Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 447:




Chương 447

Thân là một người mẹ của hai đứa con, sao cô có thể dễ dàng để Tô Ánh Uyển phá hỏng danh tiếng của mình như vậy được? Cho dù cô không để ý, cô cũng tuyệt đối không thể để người đời chê cười con của cô!

Được! Cô muốn xem xem rốt cuộc ai mới là người khỏa thân ở đây!

Vì vậy, cô né tránh sự công kích của Tô Ánh Uyển, nhanh chóng xé bikini trên người cô ta xuống!

Tô Ánh Uyển kinh sợ!

Bởi vì bình thường cô ta tỏ vẻ đoan trang quen rồi, vậy nên khi phản kháng lại Cố Hạnh Ngân, cô ta không có chút sức lực nào.

Mái tóc dài bóng mượt của Cố Hạnh Ngân, như những sợi rong biển trôi trên mặt nước, dập dềnh theo cơn sóng.

Tóc của Tô Ánh Uyển ngắn hơn một chút, bởi vì là một ngôi sao, cô ta thường xuyên phải xịt gel tạo hình tóc, lúc này ở dưới nước, tóc không tách ra hết, mà tụm lại thành một nhúm, kém mềm mại hơn hẳn so với tóc của Cố Hạnh Ngân.

Cảnh hai người choảng nhau dưới nước chắc chắn đặc sắc hơn trên cạn nhiều!

Đến cả những con cá bơi qua, cũng phải né tránh, chỉ sợ hai người sẽ ảnh hưởng đến chúng.

Cố Hạnh Ngân lột sạch đồ của Tô Ánh Uyển, sau đó bơi đến phía trước mặt Tô Ánh Uyển, dùng sức ở dưới nước, giơ tay lên.

Chát!

Theo âm thanh của những cơn sóng, mặt Tô Ánh Uyển hiện lên năm vết ngón tay!

Tô Ánh Uyển trừng lớn hai mắt, không dám tin nhìn Cố Hạnh Ngân, cô ta nhịn thở trong nước, hơi thở cũng ngày càng yếu đi…

Thậm chí bàn tay vẫn luôn nắm chặt của Tô Ánh Uyển trước đó, đột nhiên thả lỏng ra! Một sợi dây chuyền rơi ra từ lòng bàn tay của cô ta!

Cố Hạnh Ngân đưa tay ra nắm lấy, cô quan sát nó thật kĩ, tim khẽ thắt lại.

Không ngờ sợi dây chuyền cao cấp này lại ở trong tay Tô Ánh Uyển!

Nhưng ở trong nước càng ngày càng thiếu dưỡng khí, khiến cô không thể suy nghĩ cẩn thận.

Sắp không chịu nổi nữa, Cố Hạnh Ngân dồn sức vào chân đạp vài cái định bởi lên mặt nước, đột nhiên, cô bị Tô Ánh Uyển giữ chặt chân lại. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô nhíu mày, nghĩ cũng không thèm nghĩ dồn lực đạp Tô Ánh Uyển!

“…” Rất nhanh Tô Ánh Uyển đã bị chìm xuống dưới.

Cố Hạnh Ngân nhanh chóng bơi lên khỏi mặt nước: “Khụ khụ khụ…”

Vừa mới trải qua một trận đấu, cô mệt mỏi ra khỏi mặt nước, không ngừng thở hổn hển.

Những người trên bờ lại ngơ ra một lần nữa…

Chỉ là, sao lại có một mình cô lên bờ vậy? Ngôi sau lớn Sunny đâu?

Cố Hạnh Ngân lấy lại nhịp thở xong, mở lòng bàn tay đang nắm lấy sợ dây chuyền mà Tô Ánh Uyển vừa làm rơi ban nãy ra nhìn.

Sợi dây chuyền này bất kể là chất liệu hay hình dáng đều giống hệt với sợi dây chuyền cao cấp kia.

Nhớ lại lời Tô Ánh Uyển nói ban nãy, đây là quà kỉ niệm mà Bắc Minh Quân tặng cho mỗi một người bạn gái đương nhiệm của anh, cô chợt đau lòng một cách kì lạ…

Không phải anh từng nói đó là mẫu thiết kế đầu tiên của anh nên nó rất trân quý sao?

Cô còn tưởng rằng nó là duy nhất, không ngờ…

Ngón tay cô giữ chặt lấy sợi dây chuyền, muốn xác nhận lại chữ V.Q được khắc trên đó…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.