Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1968:




Chương 1968

“Em biết, nhưng mà cảm thấy như em đã gây tai họa, hình như ba giận em rồi.” Đôi môi nhỏ của Vũ Kỳ chu lên, khuôn mặt lại trầm xuống.

Kể từ sau chuyện đêm hôm ấy, ba nó hình như không còn gửi tin nhắn thường xuyên cho nó như trước đây, cũng không gọi điện thường xuyên cho nó nữa.

Nó biết nó báo sai quân tình, khiến ba nó hiểu lầm, nhưng nó thực sự không cố ý.

Thật ra cậu ba Nguyễn vẫn nhắn tin thường xuyên cho tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ, không ít đi bao nhiêu, Đường Vũ Kỳ tự cảm thấy ít mà thôi.

“Ông ấy giận em ư?” Đường Minh Hạo hơi ngạc nhiên, nhìn Đường Vũ Kỳ và nói : “Không đâu, có lẽ ông ấy bận việc.”

Chuyện đêm hôm đó Đường Minh Hạo cũng biết, Nguyễn Hạo Thần có lẽ không vì chuyện đêm hôm ấy mà giận em gái, Nguyễn Hạo Thần gần đây không gửi tin nhắn cho em gái hẳn là có việc, dĩ nhiên có thể sợ bị mẹ phát hiện.

Má chắc chắn sẽ nghi ngờ chuyện xảy ra trong đêm đó.

“Nhưng ba có nói, em quan trọng hơn công việc của ba, nhưng bây giờ ba chỉ lo công việc không quan tâm em.” Đường Vũ Kỳ không tiếp nhận lời an ủi, trái lại cảm thấy không vui.

“Anh hai, anh có dẫn em đi gặp ba không? Em nhớ ba quá.” Đường Vũ Kỳ nhìn Đường Minh Hạo với ánh mắt đầy mong đợi.

Vào thời điểm 5 năm trước, nó không hề có ba, bây giờ khó khăn lắm tìm lại được ba, Đường Vũ Kỳ vô cùng vui mừng, nhưng cũng có chút được lại mất.

Đường Minh Hạo hơi mím môi, nhất thời không biết nói gì.

“Anh hai, anh dẫn em đi đi, em hứa với anh không ăn kem trong vòng 5 ngày, không, em hứa với không ăn trong vòng 10 ngày.” Đường Vũ Kỳ thấy anh trai không nói gì, nắm lấy tay anh hai, lắc khẽ.

Đường Mnh Hạo nghe những lời của Đường Vũ Kỳ, có chút ngạc nhiên, kem là món em gái thích nhất, bây giờ vì muốn gặp Nguyễn Hạo Thần, mà chủ động nói không ăn kem trong vòng 10 ngày?

Em gái nhìn nhận Nguyễn Hạo Thần như thế nào?

Rõ ràng em và Nguyễn Hạo Thần quen nhau chưa được bao lâu, tại sao….

Đường Minh Hạo không hiểu lắm về loại tình cảm này, vì Nguyễn Hạo Thần chưa biết sự tồn tại của cậu ấy, còn chưa nhận lại cậu ấy.

Hơn nữa cậu ấy cũng không muốn nhận lại Nguyễn Hạo Thần, cậu ấy đã chuẩn bị rất nhiều thử thách, nếu Nguyễn Hạo Thần không qua được ải của cậu ấy, thì cậu sẽ không nhận lại Nguyễn Hạo Thần.

“Em biết ông ấy ở đâu không?” Đường Minh Hạo cuối cùng không nhẫn tâm cự tuyệt em gái, đành phải đồng ý.

“Ba nhất định ở công ty, chúng ta đến công ty tìm ba nhé.” Đường Vũ Kỳ là một đứa bé thông minh, thấy anh trai nhận lời, liền vui mừng đáp lại.

Không còn thấy chút đáng thương nào trên mặt nữa.

Đường Minh Hạo nhìn nó và thở một hơi dài , không nói gì.

Hai bé cưng sống ở nhà họ Đường lâu, sớm đã làm quen rồi.

Ông cụ Đường dạy con cháu, trước giờ không theo dõi sát sao, không ép buộc, Đường Minh Hạo lại hiểu chuyện, nên hoạt động của Đường Minh Hạo khá là tự do.

Hai bé cưng gọi tài xế tiểu Lưu chở đến trước tòa nhà Nguyễn thị.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.