Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2206:




Chương 2206

Có điều vào lúc này, trong đầu của anh lại vụt qua một suy nghĩ. Anh vừa rồi hình như thấp thoáng nhìn thấy bên cạnh Dương Dương hình như còn có một đứa bé. Nhưng người đó không phải Trình Trình, hình như còn là một bé gái, nhỏ hơn cậu nhóc.

Đứa bé này là ai?

*

Khi Bắc Minh Quân xem đoạn giới thiệu trên TV vừa rồi, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Trong văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh Thị, đối diện với chồng chồng văn kiện ở trên bàn chờ phê duyệt, Cố Tịch Dao cảm thấy tâm tình có hơi không yên.

Chiếc bút trên tay đã mở, đợi ký tên lên văn kiện mà chần chừ không có hạ bút.

Ngồi ở đối diện, Hình Uy đang cúi đầu xử lý công việc của tập đoàn GT, dường như cảm nhận thấy căn phòng có hơi không bình thường lắm.

Anh ta ngẩng đầu liền nhìn thấy Cố Tịch Dao đang ngây người ở đó.

“Cô Cố? Có phải cơ thể có chỗ không thoải mái không, có cần tôi gọi xe đưa đi khám không?”

Cố Tịch Dao lúc này hoàn hồn lại, khẽ mỉm cười với Hình Uy: “Cảm ơn, không cần đâu. Tôi vừa rồi chẳng qua có hơi thất thần, có lẽ là vì tối qua nói chuyện với bọn trẻ đến hơi muộn, tôi đi pha ly cà phê, một lát là không sao rồi.”

Nói rồi, cô cầm chiếc cốc đi đến phòng trà nước.

*

Biệt uyển Phẩm Hoan, trong biệt thự nhỏ của Hình Uy và Lạc Kiều, đang là một cảnh tượng náo nhiệt.

Dương Dương đang chỉ vào màn hình TV, có chút đắc ý nói: “Mọi người nhìn thấy không, vừa rồi cháu xuất hiện trước máy quay. Như thế nào, nhìn ra khá ăn hình ấy. Không phải khoác, đây đều là kinh nghiệm mà chú ba truyền dạy.”

Lạc Kiều nhìn Dương Dương, dẩu môi: “Chỉ lộ mặt trên ống kính, có gì mà đắc ý chứ. Dì đây quay nhiều bộ phim truyền hình và điện ảnh như thế, cũng không có như cháu.”

Lúc này Cửu Cửu nhíu mày: “Sao vừa rồi không có nhìn thấy cháu? Có phải bọn họ quên mất cháu rồi không?’

Anna vui vẻ dỗ dành cô bé: “Cục cưng nhỏ, đừng nôn nóng. Vừa rồi không phải nói rồi sao, 8 giờ sẽ phát sóng.”

8 giờ tối… Dương Dương cảm thấy có hơi nôn nóng rồi.

Trình Trình lúc này lại một chậu nước lạnh vào trái tim nhỏ bé đang sôi sục của cậu nhóc: “8 giờ tối, lúc đó chắc mẹ đã về rồi.” Nói xong, cậu nhóc rõ ràng rất thư thái đi lên gác xép.

Quả nhiên, lời này vừa nói ra, Dương Dương bỗng ngoan ngoãn rồi.

***

Trình Trình nói không sai, nếu như mẹ xem được chương trình này, còn không biết sẽ có phản ứng như nào nữa.

Lần này cậu nhóc dẫn Cửu Cửu tham gia chương trình, nhưng giấu mẹ mà đi.

Ban đầu mang theo sự nhiệt tình và phấn khích muốn lên TV, sau khi mọi chuyện đều đã xảy ra thì bắt đầu trở nên có hơi thất vọng.

Cậu nhóc giống như một quả cà tím sau khi trải qua mưa bão gió tuyết, bị quật tơi tả.

Nhìn thấy Dương Dương lộ ra bộ dạng này, Lạc Kiều không khỏi bật cười: “Dương Dương, khí thế vừa rồi của cháu chạy đi đâu rồi?”

Anna nhìn Lạc Kiều: “Kiều Kiều, đã là lúc nào rồi, còn ở đó mà bỏ đá xuống giếng nữa.”

Sau đó cô ta an ủi Dương Dương: “Đừng lo lắng, mẹ cháu không phải mỗi ngày đều làm việc đến rất muộn mới về hay sao? Huống chi, nếu như ngộ nhỡ bị mẹ cháu phát hiện, tụi dì cũng sẽ nói hộ cháu, dù sao cũng là vì tốt cho mẹ cháu không phải sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.