Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

Chương 28:




Bách Lý Thương Mặc bị Bách Lý Thần làm cho tức giận không nhẹ. Nếu không phải không muốn mất đi phong phạm người trưởng bối, thì thực có thể chém giết nàng lắm rồi nha.
Bay trở về Lạc hà phong, đem Bách Lý Thần vứt lên trên mặt đất. Bách Lý Thương Mặc cũng khôi phục lại bình tĩnh được chút ít, ít nhất người ngoài nhìn vào cũng không thấy được chút gì
" Hôm nay thời gian cũng đã trễ rồi, ngươi nên trở về phòng nghỉ ngơi đi." Bách Lý Thương Mặc đem Lưu Hỏa kiếm đưa lại cho Bách Lý Thần, trong ánh mắt như cật lực áp chế điều gì "Ngày mai ta sẽ dạy ngươi ngự kiếm phi hành."
Đúng! ngày mai sẽ dạy, ta sẽ giáo huấn ngươi thật tốt nha!!
"Ngạch! Ta đã biết, cô cô." Bách Lý Thần cũng không phải kẻ ngu si gì, vừa rồi lúc sốt ruột còn gọi ta là 'Thần nhi' này ‘Thần nhi’ nọ. Hiện tại thì hay rồi, tới tên cũng không thèm kêu. Chắc chắn là bị làm cho tức giận quá rồi. Bây giờ ta mà còn ở bên người nàng lèm bèm, không phải khiến cho chết sớm à?!
"Vậy cô cô cũng sớm nghỉ ngơi một chút!" Bách Lý Thần hướng Bách Lý Thương Mặc thi lễ một chút. Sau đó y như là bị người truy sát, xoay lưng bỏ chạy, chân nàng cũng bị Bách Lý Thương Mặc dọa cho tê hết cả rồi
Không được, trở lại phải tìm Thú ca hảo hảo phân tích sự việc mới được!!
Hình như… hình như ta thực sự thích cô cô đại nhân mất rồi.
Bách Lý Thần trong chuyện tình cảm cũng chỉ là một tiểu bạch thỏ không biết gì mà thôi. Không nghĩ tới lần đầu tiên thích một người lại chính là cái thân phận cô cháu trớ trêu này
Không chỉ đi yêu một nữ tử. Mà còn lại là 'Hâm hải vân các' Chưởng môn nhân, đã vậy còn là cô cô ruột của chính mình. Tuy rằng nàng đúng là người xuyên không tới, nhưng thân thể này là thân thể của người khác. Máu trong thân thể là không có biện pháp thay đổi. Vì vậy, đây chính là loạn luân nha!!
Loạn luân a loạn luân. Chết tiệt tại sao cứ như vậy, hết lần này tới lần khác đi vào con đường loạn luân như vậy đây?! Như thế vừa nguy hiểm lại vừa rất kích thích, ta áp lực rất lớn nha!
Bách Lý Thần chạy về phòng mình, thở gấp. Liền thấy trên bàn có chén trà liền cầm lấy uống một ngụm nước lớn
"Thú ca, ta muốn tìm ngươi có việc. Mau ra đây!" Huyền Vũ có vóc người như một con gián vậy. Tới khi muốn tìm thật khó mà tìm thấy được mà
Tiểu Loli lại xuất hiện trước, biến trở lại hình người nàng hướng Bách Lý Thần chạy tới, muốn ôm chầm lấy "Chủ nhân —"
Bách Lý Thần tuy rằng thật rất thích khi có Ngư Tuyết tiểu bằng hữu này. Thế nhưng thật không hi vọng trên người mình lúc nào cũng có mùi vị cá ương nha. Vì vậy khi Ngư Tuyết lao tới muốn ôm lấy nàng, nàng liền bật người tránh qua một bên
"Ngư Tuyết, chủ nhân có chút việc. Ngươi cứ ngồi một bên, đợi lát nữa cùng cho ta một vài lời khuyên!" Kỳ thực cũng không trông cậy nhiều vào tiểu Loli này. Nhưng muốn nàng không buồn, cũng chỉ có thể nói như vậy thôi!
"Hảo." Tiểu Loli rất ngoan ngồi ở trên ghế, ánh mắt chớp chớp đợi chờ. Rút cục cũng có thể giúp được chủ nhân!
Thú ca ngáp một cái, "Tiểu Thần Thần, có chuyện gì cần Thú ca ta hỗ trợ đây?" Từ trong góc phòng bò đi ra, sau đó lại được Ngư Tuyết hỗ trợ đi tới nằm trên bàn.
