Cô Gái Địa Ngục

Chương 58: Câu lạc bộ sức khoẻ




Edit: Frenalis
Tôi có hơi xoắn xuýt, kiểu quý phụ như Vạn Hiểu đi đến đâu cũng đều là chỗ cao cấp, tôi căn bản là không có cơ hội tiếp cận.
Chu Nguyên Hạo đưa cho tôi một cái thẻ, nhìn vào thì thấy đó là thẻ VIP của câu lạc bộ sức khỏe phụ nữ hàng đầu Thanh Uyển Các.
Chu Nguyên Hạo cho biết: "Vạn Hiểu là thành viên VIP của câu lạc bộ sức khỏe này, cô ta đến đó ít nhất hai lần một tuần.
Tôi vuốt vuốt cái thẻ, thẻ được làm rất tinh xảo, trông rất cao cấp.
Có tiền thật là tốt.
Thanh Uyển Các là một trong những câu lạc bộ sức khỏe phụ nữ hàng đầu ở thành phố Châu Hàng, vừa bước vào sảnh lớn tôi đã hoa mắt. Khung cửa màu trắng sọc đen trông quý phái mà hào phóng, trần thạch cao âm tường, đèn chùm pha lê hình tròn lộng lẫy phát ra ánh sáng chói lóa, lớp này đến lớp khác, tôi thậm chí không thể đếm được chiếc đèn chùm pha lê này có bao nhiêu viên pha lê.
Vừa nhìn thấy cái thẻ VIP của tôi, cô lễ tân nở nụ cười duyên dáng, hơi cúi người nói: "Cô Khương, phòng cô đặt trước đã có sẵn, mời cô đi với tôi."
Đi vào một gian phòng, đối mặt là một bình phong bằng gỗ nguyên khối mang phong cách retro và sang trọng, mặt đất được lát sàn gỗ nguyên khối màu nâu nhạt, tường và trần màu nâu xám được nối liền với nhau, tạo nên tổng thể căn phòng thanh nhã tươi mát, kết hợp với ánh sáng vàng ấm áp khiến người ta cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Chính giữa gian phòng có một bồn tắm lớn, sau khi tắm rửa sạch sẽ, tôi nằm trong bồn tắm thư giãn, đợi kỹ thuật viên tới mát xa cho.
Theo thông tin của Trịnh thúc, phòng riêng của Vạn Hiểu ở ngay bên cạnh, không lâu sau tôi nghe thấy tiếng cười của Vạn Hiểu cùng bạn thân của cô ta đi tới.
Theo thông tin, bạn thân nhất của Vạn Hiểu là Lý Diễm là bạn học cấp 2 của cô ta, Gia đình Vạn Hiểu rất giàu có và quyền lực, Lý Diễm coi như là tuỳ tùng trung thành nhất của cô ta.

Sau này, dưới sự giới thiệu của Vạn Hiểu, Lý Diễm kết hôn với một người đàn ông khá giả, được coi là cá chép vượt qua cửa rồng, nhưng so với Vạn Hiểu thì một người vẫn ở trên trời, một người ở dưới đất.
 
Lý Diễm này đã bị Giang San San mua chuộc từ lâu. Cô ta chắc chắn đã có bất mãn với Vạn Hiểu từ lâu, nếu không thì đã không theo phe của Giang San San. Nhiều việc Giang San San làm, đều không tránh khỏi có liên quan đến Lý Diễm. 𝑇hách thá𝙣h tìm được || 𝑇 𝗋 U m 𝑇 𝗋 𝓊 у ệ 𝙣.VN ||
Tôi nhếch môi, cuộc sống của những phu nhân giàu có này chẳng khác gì cung tâm kế, mỗi ngày minh tranh ám đấu, nhiều kiểu chồng chất.
Đúng lúc này, kỹ thuật viên mát xa bước vào, tôi đã nằm trên giường, đang đắp khăn trắng lên mặt, vừa bắt đầu tôi không nhận ra, nhưng khi kỹ thuật viên đặt tay lên người tôi thì tôi mới nhận ra có điều gì đó không ổn.
Tôi kéo cái khăn mặt ra, phát hiện ra kỹ thuật viên thực chất là một người đàn ông. Một người đàn ông cao ráo, rất đẹp trai. Lúc đó tôi mới nhớ ra tôi đã đọc đâu đó trên mạng nói rằng ở một số câu lạc bộ sức khỏe phụ nữ sẽ có kỹ thuật viên nam chuyên mát-xa cho phụ nữ, sau đó có thể dùng tay để làm việc kia nếu được yêu cầu.
Tôi lập tức giật mình, vừa rồi khi tôi đặt dịch vụ, không phải tôi sơ ý bấm vào dịch vụ đó chứ?
Thực sự xấu hổ mà!
"Anh ra ngoài đi." Tôi giả vờ bình tĩnh, "Tìm một nữ kỹ thuật viên tới đi."
Nam kỹ thuật viên nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ lạ, như muốn nói, tựa hồ tôi có sở thích như vậy. Tôi suýt chút nữa lật bàn. Làm ơn, tính hướng của tôi rất bình thường được không?
Kỹ thuật viên nam cúi chào tôi rồi rời đi, không lâu sau, một kỹ thuật viên nữ bước vào, tôi yêu cầu cô ấy thay đổi phương pháp mát xa.

