Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

Chương 42:




Kỳ thực muốn nói Tần Liễu thân thể bị bại lộ ra ngoài, cũng thật là quá lời
Theo ánh mắt Bách Lý Thần mà nói, cũng chỉ tương đương với áo ngắn dây quần lửng đồ mùa hè mà thiếu nữ ở hiện đại hay mặc mà thôi
Đương nhiên, người cổ đại chắc chắn sẽ không cởi mở như vậy. Có thể nói, Tần Liễu bởi vì Bách Lý Thần nên danh tiết khẳng định sẽ bị tổn hại. Bất quá trong Tu Chân Giới này thì danh tiết tương đối không quan trọng bằng thực lực. Rất nhiều ma đạo yêu nữ thậm chí còn dùng cách thái âm bổ dương để đề cao tu vi bản thân, cũng không có chút khó chịu gì. Đáng tiếc chính đạo đối với những việc này đều rất là sỉ vả, bản thân mình không dám làm nên cũng không cho phép người khác sử dụng
Đối với Tần Liễu mà nói khẳng định có ảnh hưởng, nhưng cũng sẽ không ảnh hưởng quá lợi hại như làm nàng ế sống vậy tới già hay vân vân. Dù có vậy Tần đại tiểu thư chắc chắn vẫn sẽ không bỏ qua cho Bách Lý Thần. Có thể nói, Tần Liễu đối với Bách Lý Thần đó là hận tới chết, hận tới mức cực hạn, trả thù là việc khẳng định rồi
Đầu tiên không nói đến việc Tần Liễu tỉnh lại thì sẽ ra sao. Chỉ riêng việc Bách Lý Thương Mặc phát hỏa, đã khiến Bách Lý Thần ăn không tiêu rồi
Nàng có thể không quan tâm đến ánh mắt của người khác, chỉ duy độc cái nhìn của cô cô là nhất định phải coi trọng
Bách Lý Thần đối với Bách Lý Thương Mặc tuy rằng không phải là nói gì liền nghe theo nấy, nhưng mà mười câu thì đã nghe lời hết chín câu. Lần này vốn đã làm trái ý Bách Lý Thương Mặc, đã vậy còn đối xử với Tần Liễu như vậy, muốn Bách Lý Thương Mặc không phát hỏa cũng khó
Tuy rằng Bách Lý Thần cũng hiểu được mình là oan uổng, nhưng trong lòng đối với Tần Liễu cũng rất áy náy
Ngư Tuyết là muốn mình hết giận nên nguyên nhân xét tới cùng cũng từ mình mà ra. Đương nhiên Ngư Tuyết Muội muội thiên chân vô tà, thiện ác đúng sai trong mắt nàng cũng không có phân chia gì cho lắm. Có thể nói vì bị Thú ca hun đúc dạy dỗ quá nhiều càng khiến Ngư Tuyết đối với chính tà chẳng phân biệt được. Nàng chỉ làm những việc khiến mình vui vẻ hài lòng là được, còn kết quả đối với người khác nàng một chút cũng không để trong lòng
Ngư Tuyết tiểu Loli mà bão nổi lên rồi thì liền mặc kệ kết quả
Vì vậy, phận làm chủ như Bách Lý Thần cũng phải chịu phần lớn trách nhiệm
"Cô cô ——" Bách Lý Thần đứng ở trước phòng Bách LýThương Mặc gõ cửa, lo lắng nói rằng,"Người có thể hay không nghe ta giải thích?"
Đáng tiếc trong phòng một chút cũng không có ai thèm trả lời nàng
"Cô cô, ta biết lần này ta là quá phận, kỳ thực ta cũng không muốn vậy. Người có thể cho ta đi vào không, ta có thể giải thích rõ ràngmà!!” Bách Lý Thần đứng trước cửa khoa chân múa tay muốn trực tiếp đi vào nhưng lại không dám “ Người nếu như giận ta có thể mắng ta, cho dù đánh ta ta cũng không ý kiến. Thế nhưng người đừng nên không để ý tới ta như vậy!! Cô cô….” Nói tới câu cuối cùng thì Bách LýThần thực sự ủy khuất đến không chịu nổi. Đây là điều ta nghĩ sao?! Đây chính là điều ta nghĩ sao?!
