Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương

Chương 4:




Bởi vì chột dạ nên tôi răm rắp vâng lời La Hiểu Tĩnh, cô ấy bảo tôi gọi taxi thì tôi tuyệt đối không đứng chờ xe buýt, cô ấy bảo tôi mua trà sữa thì tôi sẽ không mua trà trái cây, cô ấy đi dạo mỏi chân muốn tìm chỗ để nghỉ ngơi một chút, tôi cũng sẽ không cười nhạo nói rằng cô ấy già nua, đi hai bước cũng đi không nổi.
Vậy nên cô ấy nhìn tôi với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu: “Hứa Xuyên Xuyên.”
Cảm giác như đã trôi qua cả thế kỷ, cô ấy đột nhiên vỗ tay, chỉ vào Chu Vấn Độ, nói lớn: “Anh là người Patrick Star kia!”
Cứu tôi, chú đại bi không còn được phát bằng tai nghe nữa mà giống như được phát ra đồng thời từ nhiều thiết bị truyền phát âm thanh của các hãng khác nhau, làm cho màng nhĩ của tôi phồng lên, đầu óc ù ù, tựa như chút nữa thôi là có thể bước chân vào miền tây thiên cực lạc.Vậy nên cô ấy nhìn tôi với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu: “Hứa Xuyên Xuyên.”
Tôi có thể cảm nhận được da thịt ấm áp của cô ấy đang nhẹ nhàng chạm vào cánh môi của tôi.Coi thường kinh nghiệm sống của một đứa độc thân từ trong bụng mẹ đến tận 25 tuổi như tôi à?“Đây đây.”
Tôi mấp máy môi, phát ra âm thanh kháng nghị từ kẽ hở giữa răng và môi, nhưng cô ấy hoàn toàn không nghe thấy, áp miệng tôi vào cổ cô ấy.
“Đây đây.”Không chờ tôi tự tiêu hóa, một lực truyền tới sau gáy của tôi, khuôn mặt tôi chỉ có thể đến gần cổ cô ấy.“Có phải mày tiết lộ nội dung sách mới của tao cho người khác biết không?”
Bây giờ cô ấy là một tác giả nổi tiếng trên mạng, cũng đang chuẩn bị ra mắt một quyển sách mới, thỉnh thoảng sẽ thảo luận tình tiết truyện với tôi, lần nào cũng dặn tôi không được để lộ ra bên ngoài.
Coi thường kinh nghiệm sống của một đứa độc thân từ trong bụng mẹ đến tận 25 tuổi như tôi à?
Edit: Thanh Y Dao
Còn không phải chỉ cần mở miệng rồi mút vào…“Không được.” Giọng nói của La Hiểu Tĩnh vang lên trên đỉnh đầu tôi bỗng dưng trầm xuống, tôi quay đầu nhìn cô ấy, cô ấy cụp mắt xuống, sau đó kéo tôi đến trước thang máy: “Xuyên Nhi, chúng ta có phải là bạn tốt không?”Hết chương 04!“Tất nhiên là không!”
Cứu tôi, chú đại bi không còn được phát bằng tai nghe nữa mà giống như được phát ra đồng thời từ nhiều thiết bị truyền phát âm thanh của các hãng khác nhau, làm cho màng nhĩ của tôi phồng lên, đầu óc ù ù, tựa như chút nữa thôi là có thể bước chân vào miền tây thiên cực lạc.
Chắc là do tôi mãi không nhúc nhích nên La Hiểu Tĩnh dịch cổ của cô ấy ra để lộ một vết hồng nhạt, sau đó lùi lại mấy bước, nhìn mặt tôi, rồi lại theo tầm mắt của tôi nhìn về phía thang máy.“Mày có biết không đấy? Sao không nhúc nhích? Muốn tao dạy mày luôn hả?”Bây giờ cô ấy là một tác giả nổi tiếng trên mạng, cũng đang chuẩn bị ra mắt một quyển sách mới, thỉnh thoảng sẽ thảo luận tình tiết truyện với tôi, lần nào cũng dặn tôi không được để lộ ra bên ngoài.
Tôi vẫn phân rõ được nặng nhẹ, loại chuyện này chưa từng xảy ra nên tôi có thể thản nhiên nhìn cô ấy.
