Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1974:




Chương 1974

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn nghe Đường Vũ Kỳ nói thì vẻ mặt hai người lập tức thay đổi, có chút kinh ngạc nhìn về phía Đường Vũ Kỳ.

Đứa nhỏ này?

Trong lúc bọn họ kinh ngạc thì giọng nói cậu ba Nguyễn ở bên kia không chút do dự truyền đến:

“Ba thề, bé cưng Vũ Kỳ của chúng ta sẽ không có em trai cũng sẽ không có em gái.”

Nguyễn Hạo Thần không biết vì sao hôm nay Đường Vũ Kỳ đột nhiên hỏi vấn đề như thế, nhưng anh cũng không cảm thấy Đường Vũ Kỳ nói có gì không đúng, anh vốn xác định chuyện này nên muốn anh thề gì đó cũng không sao.

Lúc này khuôn mặt u ám của ông cụ Nguyễn có thể nhỏ giọt xuống, đôi mắt trừng Vũ Kỳ, ánh mắt kia sắc bén đáng sợ, hiện tại ông ta tin chắc con nhóc này cố ý.

Đường Vũ Kỳ đối diện với ánh mắt của ông cụ Nguyễn thì không hề sợ hãi, tuy rằng cô bé còn nhỏ tuổi, nhưng từ nhỏ lá gan lại không nhỏ.

Dưới ánh mắt đáng sợ của ông cụ Nguyễn thì Đường Vũ Kỳ lại ngọt ngào hỏi một câu: “Ba, vậy ba có thể chuyển Nguyễn thị cho con không?”

Vừa rồi ông cụ Nguyễn ghét bỏ cô bé là con gái, muốn cướp cô bé về nhà họ Nguyễn, còn muốn chia cắt ba mẹ, muốn cho ba cưới người phụ nữ khác, ghét bỏ cô bé là con gái, không muốn giao Nguyễn thị cho cô bé.

Bọn họ càng sợ cái gì thì hiện tại Đường Vũ Kỳ càng muốn làm, chú Mộ Dung Tri đã nói nếu muốn làm cho một người tức giận thì cứ cướp đi thứ người đó quan tâm nhất là được.

Sắc mặt của ông cụ Nguyễn không thể miêu tả bằng từ khó coi, ông trừng mắt nhìn Đường Vũ Kỳ, hiện tại rốt cuộc ông tin chắc con nhóc này cố ý, con nhóc này cố ý chọc giận ông?

Nhưng ông nghĩ Nguyễn Hạo Thần làm bậy thế nào cũng không thể lấy Nguyễn thị ra đùa giỡn, Nguyễn Hạo Thần tuyệt đối không thể đồng ý giao Nguyễn thị cho con nhóc này.

“Được.” Nhưng cậu ba Nguyễn lại không hề do dự, vô cùng sảng khoái đồng ý, hơn nữa giọng của cậu ba Nguyễn có vẻ vô cùng vui vẻ.

Con gái anh muốn thì đừng nói là một Nguyễn thị, cho dù tất cả tài sản của anh, anh cũng sẽ không do dự.

Đây là con gái của anh và Tô Khiết.

Anh vốn đang chờ Tô Khiết chủ động nói với anh về chuyện của công chúa nhỏ, nhưng hiện tại anh nghĩ mình không thể bị động chờ đợi, anh có thể chủ động một chút, đề nghị của bé cưng rất hợp ý anh.

Đây là một ý kiến hay.

“Nguyễn Hạo Thần, có phải cháu điên rồi không, cháu có biết mình đang làm gì không?” Cuối cùng ông cụ Nguyễn không nhịn được nữa, rống về phía loa, ông cụ Nguyễn có thể nhịn chuyện khác, nhưng hiện tại nếu ông nhịn thì Nguyễn thị sẽ sửa lại tên, ông có thể không vội sao?

Trong mắt ông cụ Nguyễn thì con gái lớn lên sẽ phải lập gia đình, gả cho người ta là người của nhà chồng, nếu Nguyễn thị giao cho con nhóc này, sau này Nguyễn thị trở thành nhà người khác.

Lúc này bà cụ Nguyễn không tiếp tục ngăn cản ông cụ Nguyễn, bà ta cũng hoàn toàn khiếp sợ choáng váng.

“Ông cụ, ông đang ở công ty à.” Nguyễn Hạo Thần nghe ra giọng nói của ông cụ, anh lập tức hiểu được mọi chuyện.

Khó trách hôm nay công chúa nhỏ nhà anh đột nhiên hỏi nhiều vấn đề kỳ lạ như thế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.