"Tiểu Thần Thần, còn nói cái gì nữa, trực tiếp đi vào là được? có vấn đề gì thì để lên giường giải quyết!!” Thú ca cười nói từ trong ngực Bách Lý Thần vang lên
"Hay hay, chủ nhân nằm trên, đẩy ngã cô cô đại nhân!!”Ngư Tuyết tiểu Loli cũng không cam lòng lạc hậu liền nói
"Các ngươi hai người câm miệng lại cho ta!" Bách Lý Thần hiện tại nghe tiếng hai người này là lại đau đầu “Ngư Tuyết, lần này ngươi cũng thật quá đáng. Cuối cùng cũng đều thắng rồi, ngươi còn cắt y phục của Tần Liễu làm gì?! Ngươi có biết hay không, chỉ bởi vì chiêu cuối cùng này của người mà chúng ta cùng Thiên Đạo Tông đã kết thù rồi!! Còn nữa, Thú ca!! ngươi rút cuộc là dạy dỗ Ngư Tuyết thế nào hả?! nàng vốn ngây thơ thuần khiết, nhưng giờ ngươi khiến nàng thiện ác thị phi cũng chẳng phân biệt được!!” .
||||| Truyện đề cử: Đọc Tâm |||||
Bách Lý Thần lần này rốt cuộc triệt để nổi giận xù lông.Trước đây nàng còn có thể chịu được các hành vi của Thú ca. Nhưng lần này thật quá phận, tuy rằng phần lớn trách nhiệm cũng thuộc về bản thân nàng
"Chủ nhân, nhân gia chỉ là giúp ngươi hết giận thôi mà!"Ngư Tuyết tiểu Loli rất ủy khuất, nếu không phải hiện tại nàng còn là một thân kiếm phỏng chừng đã nhào vào trong lòng của Bách Lý Thần làm nũng rồi.
"Tiểu Thần Thần, ngươi cũng biết Thú ca ta buồn chán a, nhàn tản quá rồi. Ta tùy tiện nói một chút, ai biết tiểu Loli này đều ghi tạc trong lòng đâu?" Thú ca cũng cảm thấy chính mình rất oan uổng. Ta tùy tiện nói một chút, ai biết Ngư Tuyết đều xem như thánh chỉ ghi tạc trong lòng. Điều này có thể trách ta sao?!
Bách Lý Thần thực sự hận đến mức không thể tự vẫn ngay trướccửa phòng Bách Lý Thương Mặc. Hai cái kẻ này thiệt là đánh không được, mắng cũng không xong mà
Nói nửa ngày quay đi quay lại cũng là tại ta. Ta thật sự là kiếp trước mắc lỗi gì, mà kiếp này có hai kẻ như vậy ở bên cạnh!!
Trong lòng là cỗ giận không thể phát tiết. Lại nhìn qua bên kia cánh cửa một chút cũng không có dấu hiệu mở ra, thực sự là khóc không ra nước mắt mà
"Cô cô, mặc kệ thế nào, ngày hôm nay ta nhất định phải giải thích với ngươi rõ ràng!" Bách Lý Thần cũng không màng gì nữa, để được Bách Lý Thương Mặc tha thứ, cho dù có bán đứng Thú ca nàng cũng không tiếc
Tâm hung ác, trực tiếp đẩy cửa phòng ra.
Chân phải vừa bước vào trong phòng, liền không nghĩ tới có một cỗ khí thế ngập trời áp vào người nàng "Đi ra ngoài!"
Bách Lý Thương Mặc thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng hỗn loạn mang theo phần nào tức giận quanh quẩn bên trong "Ngươi cút đi ra ngoài cho ta!"
Bách Lý Thần nghe được cái chữ ‘cút’ kia thì liền biết Bách Lý Thương Mặc là tức giận không nhẹ. Cô cô không có bao giờ mắng người, đừng nói chi tới từ thô tục. Tuy rằng chữ ‘cút’ không tính là thô tục, thế nhưng cho tới bây giờ Bách Lý Thương Mặc cũng chưa có nói qua bao giờ
"Cô cô, mắt thấy không nhất định đã là thực. Người nghe ta giải thích đã!" Bách Lý Thần muốn đến gần Bách Lý Thương Mặc, thế nhưng dưới áp lực của Bách Lý Thương Mặc, nàng một chút cũng không tiến lên được “ Ta có sai, nhưng sai lầm không phải chỉ có một mình ta!!!”