Cửa thang máy mở ra cùng lúc đó một giọng nói vang lên, tôi trừng to hai mắt, mắt đối mắt với hai người đàn ông trong thang máy.
Tôi lách người ra từ phía dưới cô ấy, thò đầu ra, đúng lúc nhìn thấy tên bạn trai cũ đã xuống mồ của cô ấy đang làm bộ làm tịch bước vào nhà hàng cùng với một cô gái chân dài.
“Đợi …đợi…đã.”Bây giờ cô ấy là một tác giả nổi tiếng trên mạng, cũng đang chuẩn bị ra mắt một quyển sách mới, thỉnh thoảng sẽ thảo luận tình tiết truyện với tôi, lần nào cũng dặn tôi không được để lộ ra bên ngoài.La Hiểu Tĩnh híp mắt nhìn tôi, sau đó dời tầm mắt sang nơi khác, cơ thể cô ấy đột nhiên cứng đờ, nhanh chóng kéo tôi trốn đến chỗ lối vào thang máy.
Edit: Thanh Y Dao
“Tao gặp khó khăn thì mày chắc chắn sẽ giúp đỡ đúng không?”Động tác quá bất ngờ, não tôi chưa phản ứng kịp: “Sao vậy?”
Chắc là do tôi mãi không nhúc nhích nên La Hiểu Tĩnh dịch cổ của cô ấy ra để lộ một vết hồng nhạt, sau đó lùi lại mấy bước, nhìn mặt tôi, rồi lại theo tầm mắt của tôi nhìn về phía thang máy.
La Hiểu Tĩnh híp mắt nhìn tôi, sau đó dời tầm mắt sang nơi khác, cơ thể cô ấy đột nhiên cứng đờ, nhanh chóng kéo tôi trốn đến chỗ lối vào thang máy.
Động tác quá bất ngờ, não tôi chưa phản ứng kịp: “Sao vậy?”Vậy nên cô ấy nhìn tôi với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu: “Hứa Xuyên Xuyên.”Cô ấy nhoài người ra, nghiến răng nghiến lợi, dáng vẻ như muốn ăn thịt người: “Đôi nam nữ chó má này.”
Hết chương 04!
“Không được.” Giọng nói của La Hiểu Tĩnh vang lên trên đỉnh đầu tôi bỗng dưng trầm xuống, tôi quay đầu nhìn cô ấy, cô ấy cụp mắt xuống, sau đó kéo tôi đến trước thang máy: “Xuyên Nhi, chúng ta có phải là bạn tốt không?”Tôi hừ lạnh một tiếng: “Thật xui xẻo, anh ta nghĩ rằng cởi áo liệm ra rồi thì sẽ quay lại làm người tiếp được à?”Tôi lách người ra từ phía dưới cô ấy, thò đầu ra, đúng lúc nhìn thấy tên bạn trai cũ đã xuống mồ của cô ấy đang làm bộ làm tịch bước vào nhà hàng cùng với một cô gái chân dài.
“Cái này còn phải hỏi à?”
Bởi vì chột dạ nên tôi răm rắp vâng lời La Hiểu Tĩnh, cô ấy bảo tôi gọi taxi thì tôi tuyệt đối không đứng chờ xe buýt, cô ấy bảo tôi mua trà sữa thì tôi sẽ không mua trà trái cây, cô ấy đi dạo mỏi chân muốn tìm chỗ để nghỉ ngơi một chút, tôi cũng sẽ không cười nhạo nói rằng cô ấy già nua, đi hai bước cũng đi không nổi.
“Hả?” Đầu óc tôi quay vòng, nghi ngờ mình đã hiểu sai ý cô ấy.
Edit: Thanh Y DaoTôi hừ lạnh một tiếng: “Thật xui xẻo, anh ta nghĩ rằng cởi áo liệm ra rồi thì sẽ quay lại làm người tiếp được à?”
Cửa thang máy mở ra cùng lúc đó một giọng nói vang lên, tôi trừng to hai mắt, mắt đối mắt với hai người đàn ông trong thang máy.
