Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1971:




Chương 1971

Bà cụ Nguyễn có chút kinh ngạc, cũng hơi xấu hổ, nhưng vẫn cầm mấy sợi tóc nắm ở trong tay.

“Nếu đây thật sự là con của Hạo Thần, do Tô Khiết sinh ra…” Bà cụ Nguyễn nhìn về phía ông cụ Nguyễn, lúc này vẻ mặt có chút phức tạp.

“Đường Vân Thành xảy ra chuyện như vậy, sợ là nhà họ Đường không tránh khỏi, vậy cô Đường…” Bà cụ Nguyễn chưa nói xong, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.

Nếu nhà họ Đường sụp đổ thì cô cả nhà họ Đường không còn là con dâu tốt nhất của nhà họ Nguyễn nữa.

“Nếu đứa nhỏ này thật sự là con của Hạo Thần và Tô Khiết, chúng ta còn phải tiếp tục ngăn cản sao?” Trong lòng bà cụ Nguyễn có chút do dự, không phải bởi vì bà ta thích Đường Vũ Kỳ mà bởi vì bà ta quá hiểu Nguyễn Hạo Thần.

Bà ta biết Nguyễn Hạo Thần xác định chuyện gì thì tuyệt đối sẽ không thay đổi, Nguyễn Hạo Thần vốn dây dưa không rõ với Tô Khiết nếu hai người đã có con thì sợ là rất khó tách bọn họ ra.

Bà ta sợ Nguyễn Hạo Thần sẽ rời xa bọn họ hơn.

“Nhưng cũng chỉ là một đứa con gái.” Ông cụ Nguyễn nhìn Đường Vũ Kỳ một cái, lông mày nhíu lại, rõ ràng không hài lòng, nhà họ Nguyễn cần người thừa kế là nam.

Mà sau này Tô Khiết không thể sinh con là sự thật.

Bà cụ Nguyễn mím môi lại không nói nữa, bởi vì ông cụ Nguyễn nói sự thật, một đứa con gái không có tác dụng gì với nhà họ Nguyễn.

“Còn lúc này sợ là nhà họ Đường lành ít dữ nhiều, chúng ta cứ giữ khoảng cách với nhà họ Đường trước, bình tĩnh xem diễn biến, nếu lần này nhà họ Đường thật sự sụp đổ thì đến lúc đó chúng ta có thể lại tìm người thích hợp khác.” Ông cụ Nguyễn đã có tính toán.

“Vậy đứa nhỏ này làm sao bây giờ?” Bà cụ Nguyễn cũng không có ý kiến, rõ ràng đồng ý với cách làm của ông cụ Nguyễn, nhưng có thêm một đứa bé cũng là một vấn đề lớn.

“Không phải rất đơn giản sao, nếu đó là con cháu nhà họ Nguyễn thì phải về nhà họ Nguyễn chúng ta, nhà họ Nguyễn sẽ nuôi dưỡng, nếu đến lúc đó có ảnh hưởng gì thì có thể đưa ra nước ngoài, nhà họ Nguyễn chúng ta sẽ nuôi dưỡng, không bạc đãi cô bé.” Ông cụ Nguyễn nói rất đương nhiên.

Ý của ông cụ Nguyễn rất rõ ràng, đứa bé phải về nhà họ Nguyễn, nhà họ Nguyễn sẽ nuôi dưỡng, còn mẹ đứa bé là Tô Khiết không thể bước vào nhà họ Nguyễn.

Đây là cố gắng muốn chia cắt mẹ con bọn họ.

Đương nhiên ông cụ Nguyễn cũng không phải lần đầu tiên làm chuyện như vậy.

Hai người thấy Đường Vũ Kỳ chỉ là đứa bé năm tuổi, cho rằng Đường Vũ Kỳ nghe không hiểu.

Nhưng Đường Vũ Kỳ nghe hiểu mọi chuyện.

Cô bé vẫn luôn là đứa bé lễ phép, hiểu chuyện, tuy rằng cô bé không quá thích ba ông bà nội cũng cũng không làm ra bất cứ hành vi không lễ phép nào.

Nhưng hiện tại bọn họ lại không kiêng dè bắt nạt cô bé và mẹ, còn nói nhà họ Đường sắp sụp đổ? Cô bé còn phải chịu đựng sao?

Lễ phép, rộng lượng cũng không có nghĩa cho người khác bắt nạt mình, cho nên nếu cô bé còn không làm gì đó thì rất có lỗi với bản thân mình, cũng rất có lỗi với mẹ.

Vì vậy…

“Vậy hiện tại đứa nhỏ này…” Bà cụ Nguyễn lại nhìn về phía Đường Vũ Kỳ, đứa nhỏ này thật là xinh đẹp, cũng rất đáng yêu làm cho người ta yêu thích, nếu đây là con của Hạo Thần thì phải mang về nhà họ Nguyễn.

Chỉ tiếc là con gái!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.