Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2145:




Chương 2145

Dương Dương lại cũng không có phòng bị, bị cậu bé đánh lùi về sau mấy bước, thiếu chút nữa ngả sấp xuống

Lúc này, Dương Dương cũng biến sắc, trừng mắt: “Bắc Minh Tư Trình, anh làm cái gì đấy.”

“Anh làm gì? Anh chỉ là muốn như là một người anh trai dạy dỗ em một chút!” Nói xong thì cậu bé thở phì phò đi về phía Dương Dương.

Lần này người lại dọa Cửu Cửu ngây ngẩn cả người, cô bé cũng không biết xảy ra chuyện gì.

Hai người anh trai vốn quan hệ rất tốt sao lại đột nhiên như là muốn đánh nhau.

“Anh trai… Mẹ nói đánh nhau không phải là trẻ ngoan. Mẹ không thích những đứa bé đánh nhau…” Cửu Cửu cũng không muốn nhìn thấy bọn họ như vậy.

Vừa nói vừa chạy đến bên cạnh Trình Trình, duỗi bàn tay nhỏ ra dùng sức giữ vạt áo Trình Trình

Trình Trình mặc dù vẫ là rất tức giận, nhưng là đối mặt Cửu Cửu, cậu bé không thể trút cơn giận của mình lên người cô bé được.

Cậu bé dừng bước, nhưng vẫn trừng mắt hỏi Dương Dương: “Em đây là có ý gì, có phải là muốn cái nhà này chúng ta nát luôn! Anh nói cho em biết, có Bắc Minh Tư Trình anh ở đây, em đừng có nghĩ lung tung!”

Dương Dương vô duyên vô cớ trúng một quyền, cũng bắt đầu xù lông rồi.

Cậu trừng mắt lớn tiếng nói với Trình Trình: “Chúng ta đây cũng xem là nhà sao, anh sinh ra thì không có mẹ, em sinh ra thì không có ba. Em tốt bụng tìm một người ba cho chúng ta thì sao. Lúc trước ba Chi Lâm muốn kết hôn với mẹ, anh làm gì, không phải cũng đồng ý sao. Sao đến bây giờ, anh lại ra vẻ, nói không cần thì không cần nữa. Em cho anh biết, em là tìm bạn trăm năm cho mẹ, tìm một người ba cho em với em gái. Về phần anh, thích gì thì tùy!”

Cậu bé nói xong, thở phì phò đi đến trước mặt Trình Trình, đưa tay kéo Cửu Cửu về phía mình: “Em gái, chúng ta không để ý tới anh ấy. Anh ấy không cần ba, chúng ta cần. Đi, anh đưa em đi chơi.”

Cửu Cửu bị trận thế vừa rồi làm ngơ ngác, ô bé chưa từng thấy hai người ah trai của mình cãi nhau lớn như vậy.

Nhưng mà, cô bé vẫn thuận theo Dương Dương đi xuống lầu.

Trình Trình nhìn bọn họ đi xuống lầu, lát sau cơn tức của cậu bé cũng tiêu tán đi một ít.

Cậu bé bắt đầu hối hận vì hành động vừa rồi.

Kỳ thật, Dương Dương chẳng phải là vì tốt cho mọi người sao. Mỗi ngày nhìn mẹ một mình đi sớm về khuya vất vả đi làm, không phải là vì dưỡng dục ba đứa bé bọn họ sao.

Mặc dù Dương Dương đã theo ba ở nhà Bắc Minh rồi, nhưng mà cậu vẫn một lòng hướng về mẹ, vì mẹ phân ưu.

Mặc dù cách làm của cậu bé cũng cần bàn bạc lại, nhưng dù sao đây cũng là một phần dụng tâm của cậu.

Bất quá, nghĩ đến đây. Lại nghĩ đến ba ba bây giờ bị giam trong cục cảnh sát.

Trong lòng Trình Trình vẫn có chút khó chịu.

*

“Dương Dương, con làm sao vậy? Cũng không động đũa? Đây không phải là phong cách của con mà, con xem, dì làm nhiều đồ ăn ngon như vậy.” Anna nhìn Dương Dương ngồi đối diện mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.