Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

Chương 80:




Từ trong động dung nham đi ra là một cảnh tượng đầy hương hoa cùng tiếng chim kêu, Tần Liễu không tự chủ thở dài một hơi nhẹ nhõm, vốn nghĩ lần này chết chắc rồi, không nghĩ lại có thể còn sống, không thể không nói là điều may mắn không ngờ tới.
Ngư Tuyết thoát khỏi nguy hiểm lại biến thành hình người, toàn thân trần đầy sự thoải mái, "Liễu ---" dương như phát hiện Tần Liễu lạnh lùng, nàng nói không được tự nhiên.
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Tần Liễu cũng không phải hồ đồ, một người biến thành một thanh kiếm, đây là chuyện tình nghe rợn cả người cỡ nào đây? Nàng không phải ngu ngốc, tự nhiên không tin Ngư Tuyết là người, tuy rằng vẻ mặt nàng vô hại, nhưng thanh kiếm này được Tần đại tiểu thư nhớ rành mạch, vĩnh viễn sẽ không quên, "Ngươi là kiếm của Bách Lý Thần!" không phải câu hỏi mà là dùng cách nói không thể khẳng định hơn, "Lần đó là ngươi!" Tần Liễu có thể chịu được việc mình bại dưới tay Bách Lý Thần, nhưng nàng không có cách nào thừa nhận mình bị đùa giỡn bởi một thanh kiếm, chỉ cần nghĩ lại việc người làm mình chịu khuất nhục là muội muội ở chung với mình nhiều ngày này, nàng tức giận không có chỗ xả, nàng không quản mệt mỏi chăm sóc Ngư Tuyết như vậy, thì ra mình là một đứa ngốc!
"Không liên quan đến ta, là lệnh của chủ nhân!" Ngư Tuyết thấy ánh mắt Tần Liễu hận không thể ăn mình cũng biết nàng tức không nhẹ, nghĩ lại thì mình cũng không thể để nàng hận mình cả đời, rõ ràng đem tất cả đổ lên trên người Bách Lý Thần, dù sao thực tế ngày đó mình chỉ làm theo lệnh chủ nhân thôi! Chỉ là hành vi của mình không được chủ nhân phê chuẩn mà thôi.
Nếu ngọn nguồn là Bách Lý Thần, như vậy cũng không tính là bán đứng phải không?
Ngư Tuyết muội muội đáng thương hề hề, tay nhỏ bé nắm bàn tay Tần Liễu, "Nàng là chủ nhân của ta, ta làm sao có thể cự tuyệt đây!".
Chủ nhân, thật xin lỗi, nhưng vì hạnh phúc của ta, ngươi hy sinh một chút đi! Trong lòng Ngư Tuyết bé nhỏ mặc niệm nói.
"Bách Lý Thần!" Tần đại tiểu thư nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn Ngư Tuyết, theo bản năng liền cảm thấy Ngư Tuyết sẽ không hư hỏng như vậy, nếu không nàng cũng sẽ không ở bại lộ bí mặt trước mặt mình, "Ngươi quả nhiên không phải thứ gì tốt!" ngay cả tiểu cô nương cũng không buông tha, còn là chủ nhân?, "Ngư Tuyết, hiện tại ngươi nói cho ta biết đến cuối cùng là chuyện gì xảy ra, nói về ngươi!".
Tần Liễu cũng không muốn làm người chẳng biết gì, nói thế nào thì hiện tại Ngư Tuyết cũng đi theo bên người mình, về phần Bách Lý Thần, Tần đại tiểu thư đột nhiên không muốn đem Ngư Tuyết trả về. Đi theo chủ nhân không đàng hoàng như vậy, không phãi Ngư Tuyết sẽ bị dạy hư sao?
Tuy rằng Ngư Tuyết có vẻ khó dạy bảo một chút, nhưng cũng không thể để cho Bách Lý Thần bại hoại này đem nàng biến thành tai họa nha?!
