Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2027:




Chương 2027

Trương Minh Hoàng không nói gì, cũng không tỏ thái độ, bây giờ nghe Thành thiếu chủ nói thế, rốt cuộc ông ta mới ngẩng đầu lên nhìn Thành thiếu chủ: “Bởi thế, lúc trước cậu muốn cưới ai?”

Thành thiếu chủ: “…”

Má, đúng là nói nhiều sai nhiều, nếu như biết sớm thì anh ta đã không nói cho sướng miệng rồi.

Vốn dĩ chuyện này khó lòng lấp lửng cho qua, bây giờ lại đề cập đến.

Hơn nữa còn do thành chủ chủ động nhắc đến.

Thành chủ đã lên tiếng, muốn nói qua loa cho xong chuyện cũng không thể.

“Đúng thế, nhóc con, cậu muốn cưới ai?” Quản gia Trọng sực tỉnh táo lại, ông ta nhìn Thành thiếu chủ chăm chú.

“Tôi nói đùa thôi mà, chẳng phải là bị mọi người ép bức quá đó sao? Thật ra tôi không muốn kết hôn một chút nào.” Thành thiếu chủ vẫn còn ôm ấp một tia hy vọng, muốn qua loa cho xong.

“Thành, lần trước tôi đánh cậu là bao giờ?” Đột nhiên Trương Minh Hoàng cất tiếng nói.

Thành thiếu chủ đờ người, nghĩ đến cảnh tượng bị đánh lần trước, mặt anh ta cũng đổi sắc.

Quản gia Trọng cũng kinh ngạc, khi nãy ông ta cũng chỉ nói thế thôi, không có ý muốn thành chủ đánh thiếu chủ thật.

“Dạ, lúc trước tôi có nghe nói có thể cô Đường là con gái của thành chủ.” Bây giờ Thành thiếu chủ cảm thấy sống lưng của mình bắt đầu đau nhức, tất nhiên cũng không dám giấu giếm nữa.

“Bởi thế, cậu muốn cưới cô Đường à?” Quản gia Trọng nhìn Thành thiếu chủ, ông ta chớp chớp mắt trong vô thức, dường như nghi ngờ mình nghe nhầm.

“Bây giờ cô ta cũng không…” Thành thiếu chủ biết câu hỏi này không dễ trả lời, bởi thế anh ta chỉ có thể trả lời nhát gừng cho qua.

“Cái thằng nhóc nhà cậu còn muốn cưới cô Đường, sao cậu không bay lên trời đi.” Chỉ có điều Quản gia Trọng lại ngắt lời anh ta, rõ ràng ánh mắt của ông ta đong đầy vẻ cạn lời.

“Không phải mọi người vẫn luôn nói rằng tôi là người giỏi nhất trong lứa trẻ ở Quỷ Vực Thành sao?” Thành thiếu chủ không phục, sao anh ta lại không dám? Sao muốn cưới cô Đường lại thành lên trời rồi?

Sao nghe câu nói này lại làm anh ta khó chịu như thế?

“Đó là lúc trước…” Quản gia Trọng nhìn anh ta, ông ta lớn giọng đáp lại một cách tự nhiên.

Thành thiếu chủ: “…”

Ông còn có thể lớn tiếng hơn nữa được không?

“Thành thiếu chủ, làm người phải tự biết người biết ta.”

“Chúng ta làm người phải có lương tâm.”

“Bình thường cậu bị lừa cũng không sao, đó là việc riêng của cậu, chúng tôi mặc kệ, nhưng cậu không thể làm hại cô cả của nhà họ Đường người ta được.”

“Cậu hại người nào chúng tôi cũng không quan tâm nhưng nếu cậu dám làm gì cô cả nhà họ Đường thì tôi và Thành chủ sẽ không tha cho cậu đâu.”

quản gia Trọng bắt đầu tận tình khuyên bảo, đương nhiên nói là khuyên cũng không đúng lắm, những lời đe dọa thậm chí quản gia Trọng cũng đã dùng, hơn nữa còn kéo cả Thành chủ vào việc này.

Hơn nữa Thành chủ không bác bỏ, vậy coi như là chấp nhận rồi.

Từng câu từng chữ của quản gia Trọng cộng thêm thái độ của Thành chủ lúc này, tất cả đều không nể tình chút nào mà đâm vào trong lòng Thành thiếu chủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.