Bách Lý Thần ý tứ là Thú ca cùng Ngư Tuyết cũng có sai, thế nhưng Bách Lý Thương Mặc lại nghe lầm, tướng ý nàng là nói Tần Liễu cũng có sai
Người ta thua ngất trên mặt đất, ngươi còn cắt y phục ngườita, lại còn đi nói nàng sai?!
Bách Lý Thương Mặc trong lòng cười nhạt không ngớt, nét mặt càng hàn lãnh đi vài phần. Nàng vung tay lên cánh cửa vừa được mở ra một chút đã nhắm ngay mặt Bách Lý Thần đóng lại
Oa, cô cô quá độc ác, đây là muốn hủy dung ta a!
Bách Lý Thần cái khó ló cái khôn rút chân lại, trực tiếp dùng vỏ rùa cứng rắn của Thú ca ngay lập tức kẹp ở giữa hai cánh cửa
"Oa, Tiểu Thần Thần ngươi quá đê tiện!" Thú ca bị kẹp đến muốn hôn mê, réo lên
"Thú ca, ngươi là rùa, phòng ngự vô địch, còn sợ cái gì? Hơn nữa, chuyện này nếu như không làm cho tốt, đừng nói đến đẫy ngã cô cô, ta sau này còn có thể cùng cô cô nói chuyện hay không còn là cả một vấn đề nha. Cô cô có biết thân phận của ngươi cũng đâu có sao, nàng không phải là một người lắm chuyện!” Rất hiển nhiên, Bách Lý Thần là đã quyết định muốn hi sinh Thú ca.
"Ta —— "
Thú ca đang muốn mắng chết Bách Lý Thần cái đồ không lương tâm này, không nghĩ tới thân thể liền trực tiếp bị Bách Lý Thương Mặc cầm trên tay
Bách Lý Thần thấy vậy cũng bật người mở cửa ra tiến vào, sau đó thuận thế đóng cửa lại. Nàng cũng không muốn lần nữa bị cái cửa này chọc điên nha
Bách Lý Thương Mặc cầm lấy xác rùa của Thú ca, ánh mắt quét qua Bách Lý Thần đang nơm nớp lo sợ kia: "Thú ca?!"
"Di, cô cô, người làm sao mà biết?" Bách Lý Thần tiến lên hai bước, rất kỳ quái nhìn Bách Lý Thương Mặc, "Người nhận thứcThú ca?!"
Thú ca cũng hiếu kỳ vươn đầu rùa ra nhìn chằm chằm Bách LýThương Mặc, nàng làm thế nào mà biết ta?! Chẳng lẽ uy danh của Thú ca ta đã lan truyền khắp lục đại môn phái rồi sao?!
Bách Lý Thương Mặc cũng không phải ngu ngốc, lần trước lúc uống rượu múa hát, Bách Lý Thần có nhắc tới Thú ca nàng liền bắt đầu để ý. Thế nhưng thủy chung không có phát hiện ra kẻ nào tiếp cận gần Bách Lý Thần. Hôm nay lại thấy bên người nàng có thêm một con rùa, đây không phải là Thú ca sao?!
Tu Chân Giới cũng không phải chỉ có nhân loại mới có thể tu chân, những động vật có linh tính cũng có thể tu luyện. Thậm chí còn có thể biến ra hình người. Ở Lạc Hà phong cũng có vài tiểu hồ ly có linh tính, chỉ là Bách Lý Thương Mặc chưa từng quan tâm đến
"Thế nào, ngươi tới là để hỏi ta có nhận thức Thú ca của ngươi hay không, hay là đến để giải thích mọi chuyện cho ta biết?!” Bách LýThương Mặc híp mắt nhìn chằm chằm con rùa trong tay mình. Cũng không có ý địnhtrả lại cho Bách Lý Thần, chỉ là dùng thâm ý ánh mắt nhìn Thú ca. Khiến cho cái thằng nhãi này sợ hãi rút vào trong vỏ rùa của mình
Ô ô ô, Bách Lý Thương Mặc khí thế thật mạnh quá, Thú ca ta đều không phải là đối thủ nha!!
