Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1651:




Chương 1651

Lần này Bắc Minh Quân giữ cô ta lại, hơn nữa Hình Uy còn tự giác rời đi. Nói không chừng lại sắp có chuyện gì rơi xuống đầu mình rồi đây.

Nhưng cô ta nghĩ mãi cũng không ra, rốt cuộc là có chuyện gì liên quan tới mình. Bởi vì mấy lần trước có thể nói đều vượt ngoài dự liệu của cô ta.

Cái loại cảm thấy khó lòng phòng bị này, càng khiến cô ta hoảng sợ hơn.

Phỉ Nhi vô thức cúi thấp đầu, giống như đứa nhỏ bị giáo viên trách phạt vậy.

“Ngẩng đầu lên nhìn anh này.”

Ngữ điệu của Bắc Minh Quân, khiến cô ta cảm thấy không lạnh lùng như nước giống lúc thường.

Phỉ Nhi từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt cô ta chỉ đối diện với tầm mắt Bắc Minh Quân một thời gian ngắn, sau đó vội vã tránh đi.

Có lẽ cô ta đúng là có tật giật mình.

Ở trong lòng cô ta, vẫn luôn có một vết nhơ mà cô ta làm sao cũng không thể xóa mờ được.

Bắc Minh Quân cứ nhìn Phỉ Nhi như vậy, một lúc lâu cũng không mở miệng nói chuyện.

Phòng sách cứ yên lặng như thế một khoảng thời gian, chỉ có thể nghe được kim giây của chiếc đồng hồ đã có mấy năm tuổi đặt trong góc phòng không ngừng chuyển động phát ra tiếng ‘tích tắc tích tắc……’ thôi.

“Boong, boong, boong……” Tiếng chuông nặng nề vang lên tám lần, phá tan không khí yên tĩnh trong phòng.

Bắc Minh Quân rút một điếu thuốc ra đặt lên miệng, sau đó nhẹ nhàng cầm bật lửa lên châm thuốc.

Rất nhanh, trong phòng sách đã tràn đầy mùi hương đặc trưng của khói thuốc lá.

“Phỉ Nhi, từ khi chúng ta gặp lại tới giờ, em cảm thấy anh đối xử với em thế nào?” Bắc Minh Quân nói rất tự nhiên, anh dùng ngón cái cùng ngón giữa kẹp điếu thuốc, lại dùng ngón trỏ nhẹ nhàng lại thành thục gẩy tàn thuốc vào trong cái gạt tàn trước mặt.

Câu hỏi này của anh, khiến Phỉ Nhi dường như có chút không biết phải tiếp lời thế nào.

Nếu như chỉ là một người bạn bình thường, thì Bắc Minh Quân quả thực đối xử với cô ta không tồi. Cung cấp nơi ăn chốn ở cho cô ta, còn phái người đặc biệt chăm lo cuộc sống cho cô ta nữa.

Nhưng nếu đứng trên cương vị người yêu, vợ chưa cưới mà nhận xét, thì anh ta chưa đủ tư cách. Ấy là đã không xét đến việc anh ta chỉ bận biu sự nghiệp mà bỏ bê không quan tâm chăm sóc cô ta rồi đấy.

Quan hệ chặt không đứt gỡ không ra của anh với Cố Tịch Dao, thật sự khiến cô ta chịu không nổi.

Ngoài ra còn có thêm một vài nguyên nhân khác, như là: ông Bắc Minh khi còn sống không có hảo cảm với cô ta, cũng giống như với Cố Tịch Dao vậy; bà Bắc Minh thật ra cũng chẳng thích gì cô ta, chỉ là Cố Tịch Dao lần nữa xuất hiện, mới khiến bà ta không thể không buông bỏ thành kiến, kết làm đồng minh với cô ta thôi.

Thậm chí Trình Trình hay Dương Dương, hai đứa con riêng này càng đừng nói đến. Trình Trình còn xem như thu liễm, dù trong lòng không thích cũng không biểu hiện ra ngoài.

Nhưng Dương Dương thì không như thế, yêu ghét ra mặt. Có gì nói đó, đến cả bà Bắc Minh cậu còn chẳng nể nang gì, chứ đừng nói là Phỉ Nhi.

Phỉ Nhi không trả lời câu hỏi của Bắc Minh Quân, mà chỉ né tránh ánh mắt Bắc Minh Quân một lần nữa nhìn vào mình.

Phỉ Nhi nở một nụ cười nhạt.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.