Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2107:




Chương 2107

Trình Trình dùng sức gật đầu, sau đó cậu nhóc vẫn không nhịn được mà hỏi một câu: “Ba, bà ngoại có phải mất từ mấy ngày trước rồi không?”

Bắc Minh Quân thật ra khi biết Trình Trịnh xuất hiện thì đã biết cuộc đối thoại vừa rồi giữa anh với cảnh sát, con trai đã nghe thấy rồi.

Cậu nhóc cảm thấy bây giờ cũng không cần thiết giấu diếm nữa, lặng lẽ gật đầu.

***

Trình Trình lập tức cảm thấy bàng hoàng, cậu nhóc muốn bản thân cảm thấy cảm giác của mình là sai biết mấy, tất cả mọi người trong nhà đều bình an, khỏe mạnh.

Nhưng sự thật quá phũ phàng đối với cậu nhóc.

“Trình, mỗi người đều phải trải qua sinh lão bệnh tử, con phải học kiên cường đối mặt. Còn nữa, trước khi ba trở về, con đừng nói chuyện này cho người nào khác có biết chưa, bao gồm Dương Dương. Bây giờ chuyện này chỉ có ba với mẹ con biết.”

Trình Trình dùng sức gật đầu: “Ba, con yên tâm, những chuyện này con sẽ xử lý. Bây giờ mẹ đang ở đâu?”

Cậu nhóc nhiều ngày như vậy chưa có gặp mẹ rồi cho nên rất nhớ mong. Nhất là khi biết bà ngoại qua đời, thiết nghĩ mẹ sẽ rất buồn bã.

“Mẹ bây giờ nghỉ dưỡng trong bệnh viện. Bà ngoại con qua đời đối với mẹ con mà nói là một đả kích rất lớn, ngày mai ba nếu như không có quay về thì con đến thăm mẹ, phòng bệnh cụ thể con có thể hỏi chú Hình Uy.”

Bắc Minh Quân dặn dò hết tất cả mọi chuyện cần thiết cho Trình Trình, anh lại nhìn cậu con trai đã lớn.

Sau đó xoay người đi về phía cảnh sát: “Được rồi, chúng ta đi thôi.”

Nói xong, đi về phía cửa lớn.

Trình Trình đứng đó không nhúc nhích, nhìn ba và cảnh sát rời đi.

Tâm trạng của cậu nhóc lúc này rất phức tạp, nhưng vẫn phải nghe theo lời ba nói, trước khi bà trở về không thể nói chuyện này có bất kỳ ai.

Đột nhiên, cậu nhóc cảm thấy mình đã lớn rồi, sắp giống ba trở thành đàn ông trong nhà rồi.

*

Sáng sớm, ánh nắng ban mai rạng rỡ bao trùm nhà tổ nhà Bắc Minh.

Người làm bận rộn bắt đầu công việc của một ngày. Bọn họ biểu hiện giống như tối qua không có bất cứ chuyện gì xảy ra.

Thật ra, đây cũng là Bắc Minh Quân căn dặn từ trước. Anh không muốn để cả nhà vì chuyện này mà náo loạn.

Trình Trình, dựa theo lời dặn trước lúc đi của ba, duy trì tư thái bình tĩnh của mình, khi ăn sáng, Dương Dương, Bắc Minh Đông, thậm chí Giang Tuệ Tâm đều không nhìn ra cậu nhóc có gì không ổn.

Ăn sáng xong, Trình Trình cảm thấy mình nên đi thăm mẹ, mẹ bây giờ nhất định tâm trạng rất không thoải mái, lúc này cần có người ở bên cạnh an ủi mẹ.

“Bà nội, cháu sáng nay muốn ra ngoài một chuyến.” Trình Trình nói.

Giang Tuệ Tâm nhìn cậu nhóc rồi khẽ mỉm cười: “Thế nào hôm qua vừa trở về, hôm nay thì muốn ra ngoài rồi?’


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.