Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2135:




Chương 2135

“Gâu gâu…” Bối Lạp tỏ vẻ chính mình đã hiểu, sau đó dùng sức lắc lắc đuôi với Cửu Cửu.

***

Rất nhanh, Hình Uy đã thu dọn gác xép xong, anh ta cũg lắp hai cái giường nhỏ.

Trừ cái đó ra, còn đặc biệt lắp thêm hai cái tủ quần áo và hai cái bàn học nhỏ.

Thậm chí, ngay cả ổ nhỏ của Bối Lạp cũng chuẩn bị một cái.

Cái này hoàn toàn thể hiện một mặt tâm tư tinh thế của Hình Uy.

Nói là gác xếp, nhưng cũng không khác gì so với mấy phòng dưới, trang trí cũng vô cùng tinh mỹ.

Trình Trình và Dương Dương mang theo Cửu Cửu đi tới trụ sở mới của bọn họ.

“Oa a, ở đây đúng là không tệ. Chú đầu bếp, phiền chú có thể chuyển giường của cháu sang dưới cửa sổ bên kia được không. Nhưng vậy lúc cháu không ngủ được có thể đếm sao rồi.” Dương Dương đứng dưới cửa sổ mái trên nóc nhà.

Hình Uy nhẹ gật đầu, sau đó hỏi Trình Trình: “Cậu chủ Trình Trình, cậu còn có yêu cầu gì không?”

Trình Trình nhìn nhìn giường của mình, bên trên nó không có cửa sổ mái, nhưng mà bên kia có một phần, đúng lúc có thể nhìn thấy mặt hồ cách đó không xa. Cậu quay đầu lại nhìn Hình Uy, lắc đầu nói ra: “Vị trí này cháu rất thích, không làm phiền chú nữa.”

Rất nhanh, Hình Uy dựa theo yêu cầu của Dương Dương dịch chuyển giường và bàn học của cậu.

Lúc này Cố Tịch Dao cũng đi lên, sau lưng còn nó Lạc Kiều và Anna.

“Trình Trình, Dương Dương con có cảm thấy thích nơi này hông.” Lạc Kiều mỉm cười hỏi.

“Dì Kiều Kiều, ở đây rất tốt. Tốt hơn chỗ bà nội nhiều. Dì xem, chỗ của con còn có thể nhìn ánh sao sáng bên ngoài phòng đó.” Dương Dương nói xong, cơ thể nhỏ ngã xuống giường, có loại cảm giác thích thú vô cùng.

“Đúng thế, như vậy cũng tốt, sau khi trời sáng, em cũng không ngủ nướng được nữa.” Trình Trình nói xong, lấy máy tính xách tay từ trong túi xách của mình ra bày lên bàn học.

“Trình Trình, sao anh cứ đối nghịch với em vậy. Em đã rất lâu không ngủ nướng rồi, anh đừng có mà mãi dùng ánh mắt cũ nhìn người ta.”

“Được rồi, được rồi, hai người anh trai các con không thể hòa thuận chung sống được, đây không phải là làm gương xấu cho em gái sao.”

Cố Tịch Dao nói xong quay đầu nói với Hình Uy: “Thật sự làm phiền anh rồi.”

Hình Uy có chút không được tự nhiên gãi gãi đầu: “Cô chủ, đừng nói như vậy, những điều này là tôi nên làm. Mẹ con mọi người cứ nói chuyện trước đi, tôi đi xuống trước..”

Nói xong, anh ta đi đến bên cạnh Lạc Kiều, đưa tay đỡ cơ thể của cô ấy

“Nguyên, cậu cũng không nên nói những lời khách khí như vậy nữa, được rồi, chúng mình đi xuống trước đây.” Sau khi Lạc Kiều nói xong cùng với Hình Uy đi xuống lầu.

Cửu Cửu đi đến bên cạnh Cố Tịch Dao, duỗi bàn tay nhỏ bé lôi kéo góc áo của cô: “Mẹ, hôm nay con không ngủ với mẹ, con muốn ngủ với anh trai có được không?”

“Cái này…” Cố Tịch Dao chần chờ một chút, bởi vì cò nhìn trên này chỉ có hai giường đơn, căn bản không có chỗ cho Cửu Cửu.

“Cái này dễ thôi.” Dương Dương lộn cá chép một cái, từ trên giường ngồi dậy: “Em gái ngủ ở chỗ này của con là được, con thì ngủ dưới đất. Ở đây toàn là sàn gỗ, con thử qua rồi, không lạnh chút nào.”

Không nhìn ra, Dương Dương lúc này còn rất biết thể hiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.