Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1594:




Chương 1594

Xe rất an toàn, những người khác đã xuống xe, cuối cùng chỉ còn lại Bắc Minh Quân, Cố Tịch Dao, còn có Trình Trình và Dương Dương, cùng ba con ông Ngô.

Dọc đường, hai ba con họ rất xúc động, sau khi nói cảm ơn với Bắc Minh Quân xong mới xuống xe. Bắc Minh Quân khẽ lay Cố Tịch Dao một chút, nhưng thấy cô không có bất kỳ phản ứng gì.

Sau đó anh lại lắc cơ thể cô: “Thế nào, có phải em thấy dựa vào tôi ngủ rất dễ chịu nên không muốn dậy hay không?”

Nhưng Cố Tịch Dao vẫn không có bất kỳ phản ứng nào. Bắc Minh Quân cúi đầu nhìn Cố Tịch Dao một chút, lông mày anh hơi nhíu lại.

Chỉ thấy Cố Tịch Dao nhắm chặt hai mắt, trán và cánh mũi đều lấm tấm mồ hôi. Anh đưa tay khẽ chạm vào trán cô, chợt cảm thấy nóng hầm hập.

Hơn nữa, anh còn phát hiện cơ thể của cô hơi run rẩy.

Bắc Minh Quân bảo Trình Trình và Dương Dương xuống xe trước, sau đó anh ôm Cố Tịch Dao xuống theo.

Đường Thiên Trạch đứng ở cửa xe, nhìn thấy Bắc Minh Quân ôm Cố Tịch Dao xuống xe thì vẻ mặt hơi cứng lại, cũng cảm giác được có lẽ Cố Tịch Dao xảy ra chuyện gì đó.

Xe của Hình Uy đậu cách xe buýt không xa lắm, thấy Bắc Minh Quân ôm Cố Tịch Dao xuống xe, lập tức vội vàng che ô đi theo.

Bắc Minh Quân ôm Cố Tịch Dao ngồi ở hàng ghế sau, Dương Dương và Trình Trình cùng ngồi ở ghế trước.

Hình Uy cất hết hành lý của bọn họ vào cốp sau, sau đó trở lại chỗ ghế lái.

“Ông chủ, có cần đưa cô ấy đi bệnh viện hay không?” Hình Uy khởi động xe. Bắc Minh Quân thử nhiệt độ trán Cố Tịch Dao một chút, sau đó nói: “Không cần, đưa chúng tôi về nhà, sau đó gọi bác sĩ tới nhà kiểm tra cho cô ấy một chút.”

Hình Uy khẽ gật đầu, lái xe chạy về nhà tổ của nhà Bắc Minh.

Đường Thiên Trạch đang đứng bên cạnh xe buýt nhìn theo hướng mấy người Bắc Minh Quân rời đi thì điện thoại di động của anh ta vang lên. Anh ta cầm điện thoại lên nhìn dãy số điện thoại rồi lập tức kết nối: “Sư phụ, sư phụ có chuyện gì không?”

Vì sự tình tương đối khẩn cấp, Hình Uy không dám chậm trễ, dọc đường xe đều chạy với tốc độ rất nhanh, không lâu sau, anh ta đã lái xe dừng trong sân của nhà tổ nhà Bắc Minh.

Bắc Minh Quân đột nhiên trở về, khiến Giang Tuệ Tâm và Phỉ Nhi cảm thấy hơi bất ngờ.

Nhưng điều khiến bọn họ bất ngờ hơn là Bắc Minh Quân lại đường hoàng ôm Cố Tịch Dao, không hề chào hỏi Giang Tuệ Tâm mà đi thẳng lên phòng ngủ của anh.

Trình Trình và Dương Dương đi theo sau anh.

Dương Dương cũng chẳng hề liếc nhìn bọn họ, đi theo Bắc Minh Quân lên tầng, chỉ có Trình Trình dừng bước, chào Giang Tuệ Tâm một tiếng: “Bà nội.”

Giang Tuệ Tâm khẽ gật đầu, thái độ của bà với Trình Trình tốt hơn đối với Dương Dương rất nhiều: “Trình Trình, nói cho bà nội đây là có chuyện gì?”

“Khi trở về, mẹ đã ngã bệnh, ba đưa mẹ tới đây khám bệnh. Bà nội, cháu phải đi xem mẹ thế nào.” Dứt lời, Trình Trình chạy theo Dương Dương.

Phỉ nhi nhìn đoàn người vội vã đi lên tầng, đúng là càng ghét gặp người nào thì người đó càng xuất hiện trước mặt cô ta, hơn nữa còn dùng phương thức này để xuất hiện. Cô ta đi đến bên cạnh Giang Tuệ Tâm: “Bà Bắc Minh, nếu khám bệnh, tại sao không đưa đến bệnh viện, mà lại đưa đến nơi này, đây không phải cố ý làm cho chúng ta nhìn à.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.