Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1857:




Chương 1857

Đợi sau khi kể hết tất cả mọi chuyện, Cố Tịch Dao thở dài: “Tôi cũng không phải loại người tính tình trẻ con thích gây chuyện. Khi tôi nhìn thấy cửa hàng đó thì tôi sẽ không tự chủ mà nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm đó, càng sẽ cảm thấy anh ấy dẫn tôi đến đó, chính là một loại sỉ nhục đối với tôi.”

Anna nghe lời kể của Cố Tịch Dao, đưa tay vỗ nhẹ vào vai của cô: “Dao, đối với những gì cô phải chịu trước kia, tôi cũng cảm thấy buồn cho cô. Nhưng đó dù sao cũng là chuyện của quá khứ rồi, trôi qua thời gian dài như vậy, cô lẽ nào vẫn không thể quên đi chuyện đó sao?”

Thần sắc của Cố Tịch Dao rõ ràng rất kém: “Tôi không biết nhưng chuyện này giống như một mũi kim đâm vào trái tim của tôi vậy.”

Anna khẽ mỉm cười với cô: “Biết cô tại sao lại có phản ứng như vậy không? Đó là vì trong lòng của cô rất để ý chuyện này, để ý chuyện này nói rõ trong lòng cô có vị trí của Bắc Minh Quân.”

“Điều này sao có thể, trong lòng tôi sao lại nghĩ tới anh ta chứ. Tôi hận anh ta còn không hết.” Khi nói câu này, thần sắc của Cố Tịch Dao trở nên rất căng thẳng, mắt của cô cũng hoảng loạn, trên mặt cũng lộ ra nụ cười lạnh.

“Cô nhìn biểu cảm bây giờ của cô đi, đã biểu đạt ra phản ứng trong lòng cô rồi. Chẳng qua cô có chuyện khác đè ở trong lòng, khiến cô không thể đối diện với chuyện này, cũng không dám đối mặt. Có lẽ đợi đến khi những chuyện này được giải quyết rồi, khi cô lần nữa đối diện thì sẽ trở nên tự nhiên.”

Lời của Anna vừa dứt thì nghe thấy tiếng chuông cửa.

“Tôi muốn chắc là anh ta đến đón cô rồi.” Anna khẽ mỉm cười đứng dậy chuẩn bị ra mở cửa.

“Cô đợi đã.” Cố Tịch Dao vội nắm tay của Anna: “Tôi bây giờ còn không muốn gặp anh ta, cô đi nói với anh ta là tôi còn chưa có về là được rồi.”

“Được, trước tiên đã cô từ từ suy nghĩ nên làm sao đối mặt với quan hệ của hai người vào lúc này và tương lai.” Anna nói xong thì đi về phía cửa.

Cố Tịch Dao vì để Bắc Minh Quân không nhìn thấy cô, cũng xoay người trốn vào trong phòng ăn.

Anna nhìn camera giám sát, đứng ở cửa không phải là Bắc Minh Quân, mà là một người lạ.

Cô khẽ mở cửa: “Xin hỏi cậu tìm ai?”

Người đàn ông đứng ở cửa khẽ mỉm cười với Anna: “Xin hỏi cô Cố Tịch Dao có ở nhà không?”

Quả nhiên đến tìm cô, chắc là người Bắc Minh Quân phái đến.

Anna nghĩ đến đây thì lắc đầu: “Xin lỗi, cô ấy bây giờ còn chưa có về, xin hỏi có chuyện gì không?”

“Ồ, là như vậy tôi nhận sự ủy thác của anh Bắc Minh đưa cái này cho cô Cố, nếu cô ấy đã không có ở nhà, vậy mời cô ký nhận thay cho cô ấy.” Nói rồi, người đàn ông đó cúi người cầm chiếc túi để bên cạnh đưa cho Anna.

“Cảm ơn.” Anna nhận lấy túi đồ: “Xin hỏi còn còn có chuyện gì khác không?”

Người đàn ông đó khẽ mỉm cười lắc đầu: “Ngại quá đã làm phiền rồi, tôi bây giờ đi đây.”

Anna đưa mắt tiễn người đàn ông đó lên xe rời đi, sau đó đóng cửa lại, xách túi đồ đi về trong phòng khách.

Lúc này Cố Tịch Dao từ trong phòng ăn đi ra, nói chuyện ở cửa cô ở phòng bếp nên không có nghe thấy.

Nhìn thấy trong tay Anna xách một túi to bèn hỏi: “Đây là cái gì?”

Anna để chiếc túi lên bàn: “Đây là đồ Bắc Minh Quân gọi người đưa đến. Chắc là anh ta biết đã chọc cô giận, mua ít đồ bồi tội với cô, đồ tôi để ở đây, xem cô có cho anh ta mặt mũi này hay không.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.