Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1751:




Chương 1751

Cố Tịch Dao thầm thở phào nhẹ nhõm, mang theo nụ cười nịnh nọt đi đến bên cạnh Giang Tuệ Tâm: “Dì Tâm, chúng ta ăn cơm trước đi.”

Nhà ăn ở đây không nhỏ hơn nhà cũ Bắc Minh bao nhiêu, một bàn có thể ngồi tám người, trên bàn bày các món ăn đầy đủ hương vị và màu sắc.

“Cậu là chủ nhà, cậu ngồi ở đây đi.” Bắc Minh Quân cũng không giọng khách át giọng chủ, nói Hình Uy ngồi ở vị trí chủ tọa.

Hình Uy nào dám ngồi ở đó trước mặt anh chứ, liên tục xua tay nói: “Anh là ông chủ của tôi, anh mới phải ngồi ở đó.”

Bắc Minh Quân hơi nhíu mày, đưa tay kéo ghế chủ tọa, sau đó ấn anh ta ngồi xuống: “Tôi nói cậu ngồi thì cậu cứ ngồi xuống.”

“Ba ngồi ở đây đi.” Trình Trình nói, nhường lại vị trí gần Cố Tịch Dao.

Bắc Minh Quân gật đầu, sau đó dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Trình Trình, không ai biết rõ ba bằng con.

Giang Tuệ Tâm ngồi đối diện bọn họ, bên cạnh là Anna. Chân Dương Dương vẫn chưa khôi phục nên để trống một chỗ cho cậu đặt chân.

Giang Tuệ Tâm cười tủm tỉm: “Sau khi ông cụ qua đời, đã lâu rồi chưa được ăn bữa cơm náo nhiệt như thế.” Bà nói xong thì nước mắt không khỏi chảy ra. Bà lập tức lau khô.

Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao thấy vậy thì trong lòng có chút không dễ chịu.

Nhất là Bắc Minh Quân, anh là chủ nhân nhà Bắc Minh, cục diện hiện tại anh không thể đổ trách nhiệm cho người khác.

Cố Tịch Dao nhìn Giang Tuệ Tâm cũng thầm thở dài, bà đã lớn tuổi, ông Bắc Minh qua đời, chỉ có Bắc Minh Quân bên cạnh, nhưng lại không thường xuyên trở về với bà, một mình bà ở nhà cũ Bắc Minh lớn như thế, đúng là một sự giày vò.

***

Không thể không nói tay nghề của Anna tiến bộ không ít, hương thơm ngào ngạt làm cho mọi người thèm ăn.

Nhưng chỉ có Cố Tịch Dao, Trình Trình còn có Dương Dương lại không có khẩu vị.

Bọn họ lo lắng Cửu Cửu ở trên lầu có thể kiên trì được bao lâu, có cảm thấy nhàm chán hay không, đồ ăn có đủ cho cô bé ăn hay không.

“Tịch Dao, sao cháu không ăn gì?” Giang Tuệ Tâm nhìn trong chén Cố Tịch Dao vẫn sạch sẽ.

Bắc Minh Quân hừ lạnh một tiếng: “Thê nào, em vẫn áy náy chuyện sáng nay sao? Như vậy cũng tốt, cứ từ từ tỉnh táo lại cũng có lợi cho sự an toàn của bọn nhỏ.”

“Ăn cơm vẫn không chặn nổi miệng anh sao?” Cố Tịch Dao thật sự cảm thấy phiền khi Bắc Minh Quân mở miệng ngậm miệng, tên này cứ bắt được đuôi nhỏ của cô là không thả ra.

Bắc Minh Quân nhướng mày quay đầu nhìn Cố Tịch Dao một cái, nhưng anh không đáp trả.

Mà anh gặp đùi gà cho Trình Trình và Dương Dương: “Mẹ tụi con đang kiểm điểm bản thân, còn sao hai đứa cũng không ăn.”

“…”

Trình Trình và Dương Dương không hẹn cùng không trả lời.

Ăn cơm xong, Giang Tuệ Tâm khen ngợi tay nghề nấu ăn của Anna không dứt miệng: “Nếu cô mở quán ăn thì chắc chắn làm ăn rất tốt.”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.