Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1608:




Chương 1608

Cố Tịch Dao dã nói vậy thì Bắc Minh Quân cũng không nói thêm gì nhiều: ”Vậy làm theo lời cô ấy nói đi.”

Xe dừng dưới tòa cao ốc Bắc Minh, Bắc Minh Quân cũng không vội xuống xe mà chỉ nhíu mày im lặng một lúc sau đó bỗng nhiên nói với Cố Tịch Dao: ”Tên Noton kia tốt nhất là cô nên ít gặp lại.”

Cố Tịch Dao nghe vậy liền hừ lạnh một tiếng: ”Tôi chỉ biết phụ nữ ăn dấm chua, gì cũng rất nhạy cảm. Nhưng không biết anh ăn dấm cũng chẳng kém. Có điều tôi vẫn phải nhắc nhở anh một chút, chuyện của tôi không cần anh phải quan tâm.”

Bắc Minh Quân nhíu mày, xem ra mình nói gì cô cũng nghe không vào. Anh thở dài một hơi sau đó đẩy cửa xe bước xuống.

Hình Uy hạ cửa kính xuống: ”Ông chủ, anh chờ một lát, em đưa cô ấy với cậu chủ nhỏ về xong sẽ quay lại.”

Nói xong liền khởi động xe rời khỏi tòa cao ốc Bắc Minh.

Bắc Minh Quân không đi vào tòa nhà ngay mà đứng tại chỗ, nhìn theo xe chở Cố Tịch Dao và Trình Trình rời đi.

Bắc Minh Quân về phòng làm việc của mình lật xem vài tờ văn kiện.

Nhưng lòng anh vẫn không yên, vừa nghĩ đến sự xuất hiện của Đường Thiên Trạch, hơn nữa có vẻ như anh đã thiết lập được mối quan hệ tốt với Cố Tịch Dao, thế cho nên chỉ cần nhắc Cố Tịch Dao phải đề phòng Đường Thiên Trạch cô đều bà ra vẻ mặt “Anh có phải ghen với người ta không thế”.

Không chỉ như thế, hiện tại Đường Thiên Trạch cũng quen thuộc với con trai của mình. Điều này làm anh lúc đối phó với Đường Thiên Trạch càng kiêng dè hơn.

Thằng cha này đã tìm được ‘bùa hộ mệnh’ hữu dụng nhất.

Hình Uy đưa mẹ con Cố Tịch Dao về nhà xong liền lái xe rời đi

Cố Tịch Dao kéo theo hành lý dẫn Trình Trình vào nhà mình.

”Dao tham gia cắm trại với Trình Trình nhanh vậy đã về rồi à.” Anna vội vàng nhận túi trong tay cô.

Lạc Kiều ôm Cửu Cửu đến cửa: ”Hoạt động cắm trại của phụ huynh trẻ con hiện giờ cũng lừa người lắm, khẩu hiệu rầm rộ, đến cuối cùng cũng vì mục đích ăn tiền, tùy tiện tìm một chỗ, làm một hai ngày đã xong.”

Cửu Cửu thấy mẹ về, cũng vương tay nhỏ ra: ”Mẹ mẹ ôm ôm…”

Cố Tịch Dao ngồi trên xe một đường đều buồn bực, chẳng vì cái gì khác, mà vì chuyện Bắc Minh Quân ”đánh lén” sáng sớm.

Nhưng vừa nhìn thấy cục cưng bé nhỏ, tâm trạng cô tốt lên không ít, lập tức vươn tay ra đón Cửu Cửu từ chỗ Lạc Kiều: ”Mẹ ôm ôm, cục cưng hôm qua có ngoan ngoãn nghe lời không?”

Cửu Cửu ra sức gật đầu: ”Con rất nghe lời, hôm qua còn nói chuyện với em bé trong bụng dì Kiều Kiều nữa đó.”

Cố Tịch Dao nhìn Lạc Kiều một cái, trong lòng nói chuyện này cũng quá bất khả thi rồi. Theo kinh nghiệm của mình thì ba đứa nhỏ cũng gần hơn 4 tháng tuổi.

Nghĩ đến đây cô liền hỏi Cửu Cửu: ”Thế con nghe thấy em bé trong bụng dì Kiều Kiều nói gì với con?”

Cửu Cửu nghiêm túc nghĩ ngợi một lúc rồi nói: ”Ọc ọc…ọc ọc…nhưng con không nghe rõ em ấy nói cái gì.”

Câu này khiến cả ba người đều bị chọc cười, thai đạp đâu ra chứ, chắc chắn là bụng của Lạc Kiều đói rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.