Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1845:




Chương 1845

Giang Tuệ Tâm đứng lên, đi đến gần Hình Uy: “Hình Uy, tôi cũng đã nhìn cậu ở nhà chúng tôi từ nhỏ tới lớn, hơn nữa cậu vẫn luôn trung thành, tận tâm đi theo Quân. Hôm nay là ngày vui của cậu, tôi thay mặt nhà Bắc Minh tặng cậu một chút quà mừng.”

“Bà Bắc Minh, như vậy sao được ạ. Nhà Bắc Minh với tôi ân trọng như núi. Tôi tận tâm với ông chủ, âu cũng là việc nên làm thôi. Sao có thể nhận quà của bà được chứ.” Hình Uy vội vàng xua tay.

“Thứ này cậu nhất định phải nhất, cứ xem như là tôi thay mặt mẹ cậu tặng cho cậu chút quà mừng đi.” Giang Tuệ Tâm nói xong, nhẹ nhàng mở họp ra, bên trong là một đôi vòng long phượng vàng rực rỡ.

***

“Bà Bắc Minh, ý tốt của bà tôi xin ghi nhận. Nhưng mà, thứ này thật sự quá quý giá, tôi sao có thể nhận được.” Hình Uy khẽ xua tay, người cũng hơi hơi lùi về phía sau.

Bắc Minh Quân vỗ vai Hình Uy, nói: “Thứ này cậu nhất định phải nhận. Dì Tâm đã tặng nó cho cậu, nghĩa là đã xem cậu như người một nhà rồi. Nếu như cậu không nhận, sau này có lẽ khó mà bước chân được vào cái nhà này đấy.”

“Đúng đó, cậu mà không nhận thì sau này đừng bước vào nhà Bắc Minh chúng tôi nữa. Ha ha.” Giang Tuệ Tâm mỉm cười, nói.

Hình Uy cảm động trong lòng, dùng hai tay đón lấy đôi vòng long phượng: “Bà Bắc Minh, cảm ơn ý tốt của bà, tôi thay mặt Lạc Kiều cùng đứa nhỏ sắp ra đời của chúng tôi cảm ơn bà.”

“Được rồi, cảm ơn thì để sau hãy nói, còn không mau tới đón cô dâu của cậu đi à.” Bắc Minh Quân xua xua tay với Hình Uy.

“Ông chủ, hôm nay tôi……”

“Giải quyết tốt chuyện của cậu đi, những thứ khác không cần quan tâm.” Bắc Minh Quân nói xong, ngồi xuống ghế của mình, bắt đầu thong thả chậm rãi dùng bữa sáng.

*

Cố Tịch Dao ngày hôm nay cũng dậy từ rất sớm, tuy không phải đi làm, nhưng cô dậy sớm đã thành thói quen rồi.

Lúc này, Trình Trình cùng Cửu Cửu hãy còn đang ngọt ngào chìm trong mộng.

Cô khẽ khàng bước vào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.

Không bao lâu sau, đã nghe thấy tiếng bước chân tiến lại gần.

“Tịch Dao, chào buổi sáng.”

Người tới là Anna.

Cố Tịch Dao quay đầu chào cô một tiếng: “Chào buổi sáng, Anna. Cô nói xem mấy lời Kiều Kiều nói tối qua có phải là thật không nhỉ?”

Anna mỉm cười nhún nhún vai: “Chắc là vậy, ai lại lấy chuyện chung thân đại sự của mình ra để đùa chứ, với lại tôi cũng cảm thấy cái anh Hình Uy kia không tồi chút nào. Kiều Kiều mà ở bên anh ta thì nhất định sẽ rất hạnh phúc đó.”

Cố Tịch Dao cũng gật gật đầu tán đồng.

Đúng lúc này, lại nghe được tiếng chuông cửa.

“Để tôi ra mở cửa.” Anna nói xong quay người đi ra ngoài. Cô mở máy theo dõi bên cạnh cửa lên xem, thấy là Hình Uy đang đứng ngoài cửa.

Anna nhẹ nhàng mở cửa ra: “Ồ, chú rể của ngày hôm nay tới rồi đó à. Mau vào, mau vào đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.