Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 155:




Chương 155

Bên trong chiếc xe sang trọng.

Cố Tịch Dao ngồi ở ghế lái phụ, cau mày lại, thỉnh thoảng lén nhìn nhìn sườn mặt lạnh lùng của Bắc Minh Quân.

Bầu trời tối đi, ánh đèn rực rỡ mở lên.

Cô đã ngồi trong xe anh mấy tiếng đồng hồ!

Từ buổi chiều cùng anh ‘tìm người’, ngồi trên xe anh, chạy lòng vòng toàn bộ thành phố A, vòng tới vòng lui khiến đầu cô choáng váng.

“Chuyện đó…” Rốt cuộc cô không nhịn được run run mở miệng: “Tổng giám đốc, hay là ăn trước cơm trước đi…”

Cô thật sự đói đến ngực dán vào lưng rồi.

Bắc Minh Quân liếc cô một cái, theo thói quen im lặng.

Điện thoại lại gọi tới——

“Đã tìm được rồi sao?” Anh mở miệng hỏi.

“Xin lỗi ông chủ, bởi vì luôn tiến hành kín đáo, không dám kinh động đến người dân, cho nên hiện tại tạm thời vẫn chưa tìm thấy cậu chủ nhỏ…”

“Tìm tiếp!”

Anh bình tĩnh cúp điện thoại lại nhìn thoáng qua Cố Tịch Dao: “Muốn ăn gì?”

Vừa nghe đến ăn thì hai mắt của cô lập tức hai tỏa sáng, nuốt nước miếng: “Bánh mì…”

Tốt quá, thật ra cô muốn ăn bữa tiệc lớn.

Nếu Bắc Minh Quân để cô mời thì cô vẫn mời được bánh mì.

Nhưng lại nhận lấy một ánh mắt xem thường của anh.

“Vậy, ăn ở quán lề đường…” Cùng lắm là ví tiền của cô mất thêm máu.

Anh nhíu mày càng sâu, hiển nhiên không đồng ý với quyết định của cô.

“Nếu không thì ăn KFC?” Được rồi, KFC khoảng ba trăm nghìn thì cô vẫn trả nổi.

Khóe môi anh cong một cái: “Ăn đồ ăn Trùng Khánh.”

Anh quyết đoán nói.

Sau đó, chiếc xe chạy tới nhà hàng Trùng Khánh nổi tiếng ở thành phố A.

Khuôn mặt nhỏ của cô cau lại, không đủ khả năng, ít nhất phải tốn mấy triệu đó…

Anh im lặng lúc lâu bỗng nhiên nói một câu ——

“Tôi không ăn Cơm Khai Phong.”

Giọng điệu khinh thường giống như đang nói đến đồ ăn rác rưởi vậy.

Hả?

Cô sửng sốt lúc lâu mới phản ứng lại.

Thì ra tên này đang nói anh không ăn KFC, K khai – F phong – C cơm?

A ~.

Truyện cười nhạt quá.

***

Sau đó xe dừng lại ở một nhà hàng Trùng Khánh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.