Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1663:




Chương 1663

Trán Bắc Minh Quân lập tức xuất hiện vài vạch đen: “Hình Uy, bình thường lúc cậu theo tôi không phải rất linh hoạt sao, sao chuyện này lại ngốc như vậy chứ. Nếu cô ấy không chịu đi, thì cậu vác cô ấy đi!”

Hình Uy như được anh thắp lên ánh sáng trí tuệ, anh ta nhướn mày: “Dạ, tôi đi đây.” Nói rồi, anh ta tràn đầy tự tin quay đầu muốn đi ra ngoài.

“Cậu quay lại cho tôi, không phải cậu thật sự chuẩn bị vác cô ấy đi chứ?” Bắc Minh Quân thật sự lo lắng tên này sẽ làm theo lời mình nói.

Hình Uy xoay người lại, gật đầu thật nghiêm túc với anh.

Bắc Minh Quân nhìn anh ta, khuôn mặt luôn lạnh lùng cũng bị tức đến phì cười: “Cậu tốt xấu gì cũng phải suy nghĩ rồi hãy làm chứ, cô ấy đang mang thai, nếu cậu vác cô ấy lên vai, vậy cậu chịu ủy khuất đêm đó chính là lãng phí.”

Quả thật đêm đó Hình Uy cho rằng mình bị ép, chịu ‘ủy khuất’ rất lớn.

Anh ta lập tức linh động: “Ông chủ, vậy tôi nên làm thế nào?”

“Cậu hỏi tôi còn không bằng đi hỏi Tịch Dao. Cô ấy sẽ hướng dẫn cậu. Đi đi, nếu ngay cả chuyện này cũng làm không xong, thì đừng quay lại gặp tôi.” Bắc Minh Quân nói xong liền xua tay.

Hình Uy lại xoay người ra khỏi phòng làm việc của anh.

Anh ta nhay chóng về tới nhà Bắc Minh, lái xe của mình ra ngoài. Anh ta nghĩ nếu dọn nhà thì chiếc xe này nhất định có thể chứa được không ít đồ.

Trên đường lái xe tới chỗ ở của Vân Chi Lâm, anh ta luôn luyện tập nên làm sao để thuyết phục Lạc Kiều, để cô dọn tới nhà mình ở.

Nhưng anh ta quả thực không có tài ăn nói, dù chỉ là một câu thật đơn giản nhưng vừa nghĩ tới phải nói với Lạc Kiều, anh ta liền đỏ mặt tía tai.

Xem ra chuyện này vẫn là nên thương lượng với cô chủ một chút. Anh ta biết, mặc dù cô chủ luôn muốn tránh xa ông chủ nhưng đối với chuyện của anh ta và Lạc Kiều, cô vẫn rất tán thành.

Chỉ cần có cô chủ điều hòa giữa họ, nhất định sẽ thành công.

Thế là anh ta dừng xe dưới lầu văn phòng luật sự của Vân Chi Lâm, đã sắp tới giờ cô đi làm rồi.

Tắt đèn xe, nhanh chóng lướt tới số điện thoại của cô, bấm gọi đi.

Lúc này, Cố Tịch Dao vừa khéo đưa Trình Trình tới trường, đang chuẩn bị đi làm, điện thoại cô lại vang lên.

Cô chỉ đành tấp xe vào lề, cầm điện thoại xem thì thấy là Hình Uy gọi tới.

Tên này bình thường sẽ không gọi điện thoại cho mình.

Cô bất giác cau mày, chẳng lẽ là tên Bắc Minh Quân làm ra chuyện gì rồi kéo mình vào?

Dù sao cũng không phải chuyện tốt lành gì. Cô muốn vứt điện thoại sang một bên không quan tâm, nhưng Hình Uy lại không đắc tội gì cô, bỏ đi, nghe xem rốt cuộc là chuyện gì.

“Alo, Hình Uy, là ông chủ anh lại làm ra chuyện gì sao?” Cố Tịch Dao cũng không khách sáo trực tiếp hỏi thẳng.

“A…” Trán Hình Uy nổi lên mấy vạch đen, chẳng lẽ ông chủ ở trong mắt cô chủ giống như chồn hôi sao?

“Cô chủ, không phải chuyện của ông chủ, mà là chuyện của tôi.” Hình Uy ngượng ngùng nói.

Cố Tịch Dao vừa nghe chuyện không liên quan tới Bắc Minh Quân, thái độ lập tức thả lỏng không ít.

“Hình Uy, nói đi, tôi có thể giúp chuyện gì?”

Quả nhiên, không nhắc tới ông chủ thì thái độ của cô chủ thật sự thay đổi một trăm tám mươi độ, chuyện này không thể để ông chủ biết, nếu không anh sẽ tức chết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.