Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 347:




Chương 347

“Cho nên ông nội có chơi có chịu, đem người vô tội là ba cháu lôi xuống nước đúng không?” Thực tế Khởi Hiên đã sớm từ trong miệng ba mình là Bắc Minh Triều Lâm biết được chuyện ông nội đánh cược với chú hai rồi.

Khởi Hiên cao thâm khó dò nhìn thoáng qua Bắc Minh Quân vẫn không nói một lời, nắm chặt tay Cố Tịch Dao nói: “Nhưng chưa chắc là ông nội đã thua đâu… ”

Ông cụ Bắc Minh âm thầm giật mình: “Là thế nào?”

Khởi Hiên ôn nhu nhìn thoáng qua Cố Tịch Dao vẫn còn đang khiếp sợ không cách nào tự kềm chế được: “Xin hỏi ông nội và chú hai cá cược cái gì?”

“…” Ông cụ Bắc Minh trừng mắt nhìn Cố Tịch Dao một chút, ở trước mặt nhiều người như vậy ông ta không thể nói nên lời, dù sao người phụ nữ ông ta cá cược với thằng hai giờ phút này đang bị cháu của mình nắm tay nên ông ta không thể bỏ hết mặt mũi nói ra được đành phải tức giận nhìn thoáng qua thằng hai: “Cháu tự đi hỏi chú hai của cháu đi!” Đem nan đề ném cho Bắc Minh Quân.

Cố Tịch Dao trong toàn bộ quá trình mắt hạnh đều trợn lên, cô còn chưa kịp tiêu hóa chuyện Khởi Hiên là cháu trai của Bắc Minh Quân lại được nghe tiếp một sự thật càng khiếp người hơn…

Đôi mắt Khởi Hiên nhìn về phía Bắc Minh Quân, nhẹ nhõm quẳng xuống một quả bom: “Vậy xin hỏi chú hai có phải chú và ông nội cá cược cô gái cháu đang nắm tay này đúng không? Cháu nghe ba cháu nói chỉ cần cô gái này chịu… Làm tình nhân của chú” Khởi Hiên cố ý tìm từ ngữ uyển chuyển: “Thì hai mươi phần trăm cổ phần của ba cháu kia sẽ thuộc về chú…”

‘Oanh’ một tiếng, đầu óc Cố Tịch Dao nổ tung lần nữa!

Cô đột nhiên nhớ tới những ngày tháng làm thư ký ở bên cạnh Bắc Minh Quân, nhớ tới cái ngày đột nhiên anh muốn đánh cược với cô nếu thua thì cô phải làm tình nhân của anh…

Ông trời ơi, thì ra những chuyện này chẳng qua đều là một cái bẫy sao?

Cô vô tội biến thành tiền đặt cược của hai cha con nhà họ Bắc Minh sao? ! ! !

Lập tức lửa giận gấp công tâm! Đầu óc Cố Tịch Dao dần dần rõ ràng…

Một màn ân ái cùng Bắc Minh Quân ngày xưa bây giờ vẫn còn rõ mồn một ở trong đầu cô!

Thì ra… Tất cả đều là anh hư tình giả ý, chỉ vì muốn thắng cược với ba anh! Chỉ vì thắng được hai mươi phần trăm cổ phần trong tay ba Khởi Hiên!

Cố Tịch Dao không thể nào ngờ được hai cha con nhà họ Bắc Minh này bẩn thỉu, buồn nôn như vậy!

Trong đôi mắt trong veo dấy lên một ngọn lửa mãnh liệt, cô hung hăng trừng mắt về phía cái người mặt đơ vẫn vững như núi Thái Sơn Bắc Minh Quân kia hận không thể đem ánh mắt hóa thành phi đao, từng đao lăng trì anh đến chết! !

“Ha ha, nhưng là hôm nay, cháu phải tuyên bố với mọi người là cô Cố Tịch Dao này là bạn gái của cháu! Cho nên chú hai à, chú cá cược với ông nội cũng không tính là thắng đâu.”

Khởi Hiên vừa mới nói xong lập tức mọi người ở đây đều âm thầm hít vào một ngụm khí.

Người khiếp sợ nhất không ai hơn được vợ chồng Bắc Minh Triều Lâm, tuy bọn họ đã được nghe ông cụ nói qua về vụ cá cược này nhưng lại không ngờ cô gái Khởi Hiên đang nắm tay lại chính là nữ chính trong vụ cá cược đó!

Giang Tuệ Tâm cũng thầm giật mình, mặc dù ít nhiều biết được một chút chuyện ông cụ đánh cược với Bắc Minh Quân nhưng cũng không biết lại có liên quan tới cô gái tên là Cố Tịch Dao này.

Ông cụ Bắc Minh bất ngờ nhìn Khởi Hiên một chút, không thể tưởng tượng nổi chất vấn: “Khởi Hiên, cháu… Đang nói đùa với ông nội đúng không?”

“Ông nội cảm thấy là cháu đang nói đùa sao?” Khởi Hiên thâm tình nắm tay Cố Tịch Dao giơ lên, ánh mắt ôn nhu kia tuyệt không phải đang diễn trò: “Tịch Dao, thật xin lỗi, tôi về nước chậm nên hi vọng em đừng giận tôi, trên đời này chỉ có tôi sẽ không làm tổn thương em…”

Trong nháy mắt trái tim Cố Tịch Dao như bị xé ra một vết rách.

Nước mắt chua xót không ngừng tràn ra khỏi vành mắt, chẳng lẽ đây chính là cái mà Khởi Hiên nói anh ta hận mình về nước chậm một bước sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.