Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2199:




Chương 2199

Chỗ này không có khách nào đến thăm cả, ra ra vào vào cũng đều là người quen.

Anna và Lạc Kiều đối mắt nhìn nhau một cái, sau đó cô ta đứng dậy đi về phía cửa: “Nhất định là Dương Dương và Cửu Cửu về rồi.”

Quả nhiên, khi cô ta mở cửa ra, chỉ thấy Dương Dương và Cửu Cửu đang đứng ở cửa. Ở sau các bé còn có một người đàn ông khoảng 30 tuổi, tay anh ta đang xách hai cái túi giấy màu đỏ.

“Chào cô, tôi là nhân viên của đài truyền hình, đưa hai bạn nhỏ này về nhà.” Người đàn ông lịch sự mỉm cười với Anna một cái.

Anna cũng mỉm cười đáp lại: “Thật làm phiền anh quá, có muốn vào trong ngồi nghỉ ngơi một chút không?”

Người đàn ông đưa túi giấy vào tay Anna: “Nếu hai bạn nhỏ này đã tới nhà rồi thì nhiệm vụ của tôi cũng coi như đã hoàn thành. Đây là quà tặng của đài cho các bé, tôi còn rất nhiều chuyện phải làm, không quấy rầy nữa.” Nói xong, anh ta quay người rời đi.

Sau khi Dương Dương và Cửu Cửu vẫy tay tạm biệt người đàn ông xong thì đi vào trong nhà.

Lạc Kiều nhìn thấy các bé về rồi, lập tức lên tinh thần: “Yo, đại minh tinh của chúng ta về rồi. Lần đầu tiên lên TV cảm thấy thế nào?”

Cơ thể nhỏ bé của Dương Dương ngã trên chiếc ghế sofa mềm mại, bộ dạng không nghiêm túc: “Hôm nay là ghi hình chương trình, chắc mai sẽ phát trên TV đó. Cụ thể cảm giác thế nào…cũng tạm, không khác gì lắm với lúc cháu diễn kịch sân khấu.”

Lạc Kiều nhìn bộ dạng của cậu nhóc, bĩu bĩu môi: “Còn chưa nổi tiếng nữa mà đã làm giá minh tinh trước rồi.” Nói xong cô lại kêu Cửu Cửu đến bên cạnh mình: “Cục cưng nhỏ, lên TV vui không cháu?”

Cửu Cửu ngoảnh khuôn mặt nhỏ nhìn qua, hình như không quá hài lòng với chuyện lần này: “Dì Lạc Kiều, chúng cháu đã giữ đèn cho vài chú soái ca rồi, nhưng cuối cùng bọn họ lại nắm tay những chị gái khác đi. Cứ như vậy thì chúng cháu phải đợi đến khi nào mới có thể tìm được một ba mới chứ.”

Lạc Kiều vừa nghe liền lập tức đã hiểu nguyên nhân trong đó, cô cười xoa xoa cái đầu nhỏ của Cửu Cửu an ủi bé: “Các cháu khoan hẵng vội, sau này vẫn còn cơ hội mà. Bọn họ không có nắm tay thành công, không phải cũng vẫn còn cơ hội sao, đợi ngày mai ghi hình, có lẽ sẽ có người thích hợp đó.”

“Sẽ không có cơ hội nữa đâu, sau khi bọn cháu xuống sân khấu thì chú MC nói ngày mai không sắp xếp bọn cháu lên sân khấu nữa. Nhưng mà chú ấy còn nói sẽ phát thông tin về mẹ. Đợi đến khi có tin tức gì sẽ thông báo cho chúng cháu.” Dương Dương thuận miệng đáp lời.

“Không đi ghi hình cũng tốt, ngày mai cũng không cần chạy qua đó nữa. Bụng của các cháu có phải đói rồi không, dì mới làm xong chút điểm tâm, có muốn nếm thử chút không hả?” Anna nói xong, thì lấy một cái đĩa nhỏ từ trong tủ lạnh ra, bên trên đặt vài miếng bánh kem khiến người ta nhìn là chảy nước miếng, đặt trên bàn cà phê trước ghế sofa.

Thấy có đồ ăn, Dương Dương cuối cùng cũng lên tinh thần, vươn tay bóc một miếng nhét vào miệng. Sau đó còn tán dương không ngớt miệng: “Vẫn là bánh kem dì Anna làm ngon nhất, cơm hộp trong đài truyền hình không so được.”

***

Lạc Kiều thấy bộ dạng của Dương Dương thì không nhịn được cười: “Ê ê, cháu ăn chậm thôi, không ai dành với các cháu đâu.”

Lúc này, Cửu Cửu cũng sáp tới, xem ra bé đói rồi.

*

Khi các bé đang ăn nhồm nhoàm thì Bắc Minh Quân trong sở cảnh sát đang thảnh thơi xem báo ngày hôm đó.

Không thể phủ nhận, bây giờ anh ở đây, ngoại trừ không có tự do ra vào thì vẫn rất là tự tại, hoặc là nói là rất thảnh thơi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.