Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1865:




Chương 1865

Cố Tịch Dao nhắm mắt bước từng bước về phía trước, nhưng lại cảm thấy khoảng cách vốn dĩ không đến mười mấy mét lại dài như vậy.

Cô rất muốn mở mắt ra nhìn, nhưng khi mí mắt của cô hơi động đậy thì nghe thấy Bắc Minh Quân nói ở bên tai: “Rất nhanh thì đến rồi.”

“Anh rốt cuộc muốn dẫn tôi đi đâu?” Cố Tịch Dao hỏi. Nhưng cô rất chắc chắn bọn họ vẫn ở trên sân thượng của khách sạn Daredevil Empire.

Bởi vì bên tai của cô vẫn có thể nghe thấy tiếng gió, trừ cái này ra cũng có thể cảm nhận được ý lạnh.

Sau đó, cô nghe thấy dưới chân của mình truyền đến tiếng ‘cộp cộp’ rất rõ, âm thanh này khác với âm thanh dưới chân lúc trước.

“Được rồi, em có thể mở mắt rồi.” Giọng nói của Bắc Minh Quân lại vang lên bên tai cô.

Cố Tịch Dao chầm chậm mở hai mắt ra.

Trước mắt cô là bầu trời màu lam sẫm, trên đầu là ngôi sao sáng, vẫng trăng tròn treo lơ lửng trên bầu trời, trông lớn rất lớn, cách bản thân rất gần. Dường như đưa tay thì có thể chạm vào nó vậy.

Dưới bầu trời đêm màu xanh sẫm là thành phố được trang hoàng bởi ánh đèn neon, có thể thấp thoáng nghe thấy tiếng xe ô tô trên đường phố, trong khách sạn truyền đến tiếng nhạc.

Lại nhìn dưới chân, chân của cô gần như muốn mềm nhũn. Chỉ thấy hai chân của cô đang giẫm lên mặt kính thủy tinh. Dưới sự bao phủ của màn đêm, dưới chân giống như không có gì cả.

Mà tòa nhà của khách sạn Daredevil Empire đã cách cô ngoài mười mét.

Cố Tịch Dao cảm thấy toát mồ hôi lạnh cả người. Nếu không phải Bắc Minh Quân ở bên cạnh cô, cô chắc chắn sẽ mềm nhũn như bùn.

Cho dù như thế, cô vẫn túm chặt cánh tay của Bắc Minh Quân. Cơ thể cũng không ngừng run rẩy.

Ở nơi như này, Bắc Minh Quân rõ ràng lại thư thả tự tại: “Nơi này là ‘sàn nhảy trên không’ chưa mở cho người ngoài. Trừ tôi ra, em là vị khách đầu tiên được mời đến.”

“Sàn nhảy trên không?” Cố Tịch Dao hít một ngụm khí lạnh, cô quan sát xung quanh.

Đây là một sàn nhảy hình tròn, có thể để 20 người cùng khiêu vũ mà không va phải nhau. Từ bức tường của tòa cao ốc có một con đường làm bằng thủy tinh nối đến đây.

Nếu như đêm khuya nhảy ở đây, phối hợp với ánh đèn, nhìn lên giống như tiên nữ đang bay trên bầu trời.

Bắc Minh Quân búng tay một cái thì nhìn thấy ánh đèn tuyệt đẹp chiếu sáng rực từ hành lang đến sàn nhảy, dọc theo mép và quanh hàng rào.

Ánh đèn gần như chiếu 360 độ vào trung tâm sàn nhảy, nơi Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao đang đứng..

Bắc Minh Quân khẽ mỉm cười với Cố Tịch Dao: “Có thể mời em điệu nhảy đầu tiên không.”

Cố Tịch Dao lúc này giống như con rối, trong lòng cô bây giờ vẫn đang gõ trống, bàn tay, bàn chân đều có thể cảm thấy có mồ hôi lạnh toát ra.

Bắc Minh Quân thấy cô không có phản ứng thì tự chủ trương một tay nắm lấy tay của cô, tay còn lại ôm eo của cô.

Khi âm nhạc vang lên, anh dẫn cô cùng nhảy.

Lúc này Cố Tịch Dao chỉ có thể cảm thấy một mảng thế giới của cô đang xoay chuyển.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.