Cô Hàng Xóm Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 12:




Edit: Yến
Beta: Mỡ Mỡ
Trình Gia Dũng hỏi thăm người nhà của Vương Tiểu Thì, những người đến thăm viếng đều là bạn học xưa cũ. Đám bạn học cũ đối với Vương Tiểu Thì đều là những người nội liễm, học bá, nho nhã.
Thời học sinh, Vương Tiểu Thì đặt toàn bộ tinh thần và sức lực cho việc học.Vì để tiết kiệm thời gian, đến tốt nghiệp trung học Vương Tiểu Thì hầu như không bao giờ để tóc dài huống chi là vụng trộm trang điểm.
Nếu không phải bị quan niệm trọng nam khinh nữ của bố mẹ làm ảnh hưởng thì với thành tích của Vương Tiểu Thì, đỗ vào trường đại học hàng đầu là điều rất dễ dàng.
Tất cả mọi người đều cho rằng, chuyện cô lựa chọn là một y tá, đối với năng lực của cô, là điều vô cùng đáng tiếc.
Hiểu rõ được chuyện của Vương Tiểu Thì trước kia và hiện tại, đối với cô lại có thêm nhiều thông tin mới.
Nói cho cùng cũng là một đứa trẻ đáng thương, bị quan niệm “Trọng nam khinh nữ“ của cha mẹ làm ảnh hưởng.
Nhưng bây giờ ấn tượng của mọi người với cô chỉ là quá khứ, hiện tại cô như trở thành người khác. Từ một người con gái ngoan ngoãn biến thành một người kiêu căng.
Không biết rằng trong hai năm qua cô phải chịu những gì mà có thể làm tính cách của cô thay đổi lớn đến vậy?
Mấy ngày nay, một mình điều tra về quá khứ của Vương Tiểu Thì, Trương Mộ Đồng tại đội cảnh sát cũng có thêm những thông tin lớn
Đã tìm được Vương Tiểu Thì tại trường của bạn trai cũ Dương Bác
“ Bạn trai cũ có vấn đề gì?’’
Cầm lấy tài liệu mà Tiểu Chu đưa tới, không có kiên nhẫn lật từng tờ ra xem, trực tiếp hỏi kết quả.
“ Trình đội, bạn trai cũ là vấn đề lớn, lần này cậu đã lập được công lớn, tôi còn chưa bao giờ thấy anh chăm chỉ như vậy, không ngủ nghỉ mấy ngày liền để điều tra.’’
Tiểu Chu gõ tài liệu nhìn Trương Mộ Đồng bằng ánh mắt kính nể
Trương Mộ Đồng đã vào đội được 5 năm, được mọi người công nhận là người tài năng bậc nhất.
Tiểu Chu với tư cách đại lão duy nhất trong “Đóa Hoa’’ được mọi người kính trọng. Từ trước đã điêu ngoa, miệng không tha người. Đối với đồng nghiệp Trương Mộ Đồng cũng không nhu nhược, với tư cách lớn tuổi hơn, chỉ nghe những lời phê bình chứ không có lời khen ngợi.
Lúc này đây, thật khó để được Tiểu Chu đánh giá Trương Mộ Đồng cao như vậy, lập công, cái từ này dùng cho Trương Mộ Đồng nghe không được tự nhiên.
Hắn đến vỗ vai Trương Mộ Đồng: “ Tiểu tử, không dễ dàng đúng không, thông suốt rồi?”
Trương Mộ Đồng xấu hổ gãi đầu, cười ngốc: “ Cũng không để bố tôi mất mặt được”
Hiếm khi không bị Trương Mộ Đồng làm tức giận, đối với bố đã là phản nghịch rồi,hắn giơ ngón tay lên hỏi: “ Đến cuối cùng tra được cái gì rồi”
Trương Mộ Đồng đứng tư thế nghiêm, nghiêm túc nói: “ Tôi mấy ngày nay phỏng vấn Vương Tiểu Thì biết được điều kiện gia đình không tệ, đủ giàu thế hệ thứ hai”
“ Sau đó thì sao? ’’
Nhịn không được, Trương Mộ Đồng giải thích cả buổi, ông cũng không nghe cái gì không giống với người bình thường, người trẻ tuổi thời học sinh yêu đương là chuyện bình thường.
“ Sau đó hai người đột nhiên chia tay rồi.’’
“ Có cái gì kì quái sao? Yêu đương chia tay cũng là chuyện bình thường sao? còn không phải sao?’’
Trương Mộ Đồng thấy sốt ruột, cố gắng ra sức gỡ nút thắt, bắt chéo hai chân ngồi uống nước không nói gì nữa.
Tất cả mọi người đều biết rõ chuyện gì xảy ra, mấy ngày nay chỉ có một người trong đội không có ở đây, chẳng biết hay gì.
Có thể Trương Mộ Đồng cố ý nói chậm khiến mọi người không nhịn được cười.