“Không được.” Giọng nói của La Hiểu Tĩnh vang lên trên đỉnh đầu tôi bỗng dưng trầm xuống, tôi quay đầu nhìn cô ấy, cô ấy cụp mắt xuống, sau đó kéo tôi đến trước thang máy: “Xuyên Nhi, chúng ta có phải là bạn tốt không?”
Tôi hừ lạnh một tiếng: “Thật xui xẻo, anh ta nghĩ rằng cởi áo liệm ra rồi thì sẽ quay lại làm người tiếp được à?”
Tôi hừ lạnh một tiếng: “Thật xui xẻo, anh ta nghĩ rằng cởi áo liệm ra rồi thì sẽ quay lại làm người tiếp được à?”“Đương nhiên!”
Tôi có thể cảm nhận được da thịt ấm áp của cô ấy đang nhẹ nhàng chạm vào cánh môi của tôi.
Tôi mấp máy môi, phát ra âm thanh kháng nghị từ kẽ hở giữa răng và môi, nhưng cô ấy hoàn toàn không nghe thấy, áp miệng tôi vào cổ cô ấy.“Đương nhiên!”“Tao gặp khó khăn thì mày chắc chắn sẽ giúp đỡ đúng không?”
“Mày có biết không đấy? Sao không nhúc nhích? Muốn tao dạy mày luôn hả?”“Cái này còn phải hỏi à?”
“Tất nhiên là không!”
Cô ấy nhếch môi cười nhẹ, để lộ chiếc cổ thon dài, cúi xuống gần miệng tôi: “Nhanh, giúp tao tạo dấu hôn.”
Không chờ tôi tự tiêu hóa, một lực truyền tới sau gáy của tôi, khuôn mặt tôi chỉ có thể đến gần cổ cô ấy.
“Hả?” Đầu óc tôi quay vòng, nghi ngờ mình đã hiểu sai ý cô ấy.
“Tất nhiên là không!”
“Tinh, tới tầng 4 rồi.”Không chờ tôi tự tiêu hóa, một lực truyền tới sau gáy của tôi, khuôn mặt tôi chỉ có thể đến gần cổ cô ấy.
“Đương nhiên!”
Trong tích tắc, chú đại bi lại vang lên bên tai tôi.
Cửa thang máy mở ra cùng lúc đó một giọng nói vang lên, tôi trừng to hai mắt, mắt đối mắt với hai người đàn ông trong thang máy.“Đợi …đợi…đã.”
Beta: Maria, Sherlyn
Cô ấy nhoài người ra, nghiến răng nghiến lợi, dáng vẻ như muốn ăn thịt người: “Đôi nam nữ chó má này.”Tôi mấp máy môi, phát ra âm thanh kháng nghị từ kẽ hở giữa răng và môi, nhưng cô ấy hoàn toàn không nghe thấy, áp miệng tôi vào cổ cô ấy.
“Có phải mày tiết lộ nội dung sách mới của tao cho người khác biết không?”Tôi có thể cảm nhận được da thịt ấm áp của cô ấy đang nhẹ nhàng chạm vào cánh môi của tôi.
Không chờ tôi tự tiêu hóa, một lực truyền tới sau gáy của tôi, khuôn mặt tôi chỉ có thể đến gần cổ cô ấy.
“Hả?” Đầu óc tôi quay vòng, nghi ngờ mình đã hiểu sai ý cô ấy.
“Mày có biết không đấy? Sao không nhúc nhích? Muốn tao dạy mày luôn hả?”
“Tao gặp khó khăn thì mày chắc chắn sẽ giúp đỡ đúng không?”
La Hiểu Tĩnh híp mắt nhìn tôi, sau đó dời tầm mắt sang nơi khác, cơ thể cô ấy đột nhiên cứng đờ, nhanh chóng kéo tôi trốn đến chỗ lối vào thang máy.
“Tao gặp khó khăn thì mày chắc chắn sẽ giúp đỡ đúng không?”Beta: Maria, SherlynTôi lách người ra từ phía dưới cô ấy, thò đầu ra, đúng lúc nhìn thấy tên bạn trai cũ đã xuống mồ của cô ấy đang làm bộ làm tịch bước vào nhà hàng cùng với một cô gái chân dài.Câu hỏi gì đây chứ, chưa thấy thịt heo chẳng lẽ còn không thấy heo chạy?
