Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 256:




Chương 256

Trình Trình bất lực liếc một cái rồi hắng giọng, ngượng ngùng gọi một tiếng qua điện thoại: “Anh trai…”

“Ôi mẹ ơi, gọi tao là gì? Tao phải đi rửa tai rồi mới nghe…” Dương Dương ở đầu dây bên kia ngay lập tức rất đắc ý.

“Cố Dương Dương, em đừng có được đằng chân lân đằng đầu nhé!” Trình Trình nghiến răng.

Cố Tịch Dao thở dài rồi bật cười: “Được rồi Dương Dương, không được bắt nạt Trình Trình, con phải ngoan đấy, mẹ nhất định sẽ nghĩ cách.”

“Vâng ạ, mẹ ơi, Dương Dương đợi mẹ đấy…”

Đây có lẽ sẽ là một cuộc chiến lao tâm lao lực để cứu con .

Nhưng mà cướp con về sao? Cố Tịch Dao không dám nghĩ đến.

Bởi vì cho dù bảo cô vứt bỏ đi đứa nào, thì cũng là như cắt vào thịt, đục vào tim cô.

Bắc Minh Quân…

Nói cho tôi biết, tôi phải làm sao thì anh mới để cho tôi cùng lúc có được hai bảo bối này?

Đang lúc Cố Tịch Dao chưa có kế sách gì để đối phó với lời kêu cứu của Dương Dương thì Bắc Minh Quân gọi đến.

Giọng nói vẫn lạnh lùng như muốn đánh người, chỉ lạnh nhạt ném ra một câu: “Chuẩn bị giấy tờ hộ chiếu hành lý các thứ đi, máy bay 1 giờ chiều nay, buổi trưa tôi sang đón cô, nhớ lấy, cô là đồ chơi của tôi.”

Sau đó cô vẫn chưa kịp hỏi cho rõ ràng thì anh đã tàn nhẫn cúp máy đi.

Cố Tịch Dao nhìn điện thoại rồi sững sờ mấy giây, cô nghiến răng: “Đồ chơi cái đầu anh!”

Đây là một sự đánh cược, nhà họ Cố có được một cơ hội kéo dài chút hơi tàn, nhưng cô đánh mất đi tôn nghiêm của bản thân.

Nhưng mà lại bất ngờ làm cô biết được sự thật của 5 năm trước.

Trên một mặt nào đó cô rất may mắn tìm được Trình Trình đã thất lạc 5 năm trước, nhưng mặt khác cô lại bắt đầu cảm thấy đau đầu, cái tên Bắc Minh Quân lại có thể là người ba vô lương tâm đó của con mình! Có lẽ đời này của cô đều không thể chối bỏ mối liên quan với anh được nữa…

Cô tranh thủ thời gian nhờ nhà trường cho Trình Trình ở trong kí túc xá mấy ngày, một là Trình Trình có người chăm sóc, cô cũng yên tâm, hai là cô không muốn thời gian cô không ở đây, cái đám người có lòng tham vô đáy của nhà họ Cố đó lại mượn con trai cô để gây sự chú ý.

Cô vội vàng gọi cho Dương Dương một cuộc, được biết bên cạnh con đã có bảo mẫu chăm sóc, cô mới hơi yên tâm hơn được một chút.

Đến trưa, xe của Bắc Minh Quân đúng giờ xuất hiện dưới nhà cô.

Cố Tịch Dao chưa từng nghĩ đến chỉ trong chớp mắt một ngày mà đã gặp lại người đàn ông này, trong lòng cô đang rất rối bời.

Lúc cô cầm theo một túi hành lý đơn giản đi đến trước xe của anh mới phát hiện, kiểu tóc lần này và lần đầu gặp anh không giống nhau.

Cô nhớ lại cái đầu tóc bù xù ngày hôm qua của Dương Dương, không cần đoán, người đàn ông này đã lôi con đến tiệm cắt tóc cắt xoẹt vài nhát rồi luôn tiện làm một kiểu tóc đẹp cho mình.

Không thể phủ nhận rằng kiểu tóc này rất hợp với anh.

Những đường nét rõ ràng trên khuôn mặt, ngũ quan khôi ngô tinh tế, phong độ lạnh lùng cao quý, khiến anh cho dù cắt kiểu tóc nào cũng để lộ ra một sự quyến rũ nam tính khác biệt.

Trái tim cô đột nhiên đập thình thịch.

Đôi mắt đen và sáng của Bắc Minh Quân liếc nhìn cô, đôi môi mỏng như được đẽo gọt hơi nhếch lên: “Lên xe đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.