Trương Mộ Đồng bĩu môi, ngồi vắt chéo chân nói:
“ Trêu chọc tôi có vui không? Chia tay xong thế nào? Nói mau! ’’
“ Hai người chia tay về sau có cãi nhau lớn, lúc trước thì dây dưa không rõ về sau càng điên cuồng. Có lần hắn còn động thủ với Vương Tiểu Thì, Vương Tiểu thì bị đánh không rõ còn phải ở 1 tháng trong bệnh viện. Lúc ấy ở trường hết sức chấn động, cô chủ nhiệm báo cảnh sát, Dương Bác bởi chuyện này cũng bị trường đuổi học. ’’
“ Tiểu tử rất táo bạo! ’’
Trình Gia Dũng nâng cằm suy tư, nói: “ Như vậy bạn trai cũ của Vương Tiểu Thì rất hận cô ấy.Nhưng việc này cũng trôi qua hai năm rồi, Dương Bác cũng sẽ không bỏ qua lâu như vậy chứ ’’
“ Chuyện kỳ quái nhất, không lâu tìm được Dương Bác, hắn thừa nhận không quen Vương Tiểu Thì huống chi là thừa nhận từng yêu đương.”
Trương Mộ Đồng vỗ bàn một cái,như đang bình luận sách, chuẩn bị phân giải, hỏi lại: “ Dũng ca, vì cái gì mà Dương Bác lại phủ nhận cùng Vương Tiểu Thì yêu đương? Không là chột dạ thì là cái gì?”
Trình Gia Dũng hiểu Trương Mộ Đồng có dụng ý, nhìn chung có một đội để mắt đến hắn,Trương Mộ Đồng kết luận: “ Vì vậy mọi người nghi ngờ cái chết của Vương Tiểu Thì liên quan đến người yêu cũ? Có một đặc sắc còn chưa nói? ”
Trương Mộ Đồng lần nữa cố gắng gỡ nút thắt.
“ Chúng ta điều tra quanh công ty trang điểm của bố Dương Bác.”
Lúc đó mọi người hợp lại góp ý kiến, Tiểu Chu nói đúng, Trương Mộ Đồng đã điều tra được thông tin lớn.
Trình Gia Dũng đứng lên, trừng mắt nhìn Trương Mộ Đồng hỏi: “ Dương Bác hiện đang ở đâu?”
“ Hắn bị chúng ta mang về, đợi anh tới thẩm vấn.”
Trình Gia Dũng kích động cầm laptop, nói với Trương Mộ Đồng: “ Vậy cậu còn thất thần gì nữa, đi thôi! ”
Chờ đợi mang Dương Bác tới ghi chép lại, cố ý đem theo loại nước hoa xịt ở cánh tay và áo.
Nước hoa có mùi đặc trưng,đậm đặc khiến Trương Mộ Đồng bịt mũi lại, nhíu lông mày hỏi: “ Dũng ca, anh làm gì vậy, sao đàn ông lại xịt nước hoa? ”
“ Dẫn hắn ra ngoài! ”
Trình Gia Dũng vỗ đầu Trương Mộ Đồng, cái đầu này trong chốc lát đã linh hoạt.
“ Cậu quên rằng như Tiểu Chu đã nói, hung thủ là tên thích nước hoa hay sao?”
“ Đúng đúng đúng ”
Trương Mộ Đồng không chê mùi nước hoa, mà tại xuất hiện nhiều trên quần áo mà còn say mê.
Trình Gia Dũng bĩu môi nhìn Trương Mộ Đồng nhịn không được mà cảm thán: “ Hóa ra khi lâm vào tình yêu, chỉ số tình cảm và thông minh như nhau, thật khiến người ta lo lắng!”
Trong chốc lát, Dương Bác bị đưa vào phòng giam, vẻ mặt bực bội nhìn về phía sau: “ Anh phụ trách sao? Tôi phạm tội gì? Dựa vào gì mà bắt giam tôi?”
Dương Bác mặt đỏ lên, tỏ thái độ
Trình Gia Dũng còn phát hiện Dương Bác tức giận không chỉ ồn ào mà còn phát run toàn thân
Trình Trung Dũng trấn an tâm lý Dương Bác vừa lấy nước hoa xịt ra tay nhằm thăm dò phản ứng của hắn
“ Dương tiên sinh, hiện tại đang có vụ giết người, mong anh hợp tác hỗ trợ điều tra.”
“ Tôi không có giết người, tại sao lại điều tra tôi. Còn đem giam tôi tại nơi này, tôi cần lời giải thích.”
Dương Bác vô cùng tức giận, hắn hét to không để ý rằng đang ở phòng giam. Người ngoài mà nghe được còn nghĩ hắn bị vu oan.
“ Anh hét cái gì? Không làm gì mà phải sợ hãi sao? ”
Trương Mộ Đồng quát lớn hơn, chế ngự sự kiêu ngạo của Dương Bác. Tuy rằng Trương Mộ Đồng không thích cảnh sát hình sự nhưng dáng người cao to với khí chất hoàn toàn có thể trấn áp người tình nghi ( Beta không hiểu lắm ý ở chỗ này)
Dương Bác bị Trương Mộ Đồng trấn áp liền trút giận lên chiếc ghế, khiến nó phát ra nhưng âm thanh chói tai.
Nhìn thấy Dương Bác về sau không phản ứng gì, liền để ý tới phản ứng với nước hoa.
Kỳ quái là hắn không phản ứng với nước hoa, ngay cả lông mày cũng không cử động.
Hắn dành toàn bộ tâm trí cho việc không hiểu sao mình lại bị bắt
Trình Gia Dũng nghĩ: “ Nếu hắn là hung thủ, tại sao lại không phản ứng với nước hoa? Cố ý ngụy trang? Nhưng ngụy trang cũng quá tự nhiên rồi trên gương mặt còn không chút biểu lộ? ”
- -----oOo------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.