Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2188:




Chương 2188

Nghe thấy những lời nói thật lòng của Cố Tịch Dao, dường như Bắc Minh Khởi Hiên đã nhìn thấy một Cố Tịch Dao mà anh ta từng quen thuộc đến thế.

Ánh mắt sắc sảo của anh ta trở nên dịu dàng: “Tịch Dao, với tư cách làm ban bè. Tôi cảm ơn vì cô đã nói thật lòng với tôi. Nhưng tôi vẫn tin tưởng vào phán đoán của mình. Dù anh ta là một kẻ đại gian đại ác, thế thì anh ta cũng có giá trị lợi dụng. Thân là cấp dưới của cô, câu trả lời tôi dành cho cô là: Tôi nhất định phải sử dụng người này. Đương nhiên tôi cũng sẽ tham khảo ý kiến của cô. Tôi sẽ để ý đến anh ta nhiều hơn, sẽ không gây ra họa gì cho tập đoàn Bắc Minh thị đâu.”

Bắc Minh Khởi Hiên nói dứt lời bèn cúi xuống nhìn đồng hồ của mình, rồi nói lời xin lỗi với cô: “Xin lỗi Tịch Dao, tôi vẫn còn việc phải xử lý. Nếu như chẳng còn việc gì khác thì tôi đi đây.” Sau khi nói dứt lời, anh ta đứng dậy đi ra ngoài.

Sau khi Bắc Minh Khởi Hiên bỏ đi, Cố Tịch Dao mới nói với Hình Uy: “Xem ra Khởi Hiên khăng khăng muốn dùng Đường Thiên Trạch. Sự xuất hiện của anh ta không phải là tin tức tốt đẹp với Bắc Minh thị.”

Đương nhiên Hình Uy cũng biết việc này, bây giờ anh ta đang rất lo lắng. Sếp của anh ta không có mặt ở đây để khống chế mọi sự, một mình cậu Khởi Hiên đã làm khó cô chủ lắm rồi mà giờ còn thêm một tên Đường Thiên Trạch nữa.

Thật sự chẳng biết Cố Tịch Dao có thể chịu đựng bao lâu nữa.

“Cô chủ, thế thì bước tiếp theo chúng ta phải làm gì đây? Tập đoàn này đã lấy đi rất nhiều máu và tâm huyết của cậu chủ và ông chủ. Tôi không muốn nó bị hủy đi trong tay của cậu Khởi Hiên.”

“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cho bọn họ làm loạn. Khởi Hiên cũng sẽ không quấy rối, không phải trong tay anh vẫn còn người hay sao, cử bọn họ đi đi. Không phải bây giờ phòng thiết kế vẫn còn đang tuyển người hay sao, để một số người đi ứng tuyển đi. Một số khác âm thầm theo dõi hành động của Đường Thiên Trạch…” Cố Tịch Dao bắt đầu sắp xếp việc cho Hình Uy.

Mặc dù cô không hiểu am hiểu mưu kế, nhưng may mà cô xem không ít cung đấu và phim truyền hình.

Cô cảm thấy một tập đoàn và cung điện thời cổ đại cũng chỉ có thế mà thôi.

Cố Tịch Dao thương lượng với Hình Uy trong phòng làm việc của tổng giám đốc, sắp xếp từng chi tiết chặt chẽ.

Trong biệt thự của Lạc Kiều, một việc liên quan đến cô cũng được lên kế hoạch cẩn thận.

Sau khi Cố Tịch Dao và Hình Uy lên xe rời khỏi, ba đứa trẻ giả vờ ngủ say mở choàng mắt ra.

Con nít chính là như thế, trong lòng chất chứa tâm sự thì không tài nào ngủ ngon được.

“Anh Trình Trình, anh Dương Dương, mẹ đi rồi.” Sau khi nghe thấy tiếng xe xa dần, Cửu Cửu thì thầm.

Trình Trình lặng lẽ bò dậy, cậu rón rén tay chân đi đến bên khung cửa sổ. Thật chất đang ở trên lầu, cho dù bọn họ có đi đứng bình thường thì người ở bên dưới cũng chẳng nghe thấy gì cả.

Sau khi xác nhận đã được an toàn, cậu ngoảnh đầu lại: “Dậy hết đi.”

Dương Dương bò dậy một cách nhanh nhẹn: “Má ơi, nằm mơ suốt cả buổi tối, mệt chết tôi rồi.”

“Dương Dương, Cửu Cửu. Hôm nay người trên đài truyền hình sẽ đến đón hai người đi, bây giờ hai người mau đi chuẩn bị đi.” Trình Trình quay người lại từ bên khung cửa sổ.

“Anh Trình Trình, lẽ nào anh không đi với bọn em sao?” Vừa nghe thấy Trình Trình không đi, cô bé lập tức cảm thấy ngờ vực.

“Chuyện như thế này thì anh không tham gia đâu, huống hồ chi nơi này còn chuyện quan trọng hơn phải làm, có lẽ chuyện này liên quan đến việc ba của mình có thể bình an trở về hay không.” Sau khi nói dứt lời, Trình Trình quay về ngồi sau bàn mình, mở máy tính lên.

Vừa nhắc đến tiếng ‘ba’, Cửu Cửu lập tức nghĩ đến ‘quỷ toilet’, cô bé lập tức biến sắc, rồi chuồn ngay tức khắc.

Lần này đến lượt Trình Trình không hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao: “Em gái sao thế?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.