"Ách." Bách Lý Thần sửng sốt một chút, thấy cô cô một chút cũng chưa có ý định tha thứ, nên bộ dạng của nàng bắt đầu thành thật hơn “Kỳ thực, chuyện này cũng không phải lỗi của mình ta, còn có Thú ca….” chỉ thẳng vào Huyền vũ nơi kia đang rút vào trong vỏ rùa “…. Rồi còn có Ngư Tuyết!!” Nói xong liền từ trong nhẫn thuật lấy ra thanh kiếm mà Ngư Tuyết Muội muội hóa thân thành “ Cô cô còn nhớ rõ con cá chép kia không?! Nó chính là Ngư Tuyết!!”
Thương cảm cho hai bạn, bị Bách Lý Thần không chút lưu tình bán đứng toàn bộ
Bách Lý Thương Mặc trong mắt liền kinh ngạc, nhưng cũng không có kích động, "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?"
Bách Lý Thần cũng biết chuyện lần này khó giấu. Liền một năm một mười kể ra làm thế nào nàng có Thú ca rồi sao lại gặp được Ngư Tuyết “ Vì vậy có thể nói, Thú ca chính là Huyền Vũ thần thú. Còn Ngư Tuyết chính là một trong thập đại thượng cổ thần kiếm, Ngư Tuyết Kiếm!!”
Ngay cả đến Bách Lý Thương Mặc kiến thức rộng rãi, cũng có chút hóa đá, đứng hình
Thần thú, thần kiếm, đối với nàng mà nói là thật rất xa xôi. Tầng phía trên tiên giới chính là Thần giới trong truyền thuyết. Với người tu tiên như nàng là hầu như khác biệt một trời một vực không thể nào tả được
Nói theo một cách khác, người tu chân vốn là nhân viên công vụ nhỏ, tiên giới và thần tiên chính là tầng lớp lãnh đạo, còn Thần giới chính là cấp nhà nước. Đối với nhân viên công vụ, trung ương nhà nước chính là trên trời
Bách Lý Thương Mặc hít sâu một hơi, "Hiện tại ngươi giải thích chuyện của Tần Liễu đi!!”
Nói tới Tần Liễu, Bách Lý Thần thực sự là phiền muộn muốn phún máu, nghiệt duyên a!
"Kỳ thực, Ngư Tuyết Muội muội là vì muốn cho ta hết giận, nên ta cũng có trách nhiệm rất lớn." Bách Lý Thần cũng không có phủi tay toàn bộ, chuyện này xác thực nàng cũng có sai. Nàng lại càng không phải người không chịu tiếp thu lời người khác, nên vì vậy tất cả toàn bộ đều kể lại cho Bách Lý Thương Mặc nghe
Bách Lý Thương Mặc chăm chú lắng nghe, thẳng đến khi Bách Lý Thần nói xong, nàng cũng không nói gì.
Trong phòng thoáng cái liền im lặng vắng vẻ, một lát sau,Bách Lý Thương Mặc mới thở dài nói, "Thần nhi, ngươi trước tiên đi ra ngoài, ở ngoài cửa chờ ta."
Bách Lý Thần nhãn tình sáng lên, cô cô lại bảo ta là Thần nhi, xem ra cô cô là tha thứ cho nàng rồi nha
"Hảo, cô cô, ta nhất định nghe lời người." Bách LýThần vừa định lấy lại Thú ca cùng Ngư Tuyết từ trong tay Bách Lý Thương Mặc, không nghĩ tới liền bị cô cô liếc một cái cho phát lạnh, vội vàng thức thời cười cười lui ra
"Thú ca phải không? Ta nghĩ chúng ta hẳn là nên hảo hảo nói chuyện một chút!" Bách Lý Thương Mặc ở trong phòng bày một cái kết giới, sau đó nắm bắt thân rùa của Thú ca lạnh lùng nói
Trách không được Bách Lý Thần thay đổi một trời một vực như vậy, nguyên lai là có người này ở bên Bách Lý Thần dạy dỗ
Hanh, mặc kệ ngươi có đúng hay không là thần thú, dạy dỗ hư Bách Lý Thần là không được.
Bách Lý Thương Mặc nổi giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.