ý sẽ cho anh ta một số tiền!

Nếu như không có chỉ đạo của Giang Tuệ Tâm, một trợ lý nhỏ bé như Lưu Ngọc sao có thể đưa ra một lời hứa như vậy được?

Cố Hạnh Ngân chợt cảm thấy nghẹn lại, nhà họ Bắc Minh không thể dung thứ cho cô sao?!

Cô lạnh lùng, cười khẩy một cái, không muốn để ý đến Lưu Thắng Thiên nữa, quay người rời đi.

“Cố Hạnh Ngân! Cô đứng lại đó cho tôi, nói chuyện cho rõ ràng đã! Sao lại nói là không gặp mặt nữa? Có phải cô không muốn kết hôn với tôi nữa hay không?” Lưu Thắng Thiên vội vàng kéo cánh tay cô lại.

Cố Hạnh Ngân nhíu mày: “Lưu Thắng Thiên, trước ngày hôm nay tôi có lẽ còn sẽ suy nghĩ nhắm mắt mà gả bừa cho anh! Nhưng bây giờ, tôi cảm thấy anh vô cùng ghê tởm! Anh nghe cho rõ, dù Lưu Ngọc có hứa đưa cho anh bao nhiêu tiền, tôi cũng sẽ không kết hôn với anh! Đừng nói là kiếp này, kiếp sau sau nữa cũng sẽ không!”

Nói xong, cô lạnh lùng tránh khỏi Lưu Thắng Thiên, sải bước trên bờ cát, nhưng vừa đi được vài bước…

Lúc này, cô nghe thấy ở bên bờ có người kêu lên.

“Cứu được rồi! Cứu được Sunny lên rồi!”

Cố Hạnh Ngân vô thức dừng bước, quay lại nhìn về phía biển.

Giây phút Tô Ánh Uyển được kéo lên bờ, toàn thân cô ta lõa lồ! Hơi thở cô ta yếu ớt, gần như sắp ngất đi.

Tiếng chụp ảnh “tách tách” vang lên, đám chó săn đó sao có thể bỏ qua được miếng mồi ngon như vậy? Lũ lượt tranh nhau chụp hình Tô Ánh Uyển…

“Đừng chụp nữa! Tránh ra, không được chụp!” Trợ lý của Tô Ánh Uyển lớn tiếng nói, vội vã lấy khăn tắm trùm lên người cô ta.

Chắc ngày mai trên các trang tin tức sẽ chỉ toàn tin về Tô Ánh Uyển khỏa thân nằm dưới biển thôi nhỉ?

Cố Hạnh Ngân nhếch miệng, Tô Ánh Uyển đúng là tự tạo nghiệp nên bị nghiệp quật mà!

Có những lúc, sự ghen ghét của phụ nữ rất đáng sợ.

Mà nguyên nhân cơ bản nhất, đều là vì quá yêu người đàn ông đó?

Bởi vì quá yêu, nên mới mất đi tôn nghiêm, mất đi lí trí, thậm chí mất đi giới hạn của mình!

Cố Hạnh Ngân chợt cảm thấy cô đơn, trong đầu cô hiện lên gương mặt cao quý và lạnh lùng của Bắc Minh Quân.

Không yêu… mới có thể không hèn hạ.

Cô quay người lại, không nhìn Tô Ánh Uyển nữa, rời khỏi nơi này…

Nhưng không ngờ, Cố Hạnh Ngân vừa về đến xe, đang định thay bikini ra thì đột nhiên, tiếng còi xe cảnh sát vang lên, bất thình lình phá tan không gian vắng lặng của vùng vịnh…

Một chiếc xe cảnh sát lái đến, dừng ở bên đường.

Một số cảnh sát mặc cảnh phục, đi qua chiếc đập, bước về phía bờ cát.

Mọi người đều không để ý đến, hoặc là không ai biết nguyên nhân cảnh sát đột nhiên đến đây. Dù sao, Sunny cũng đang đuối nước, nên lẽ ra phải có một chiếc xe cấp cứu đến mới đúng chứ!

Nhưng mà…

Lúc Cố Hạnh Ngân mở cửa xe, lấy túi xách và quần áo của mình.

“Cố Hạnh Ngân đúng không?” Giọng nói của một người đàn ông truyền đến tai cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.