Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1965:




Chương 1965

“Bùi Vũ Ninh, tốt nhất là cô nghĩ kỹ đi rồi hẵng nói.” Giọng nói của anh ta không còn dịu dàng như lúc trước nữa, mà rõ ràng mang theo sự nguy hiểm.

Anh ta phát hiện ra đối với người phụ nữ này hoàn toàn không nên dùng chính sách quanh co lòng vòng gì hết.

Anh ta cảm thấy có lẽ anh ta nên trực tiếp bế người phụ nữ này lên giường, đơn giản mà trực tiếp, lại có tác dụng nhất với cô.

Nếu như cô dám nói không quen, anh ta sẽ thật sự làm như vậy.

Không quen anh ta? Không sao, anh ta không ngại để cô làm quen lại với anh ta thêm một lần nữa.

Bùi Vũ Ninh theo bản năng nuốt nước bọt: “Quen, có quen.”

Thật ra Bùi Vũ Ninh rất muốn giả vờ như không biết anh ta, rất muốn nói là không quen anh ta, nhưng lời nói ra đến miệng rồi lại vội vàng sửa lại miệng.

“Ừm, nói tiếp đi, chúng ta quen nhau như thế nào?” Khóe môi của người đàn ông từ từ cong lên.

Người đàn ông không hề có ý định buông tha cho cô ấy, anh ta cảm thấy có những chuyện nên nói rõ ràng.

Nét mặt của Bùi Vũ Ninh thay đổi vài lần trong phút chốc, câu hỏi này liệu cô ấy có thể không trả lời không?

Cô ấy không muốn trả lời, càng không muốn nhắc lại chuyện ấy.

“Sao vậy? Cô đừng nói là cô quên rồi nhé?” Khóe môi của người đàn ông cong lên tạo thành hình cánh cung làm gia tăng sự quyến rũ, giọng nói trầm ấm dường như mang đến sự cám dỗ khó cưỡng.

Môi của Bùi Vũ Ninh mím chặt lại, không nói chuyện, cô ấy thực sự không nhắc lại chuyện ấy.

“Có cần tôi nhắc lại cho cô nhớ không.” Người đàn ông áp sát người, mặt của anh ta dường như sắp chạm vào mặt của cô ấy.

Vì mặt áp sát như vậy nên Bùi Vũ Ninh không nhìn thấy rõ mặt của anh ấy, nhưng cái cảm giác nghẹt thở ngại ngùng ấy lại vô cùng rõ ràng.

“Tôi thừa nhận lần đó là lỗi của tôi, nhưng tôi không hề cố ý, tôi xin lỗi.” Bùi Vũ Ninh hít thở một hơi thật sâu, cố gắng khiến cho bản thân bình tĩnh.

“Xin lỗi? Xin lỗi có ích gì?” Tuy người đàn ông ở sát cô ấy, nhưng không hề đụng trúng cổ, chỉ có điều nhìn thấy bờ môi đỏ mọng, đôi mắt sâu thẳm của anh ta có chút đờ đẫn.

“Tôi, tôi có thể bồi thường cho anh.” Bùi Vũ Ninh đuối lý, cho nên không thể nổi nóng, đây là lý do cô ấy sợ anh ấy.

“Bồi thường như thế nào?” Khóe môi người đàn ông càng cong thêm: “Cô đã đánh bạn gái tôi bỏ đi…”

Bùi Vũ Ninh: “……”

Chuyện đó cô ấy không muốn nhắc tới, nhưng người đàn ông này lại không chịu buông tha, lần đó thực sự là một sự cố, cô ấy giúp cô bạn thân đi bắt gian, nhưng lại vào nhầm phòng, cô bạn thân vào phòng liền ra tay đánh người phụ nữ trong đó, sau đó người ấy khóc bỏ đi.

Người đàn ông trong phòng từ sofa đứng dậy, thì bạn thân của cô ấy mới nhận ra nhận lầm người xong thì chuồn mất, còn cô ấy thì bị giữ lại.

Người đàn ông nói, anh ta độc thân 30 năm, cuối cùng cũng tìm được bạn gái, nhưng lại bị cô ấy đánh cho bỏ đi, hỏi cô giờ làm sao đây?

Cô ấy nói sẽ đền cho anh ta một cô bạn gái, nhưng anh ta không chịu, nói đền bạn gái thì cũng được, nhưng bắt cô ta đền cho anh ta.

Cô ấy cũng đâu bị khùng, dựa vào cái gì mà bắt bản thân đền cho anh ta.

Bất quá thì cô ấy sẽ tìm lại người bạn gái kia cho anh ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.