Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1701:




Chương 1701

Cố Tịch Dao mở tờ giấy ra nhanh chóng xem nội dung một lần. Sau đó cô cầm tờ giấy hỏi Vân Chi Lâm: “Anh lấy được thứ này ở đâu?”

Vân Chi Lâm hơi mỉm cười: “Thật ra lúc em nhận vụ án này thì anh cũng đồng thời âm thầm điều tra, chẳng qua điểm xuất phát của chúng ta không giống nhau thôi.”

Anh ta nói đến đây thì lấy ra một số tài liệu cặp công sở giao cho Cố Tịch Dao.

Sau đó anh ta cúi đầu nhìn đồng hồ: “Sắp đến giờ rồi, chuẩn bị lên tòa thôi, nhớ kỹ em chỉ là người mới, đối mặt với một đối thủ đầy kinh nghiệm thì cho dù thua kiện cũng hợp tình hợp lý, thả lỏng một chút, lấy trí thông minh và năng lực của em đánh xong trận này.”

Cố Tịch Dao giống như lấy lại được sự tự tin nên dùng sức gật đầu. Sau đó cô đi ra phòng nghỉ.

Vân Chi Lâm nhìn cô đi ra ngoài, lúc này mới có chút áy náy nhìn Đường Thiên Trạch nhàn nhã ở bên cạnh: “Anh Noton, hy vọng anh đừng để ý mấy lời tôi vừa nói. Tôi chỉ không muốn cô ấy đánh mất ý chí chiến đấu, cho nên mới nói như vậy.”

Đường Thiên Trạch cầm ly nước, hơi nhếch mày nhún vai: “Không sao, tôi biết anh muốn làm cho cô Cố thêm tự tin. Nhưng không nghĩ tới anh Bắc Minh lại có thành kiến như thế với tôi, nhưng không sao cả, tôi trong sạch, không sợ anh ta vu oan.”

Năm phút nghỉ ngơi đã kết thúc, mấy người Cố Tịch Dao lại xuất hiện trên tòa, chẳng qua bên cạnh cô ngoại trừ Đường Thiên Trạch còn có Vân Chi Lâm.

Nhưng lúc này Cố Tịch Dao giống như đã nạp đầy máu. Chuyện này làm cho Bắc Minh Quân cảm thấy có chút bất ngờ, chẳng lẽ tên nhóc Vân Chi Lâm tìm được manh mối mới?

Nhưng cho dù thế nào, nhân chứng của bên anh mới là át chủ bài, bọn họ có miệng lưỡi trơn tru ra sao thì cuối cùng lời khai của nhân chứng mới là điều quan trọng trong vụ án.

Thẩm phán lại xuất hiện, nhìn hai bên, sau đó đầy uy nghiêm nói: “Luật sư hai bên, bây giờ hai người còn có gì muốn hỏi không?”

Luật sư Âu Dương nhìn Cố Tịch Dao đứng đối diện thì hơi mỉm cười: “Tôi chỉ muốn nghe luật sư đối phương trả lời thế nào.”

Cố Tịch Dao nhận được chứng cứ mới do Vân Chi Lâm cung cấp thì sắc mặt cũng tốt hơn ít.

Cô đưa tay ra dấu xin mời Âu Dương Hoa: “Tôi tạm thời không có vấn đề gì, mời luật sư đối phương tiếp tục.”

Điều này làm cho Âu Dương Hoa có chút bất ngờ, anh ta vốn nghĩ Vân Chi Lâm xuất hiện sẽ chỉ cho Cố Tịch Dao mấy chiêu, lại không ngờ hiện tại đối phương còn chưa bắt đầu phản công.

Một khi đã như vậy, cho bọn họ cơ hội, nhưng bọn họ không nắm chắc.

Vậy đừng trách mình không nể tình.

Khóe miệng luật sư Âu Dương hơi nhếch lên, đôi mắt hơi nhíu lại tiếp tục nói: “Rốt cuộc ai yêu cầu anh đến lối thoát hiểm của khách sạn Daredevil đánh tráo linh kiện? Tôi nghĩ trong lòng bị cáo biết rõ.”

“Tôi phản đối luật sư đối phương dùng giọng điệu dẫn dắt nhân chứng. Trước khi thẩm phán đưa ra phán quyết đương sự của tôi có tội hay không, ai cũng không thể dùng ngôn ngữ mang tính giả thiết như thế.” Cố Tịch Dao lập tức đứng lên kháng nghị.

Thẩm phán nhíu mày: “Luật sư nguyên cáo chú ý lời nói của mình.”

Luật sư Âu Dương gật đầu: “Trước khi tôi đưa ra đáp án, tôi muốn mời một nhân chứng khác, đó chính là người sống chung với đương sự của tôi, vợ chưa cưới của anh ấy, cô Phỉ Nhi.”

Anh ta vừa nói xong thì Phỉ Nhi đi lên.

Cô ta cúi đầu trước thẩm phán, nhưng không dám nhìn về phía Đường Thiên Trạch.

Dù sao cô ta cũng có chút chột dạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.