Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 268:




Chương 268

Thomas nở một nụ cười máu lạnh, dường như đối với cảnh đẫm máu như thế này, từ lâu hắn ta đã luyện thành thói quen.

Hắn ta vẫy tay ra hiệu cho mọi người im lặng.

Hắn nói tiếp: “Các anh chàng tôn kính của tôi ơi, hi vọng các anh thích màn đấu để làm nóng người lúc nãy, tất nhiên chúng ta cũng sẽ cảm thấy thương xót vì mất đi một mỹ nhân da đen đáng yêu, nhưng mà trường đấu vẫn còn bốn vị mỹ nữ xinh đẹp, sau khi xem xong trò chơi lúc nãy, nếu như các anh không nỡ để bốn mỹ nhân này gặp phải sự bất hạnh như vậy nữa thì mọi người có thể đưa ra một cái giá, mua bọn họ về, như vậy thì bọn họ mãi mãi thuộc về các anh!”

Thomas nói những lời rác rưởi đồi trụy và buốn nôn, mấy người khán giả đó nghe mà không ngừng hưng phấn.

Rất nhanh chóng đã có người giơ bảng lên ra giá.

Cố Tịch Dao suy sụp, thông qua một cuộc đấu bò tót ngầm để vơ vét tiền của trắng trợn, còn dùng những cô gái mà bọn chúng bắt về để kiếm một mớ nữa, đây mới là bộ mặt thật của Thomas đúng không?

“Người phụ nữ châu Á đó, tôi ra giá 2.7 tỷ!” Có một người nhiệt tình hét lớn.

Thomas cười rất đắc ý, đôi mắt xanh liếc sang Cố Tịch Dao, hắn ta cười đáp lại: “Ha ha, biết nhìn hàng đấy! Cô gái châu Á xinh đẹp này, trên người cô ta đeo một sợi dây chuyền vô giá cơ mà…”

Cố Tịch Dao sợ hãi, cô trừng mắt với Thomas.

Rõ ràng nói sợi dây chuyền của cô không đáng một đồng, bây giờ còn lấy nó ra để bịp bợm, đánh lừa người khác.

Đúng là rác rưởi.

Cô mím môi, cô giận đến nỗi không nói ra được nửa câu.

Quả nhiên những khán giả kia vừa nghe thấy cô còn có một sợi dây chuyền vô giá thì ngay lập tức mở to mắt thích thú.

“5.5 tỷ.”

“13.5 tỷ.”

“Tôi trả 27 tỷ…”

Trong nháy mắt, giá của cô đã cao nhất trong bốn cô gái.

Thomas bật cười, trong mắt đầy vẻ tham lam.

Đột nhiên “bang” một tiếng cực lớn, chấn động đến mức quảng trường dưới lòng đất bị rung chuyển đi vài phần, nhất thời mọi người đều luống cuống.

Thomas cau chặt mày, hắn ta vẫn chưa kịp phản ứng thì các cửa ra vào của quảng trường dưới lòng đất đều nhanh chóng có những binh sĩ mang quân phục tràn vào.

“Tất cả đều không được cử động, các người đã bị bao vây rồi!”

Ngay sau đó cả quảng trường liền hét lớn lên rồi chạy bán sống bán chết loạn hết cả lên.

Thomas thấy tình hình như vậy thì muốn chui lẫn vào đám người để trốn chạy.

Trong lúc hỗn loạn chỉ nghe thấy tiếng súng vang lên đoàng đoàng.

“AAA…”

Mọi người sợ hãi im lặng và co rúm người ở chỗ cũ không dám nhúc nhích.

Thân hình bị trói chặt của Cố Tịch Dao dần trở nên cứng đờ.

Sau đó, cô cố mở to đôi mắt sáng như sao của mình, cô nhìn thấy đoàn binh sĩ mang quân phục đang nhanh chóng xếp thành hai hàng, mở ra một lối đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.