Tôi có thể cảm nhận được da thịt ấm áp của cô ấy đang nhẹ nhàng chạm vào cánh môi của tôi.
Tôi lách người ra từ phía dưới cô ấy, thò đầu ra, đúng lúc nhìn thấy tên bạn trai cũ đã xuống mồ của cô ấy đang làm bộ làm tịch bước vào nhà hàng cùng với một cô gái chân dài.Coi thường kinh nghiệm sống của một đứa độc thân từ trong bụng mẹ đến tận 25 tuổi như tôi à?
Câu hỏi gì đây chứ, chưa thấy thịt heo chẳng lẽ còn không thấy heo chạy?Còn không phải chỉ cần mở miệng rồi mút vào…
“Đương nhiên!”
Tôi vẫn phân rõ được nặng nhẹ, loại chuyện này chưa từng xảy ra nên tôi có thể thản nhiên nhìn cô ấy.Cảm giác như đã trôi qua cả thế kỷ, cô ấy đột nhiên vỗ tay, chỉ vào Chu Vấn Độ, nói lớn: “Anh là người Patrick Star kia!”“Tinh, tới tầng 4 rồi.”
“Tinh, tới tầng 4 rồi.”
Beta: Maria, Sherlyn
Còn không phải chỉ cần mở miệng rồi mút vào…
Cô ấy nhếch môi cười nhẹ, để lộ chiếc cổ thon dài, cúi xuống gần miệng tôi: “Nhanh, giúp tao tạo dấu hôn.”Cửa thang máy mở ra cùng lúc đó một giọng nói vang lên, tôi trừng to hai mắt, mắt đối mắt với hai người đàn ông trong thang máy.

“Làm sao vậy?”Trong tích tắc, chú đại bi lại vang lên bên tai tôi.
Chắc là do tôi mãi không nhúc nhích nên La Hiểu Tĩnh dịch cổ của cô ấy ra để lộ một vết hồng nhạt, sau đó lùi lại mấy bước, nhìn mặt tôi, rồi lại theo tầm mắt của tôi nhìn về phía thang máy.
“Làm sao vậy?”
Bởi vì chột dạ nên tôi răm rắp vâng lời La Hiểu Tĩnh, cô ấy bảo tôi gọi taxi thì tôi tuyệt đối không đứng chờ xe buýt, cô ấy bảo tôi mua trà sữa thì tôi sẽ không mua trà trái cây, cô ấy đi dạo mỏi chân muốn tìm chỗ để nghỉ ngơi một chút, tôi cũng sẽ không cười nhạo nói rằng cô ấy già nua, đi hai bước cũng đi không nổi.Chắc là do tôi mãi không nhúc nhích nên La Hiểu Tĩnh dịch cổ của cô ấy ra để lộ một vết hồng nhạt, sau đó lùi lại mấy bước, nhìn mặt tôi, rồi lại theo tầm mắt của tôi nhìn về phía thang máy.
Bây giờ cô ấy là một tác giả nổi tiếng trên mạng, cũng đang chuẩn bị ra mắt một quyển sách mới, thỉnh thoảng sẽ thảo luận tình tiết truyện với tôi, lần nào cũng dặn tôi không được để lộ ra bên ngoài.
“Tất nhiên là không!”Cảm giác như đã trôi qua cả thế kỷ, cô ấy đột nhiên vỗ tay, chỉ vào Chu Vấn Độ, nói lớn: “Anh là người Patrick Star kia!”
“Làm sao vậy?”
Tôi vẫn phân rõ được nặng nhẹ, loại chuyện này chưa từng xảy ra nên tôi có thể thản nhiên nhìn cô ấy.
Không chờ tôi tự tiêu hóa, một lực truyền tới sau gáy của tôi, khuôn mặt tôi chỉ có thể đến gần cổ cô ấy.Cứu tôi, chú đại bi không còn được phát bằng tai nghe nữa mà giống như được phát ra đồng thời từ nhiều thiết bị truyền phát âm thanh của các hãng khác nhau, làm cho màng nhĩ của tôi phồng lên, đầu óc ù ù, tựa như chút nữa thôi là có thể bước chân vào miền tây thiên cực lạc.
Hết chương 04!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.