Phải công nhận các kỹ thuật viên ở đây tay nghề rất cao, làm toàn thân tôi cảm thấy dễ chịu, mát xa xong không khí tràn ngập mùi tinh dầu thơm tự nhiên, khiến tôi thư giãn toàn thân. Spa xong thì tôi vào phòng xông hơi, ở đây chỉ có một phòng xông hơi và mỗi lần chỉ nhận hai khách. Tôi bước vào phòng xông hơi với chiếc khăn tắm quấn quanh người, Vạn Hiểu đã ngồi sẵn ở bên trong với cái khăn trắng nhỏ đắp lên mặt.
Vạn Hiểu là một người phụ nữ rất xinh đẹp, cô ta chi rất nhiều tiền vào việc bảo dưỡng chỉ để giữ được tuổi thanh xuân tươi trẻ. Trước đây tôi đã xem ảnh của cô ta, làn da của cô ta được chăm sóc rất tốt, nhưng hôm nay nhìn lại, tôi có thể cảm nhận rõ làn da của cô ta đen sạm hơn và trên mặt còn có vài nếp nhăn.
 
Tôi mỉm cười ngồi xuống đối diện, hồi lâu mới đột nhiên nói: "Cô gái, gần đây cô có xúc phạm tới ai không?"
Vạn Hiểu lấy khăn che mặt ra, cảnh giác nhìn tôi, mà tôi, bình chân như vại thưởng thức tắm hơi, lộ ra vẻ rất bình tĩnh.
"Cô đang nói chuyện với tôi à?" cô ta hỏi.
"Có ai khác ở đây sao?"
Cô ta chế nhạo: "Tôi đã xúc phạm rất nhiều người. Chồng tôi ở trên thương trường rất tài giỏi, đắc tội người càng nhiều, làm sao, chẳng lẽ cô muốn nói, có người muốn gây bất lợi cho tôi?"
Tôi vẫn ngẩng đầu, thậm chí còn không thèm cởi khăn mặt ra: "Đối phương đã ra tay rồi, cô không để ý sao? Da cô gần đây đã sạm đi, trên mặt cũng có nhiều nếp nhăn, còn có..... mắt cá chân của cô lúc nào cũng hơi đau à?"
Sắc mặt Vạn Hiểu đột nhiên thay đổi, phụ nữ nhạy cảm hơn với vẻ ngoài của mình, những hiện tượng này tuy không rõ ràng nhưng vẫn cảm nhận được nên rất khủng hoảng, bởi vậy nên cô ta mới đến đây ba lần một tuần, thay vì hai lần như trước.
Cô ta nhìn tôi nói: "Cô muốn nói gì thì cứ nói đi."