Ngư Tuyết gặp sắc mặt Tần Liễu không ngừng đổi tới đổi lui, lập tức ngoan ngoãn nói cho nàng biết về những gì mình trải qua, có thể nói, trừ bỏ che giấu việc đầu sỏ gây chuyện khi tỷ võ trên lôi đài là mình, nay nàng thành thành thật thật một năm một mười nói rõ, ngay cả chuyện nàng là thần khí cũng không giấu diếm.
Kiến thức của Tần đại tiểu thư tuy rằng rộng rãi, linh khí gì đó cũng có được mấy cái, nhưng thần khí, nàng chưa từng thấy qua.
Lợi hại nhất cũng là thanh kiếm tiên được Bách Lý Thương Mặc dùng.
Nay, Ngư Tuyết bé nhỏ đứng trước mặt mình này nói với mình nàng là thần khí?
Thế giới này có thể quá điên cuồng một chút hay không?!
"Thần khí?!" không thể tin được nhìn Ngư Tuyết, thì thào lẩm bẩm.
Ngư Tuyết muội muội thề son sắt, một bộ dáng trung thành mười phần, "Liễu, sự thật chính là như vậy! Cho nên, ta mói có khả năng biến thành kiếm!".
Loại này chuyện tình quỷ dị này, người bình thường thật khó có thể tiếp nhận, cũng may mắn Tần Liễu là người tu chân, cũng sẽ không khó tiếp nhận.
Tần Liễu bất đắc dĩ gật gật đầu, "Quên đi, chúng ta vẫn nên tiếp tục đi về phía trước đi thôi!" ở trong này rối rắm chuyện Ngư Tuyết có phải kiếm hay không cũng không giải quyết được vấn đề gì, nếu mình chết ở chỗ này, thì chuyện Ngư Tuyết có phải kiếm hay không đối với mình mà nói cũng không quan trọng.
Thần khí, Tần Liễu không phải không động tâm, nhưng không biết vì cái gì, biết được cô gái trước mặt nói chân thân của mình là một thanh kiếm, Tần Liễu đột nhiên cảm thấy có cảm giác khó có thể mở lời, dường như có kích động, nhưng nhiều hơn là mất mát cùng bất đắc dĩ.
Kiếm, không có tâm!
Mấy ngày ở chung này, Tần Liễu nhớ kỹ Ngư Tuyết, nhưng Ngư Tuyết thì sao? Nàng chính là một thanh kiếm, nàng có sinh mệnh mãi mãi không thay đổi, nàng thậm chí không có tâm, như vậy thì nàng làm sao biết loại tình cảm của người đây? Đương nhiên, lúc này Tần đại tiểu thư nghĩ khẳng định không phải tình yêu, mà là tình cảm bạn bè linh tinh.
Hai người ở trong bí cảnh đi dạo, Tần Liễu đối với bảo tàng không có tâm tư gì, mục đích nàng tới nơi này là để đưa Ngư tuyết trả về, chỉ là nay hai người đã cùng đồng sinh cộng tử, huống hồ biết cách 'làm người' của Bách Lý Thần, nàng thật ra không muốn đem Ngư Tuyết trả lại cho Mỗ Thần.
Điều này khẳng định là đem một cô bé đáng yêu hướng về 'Hố lửa' thôi nha!
Ngư Tuyết thấy sắc mặt Tần Liễu đã chuyển tốt, thầm nghĩ mình thông minh, mặc dù có chút không phúc hậu, nhưng chỉ cần Tần Liễu không trách tội mình là không sao, làm sao quản được nhiều như vậy?
Hai người không có mục đích tùy tiện mà đi, lại phát hiện một chỗ có hồ nước thật lớn, ở bên cạnh hồ nước còn có lương đình, quỷ dị nhất là bên trong lương đình có hai nữ tử đang ngồi uống trà???
Đúng vậy, đang uống trà không phải người khác, đúng là Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc.
Vì sao hai người lại ngồi ở lương đình uống trà? Rất đơn giản, bởi vì hai người tìm như thế nào cũng đều không tìm được đường ra ngoài, cuối cùng đành phải tùy tiện tìm chỗ cảnh sắc tương đối đẹp để nghỉ ngơi. Đương nhiên, chủ ý này vẫn do Bách Lý Thần nghĩ ra, Cô cô đại nhân cũng không phải người dễ dàng mệt như vậy.