"Tốt nhất là tôi không nên nói." Tôi nhún vai, "Cho dù tôi có nói ra thì cô cũng sẽ không tin, sẽ còn cho là tôi lường gạt."
Vạn Hiểu lo lắng: "Cô không nói thì làm sao biết tôi không tin?"
"Cô có tin vào lời nguyền không?"
Vạn Hiểu sửng sốt, tôi cười nói: "Nhìn xem, cô không tin chút nào."
Nguyền rủa thuật, đến từ tín ngưỡng lâu đời nhất của người Hoa Hạ, có nhiều cách nguyền rủa, phổ biến nhất là làm một hình nộm, viết ngày giờ sinh của người bị nguyền rủa vào mặt sau, sau đó đặt lời nguyền, làm cho đối phương bệnh tật quấn thân, thậm chí mất mạng.
Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.
Vạn Hiểu im lặng một lúc rồi nói: "Xin em gái nói rõ hơn một chút."
Tôi nói: "Cô tin lời tôi nói thì cứ nghe. Không tin thì coi như tôi chưa nói. Để tôi hỏi cô, có bao nhiêu người biết ngày giờ sinh của cô?"
Ngày giờ sinh khác với ngày sinh trên CMND, phải chính xác đến từng phút, người khác có thể biết ngày sinh của bạn nhưng chỉ rất ít người biết được giờ phút bạn sinh ra.
Mặt Vạn Hiểu càng đen hơn, tôi nói: "Sở dĩ da của cô đen là vì hình nộm ghi ngày giờ sinh của cô đã bị thấm mực, mắt cá chân của cô bị đau là vì người khác đem chân hình nộm ngâm vào trong nước".
Vạn Hiểu vội hỏi: "Có cách nào phá giải được không?"
"Không còn cách nào khác. Cách duy nhất là tìm ra người đã niệm lời nguyền và đốt hình nộm đi."
Vạn Hiểu chậm lại rồi nói: "Em gái, không, đại sư, ngày giờ sinh của tôi không nhiều người biết, nhưng cũng có một số ít. Cô có thể tìm ra được là ai không?"

Tôi nghĩ nghĩ rồi nói: "Người hạ chú này làm da mặt cô đen sạm và có nhiều nếp nhăn, mục đích là để khiến cô vừa già vừa xấu Những người có tâm tư như vậy hoặc là người theo đuổi cô mà không được đáp lại, hoặc là tình địch của cô."
 
Vạn Hiểu thần sắc biến đổi, dường như có điều suy nghĩ.
"Tình địch của cô sẽ không biết ngày giờ sinh của cô, vậy chắc chắn là người bên cạnh cô có vấn đề." Tôi bình tĩnh nói, ra vẻ cao nhân đắc đạo: "Tôi không thể tìm ra ai là người đã tiết lộ ngày giờ sinh của cô. Nhưng bên trong con mắt người hạ chú có rất nhiều tơ máu, nhất là khi họ nhìn thấy cô, những tia máu đó sẽ đột nhiên tăng lên rất nhiều."
Vạn Hiểu hiểu ngay, cảm ơn rồi quay người bước ra khỏi phòng xông hơi. Tôi tắm xong, vừa ra khỏi phòng xông hơi tình cờ thấy Vạn Hiểu đang cãi nhau với Lý Diễm.
"Con khốn này, tôi đã làm gì có lỗi với cô mà cô đem ngày giờ sinh của tôi tiết lộ cho người khác?" Vạn Hiểu tức giận mắng Lý Diễm.
Lý Diễm lời lẽ hùng hồn nói: "Đừng vu khống tôi. Tôi đem ngày giờ sinh của cô tiết lộ khi nào?"
"Ngoài bố mẹ và chồng tôi ra, người duy nhất biết ngày giờ sinh của tôi chỉ có cô. Chẳng lẽ bọn họ sẽ hại tôi sao? Không phải cô thì là ai?" Vạn Hiểu sắc bén nói.
Ánh mắt Lý Diễm có chút lảng tránh: "Làm, làm sao tôi biết được, chồng cô có nhiều nhân tình như vậy, có lẽ chồng cô muốn loại bỏ cô rồi để cho người phụ nữ khác lên làm chính thất."
Vạn Hiểu cũng là một người thông minh, nhìn ánh mắt lảng tránh của Lý Diễm liền đoán ra chắc chắn có liên quan đến cô ta. Vạn Hiểu tức giận chỉ vào mặt cô ta nói: "Lý Diễm, cô đúng là một con chó không được ăn, tôi đã nuôi cô nhiều năm như vậy, dù là chó thật thì cũng biết hướng chủ vẫy đuôi, nhưng cô nhìn lại cô đi, đã làm chuyện tốt gì?"
Lý Diễm dứt khoát cũng không thèm đếm xỉa: "Trách móc cái gì trách móc? Bao năm qua cô có bao giờ xem tôi là bạn? Trong mắt cô, tôi chỉ là một con chó. Đã như vậy, tại sao tôi phải xem cô là bạn?"
Vạn Hiểu âm tàn cười nói: "Đừng quên, công ty của chồng cô vẫn dựa vào chồng tôi để giúp đỡ. Cô đắc tội tôi, có tin ngày mai tôi nói với chồng tôi làm cho công ty nhỏ của chồng cô phá sản hay không?"
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.