Thật sự nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới!
Ngư Tuyết dưới sự dạy dỗ của Bách Lý Thần cùng Thú Ca cũng hiểu được không ít câu nói bỏ lửng, đối với việc vừa rồi mình mới oan uổng chủ nhân, không nghĩ tới chỉ chớp mắt liền gặp mặt, thật sự là thiên ý a!
"Đây không phải là Bách Lý Thần sao?" Tần đại tiểu thư liếc mắt một cái liền nhận ra con nhãi Bách Lý Thần này, vốn đối với nàng không có hảo cảm, công thêm nguyên nhân của Ngư Tuyết lại càng không có hảo cảm hơn, "Còn có núi dựa của nàng nữa!".
Tần Liễu cũng không biết quan hệ của Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc, nếu không thì nói không chừng cũng không có khả năng bình tĩnh như vậy.
Ở trong lòng Tần đại tiểu thư, Bách Lý Thương Mặc chính là trưởng bối của Bách Lý Thần, chỉ là cách trưởng bối dung túng tiểu bối thôi.
Bách Lý Thần đang hưởng thụ thế giới hia người cùng Cô Cô, không nghĩ tới thình lình cảm thấy có một ánh mắt nóng rực, "Ưm?" bởi vì một lòng một dạ đều đặt trên người Bách Lý Thương Mặc, cho nên tính cảnh giác của Bách Lý Thần đều đã được quăng lên chín tầng mây, mà Cô Cô đại nhân thật bình tĩnh uống trà, giống như người đến là ai nàng đã biết.
"Cô Cô, hình như ta thấy Tần Liễu" Bách Lý Thần xoa xoa con mắt, vì sao nàng lại thấy Ngư Tuyết nắm tay Tần Liễu? Ngư Tuyết tuy rằng là loli rất đáng yêu, nhưng thật ra cũng là thanh kiếm có thể đâm chủ, muốn gần gũi nàng thật không dễ dàng.
"Thần Nhi, tính cảnh giác của ngươi chẳng cao lắm" Cô Cô đại nhân là loại người nào? Cho dù không quay đầu lại nhìn thì nàng cũng biết.
Vốn lần trước ở trên lôi đài nàng có chủ ý đối với Tần Liễu, người có tu vi giống Bách Lý Thương Mặc nếu muốn chú ý đến một người nào đó, cho dù ở cách nhau rất xa thì cũng có thể cảm giác được.
"Khụ khụ, Cô cô nói là".
Nếu không thể siêu việt như Cô cô đại nhân, đành phải thành thành thật thật làm tiểu bạch kiểm thôi.
"Chỉ là, Thần Nhi ---" Cô Cô đại nhân híp mắt nhìn Bách Lý Thần cười cười, lộ ra hàm răng trắng noãn, "Ngươi là không đề phòng phạm, hay là, không muốn đề phòng hửm? Ta còn nhớ rõ lúc trước ngươi còn nhìn thẳng tắp người ta!".
Bách Lý Thương Mặc làm sao quên được khi ở trên lôi đài, Bách Lý Thần nhìn chằm chằm Tần Liễu bị khỏa thân, ánh mắt đều nhìn thẳng vào.
Trước kia quan hệ của nàng cùng Bách Lý Thần còn chưa như bây giờ mà trong lòng còn không thích, huống chi hiện tại hai người đã là cá nước giao hòa?
Tần Liễu tuổi trẻ lại xinh đẹp, nói đến đây, nàng là một cây kim trong lòng Cô Cô đại nhân!
Bách Lý Thần cảm thấy mình thật vô tội, mọi người đều là nữ, ta chỉ liếc mắt một cái thì làm sao?
Bởi vì không có cảm giác, bởi vì không thích nên nhìn mới không có gì, ta ái mộ Cô Cô tự nhiên sẽ không dám nhìn loạn!
Huống hồ, so với ta cùng Tần Y, Cô Cô cùng Mộc Tử Khê mới tính đi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.