Bách Lý Thần thấy Thú ca, đột nhiên có cảm giác như tìm được sư phụ của mình. Dù sao Bách Lý Thần tính hướng thay đổi thành ra thế này, hơn phân nửa đều là do Thú ca tàn phá mà thành
"Thú ca, ta hình như thực sự thích Bách Lý Thương Mặc rồi!." Bách Lý Thần nói mấy lời này hơi có chút gấp rút, xấu hổ ngoài ý muốn. Tuy rằng Bách Lý Thương Mặc thật sự là một người rất ưu tú, nhưng điều đó đối với Bách Lý Thần cũng không quan trọng lắm. Chỉ là tại đang yên đang lành, tự nhiên lại đi thích cô cô của mình, đây mới là vấn đề lớn nha
Chính một người hiện đại như hắn còn không tiếp thu được việc loạn luân, huống chi Bách Lý Thương Mặc chỉ là một người cổ đại??
Còn chưa nói đến hai người đều là nử tử, chi riêng thân phận của cô cô đã là khó có khả năng rồi
Mình sao lại đi coi trọng cái cục đá này vậy?!
Được rồi, có thể đem Tu Chân Giới đệ nhất mỹ nữ tông sư nói thành cục đá. Cả thế gian cũng chĩ có một mình anh bạn nhỏ Bách Lý Thần này mà thôi a
"Cái gì? Vậy thì tốt quá, còn chờ cái gì nữa? Nhanh đi đẩy ngã!!!" Thú ca kích động, tay chân quơ loạn cả lên trước mắt Bách Lý Thần "Tiểu Thần Thần, ngươi rốt cục đã thông suốt! Không uổng công Thú ca ta dốc công giáo dục a!"
Hãn, đẩy ngã? Đâu ra mà nhanh như vậy chứ? Ngươi là muốn nhìn thấy thi thể ta thì có a!!
"Thú ca, cái chuyện đẩy ngã còn xa xôi lắm, ngươi cũng đừng suy nghĩ trước làm gì! Ngươi trước tiên chỉ cho ta biết, ta nên theo đuổi nàng như thế nào?!” Khó có được cơ hội gặp được người mình thích, tuy rằng là cô cô ruột. Nhưng ta cũng đâu phải thật sự là cháu gái của nàng, bất quá ta chỉ là mượn thân xác một chút mà thôi
Bách Lý Thần cũng chỉ có thể nghĩ như vậy để thoải mái một chút
"Theo? Theo đuổi nàng?" Thú ca sửng sốt, kích động tới mức chậm chạp mới có thể phản ứng lại "Tiểu Thần Thần nói cũng đúng lắm! việc này phải tiến hành thật cẩn thận cho có chất lượng nha"
"Chủ nhân muốn theo đuổi cô cô đại nhân sao?" Tiểu Loli hiếu kỳ hỏi
Theo đuổi Bách Lý Thương Mặc a? Độ khó hình như không hề nhỏ nha. Nhưng mà chưa thử, ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ!
"Đúng! Ta muốn theo đuổi nàng!"
"Chủ nhân, Huyền Vũ ca ca nói rằng tiểu thụ đều là bị tiểu công theo đuổi, vì sao lại không phải là cô cô đại nhân theo đuổi ngươi?" thật kỳ quái mà, rõ ràng Huyền Vũ ca ca đã nói như vậy, nên là cô cô đại nhân theo đuổi chủ nhân chứ?!
“…”
Ngư Tuyết, ngươi nói lời này muốn ta làm sao chịu nổi!!
Bách Lý Thần coi như không nghe thấy, liền bỏ qua vấn đề này "Thú ca, ngươi nói ta nên theo đuổi như thế nào?!" Có cái gì không hiểu thì cứ hỏi chuyên gia về hoa bách hợp Thú ca đây là được rồi.
Theo đuổi thế nào? Ta làm sao biết theo đuổi thế nào chứ!! Thú ca của ngươi luôn là lý luận suông thôi, ta làm sao mà biết được?! Đương nhiên những lời này, Huyền vũ chắc chắn sẽ không nói cho Bách Lý Thần biết, bằng không uy tín của nàng thật là giảm xuống nghiêm trọng nha
"Ân, Bách Lý Thương Mặc nếu đã là cô cô ngươi. Hiện tại cũng đã không còn chút thành kiến nào nữa, như vậy ngươi hãy dùng thân phận chất nữ này cứ ở bên cạnh nàng. Người ta nói gần quan được ban lộc, ngươi tìm một cơ hội áp nàng. Chiếm được thân thể của nàng, còn không sợ chiếm được lòng nàng sao?!”
Thú ca nói như lẽ đương nhiên, một chút cũng không nghĩ tới bằng tu vi của Bách Lý Thần muốn áp cô cô đó là chuyện khó khăn đến thế nào?! Quả thực chính là chuyện không thể xảy ra nha!
Bách Lý Thần nghe xong cũng hiểu cái gì có thể cái gì không thể. Tuy rằng phần sau là không có khả năng, nhưng mà phần trước thì nói nghe rất có lý
Ngư Tuyết tiểu Loli cau mày, hiển nhiên đối Thú ca chủ ý rất không đồng ý "Chủ nhân, Ngư Tuyết nghĩ chỉ cần chủ nhân y phục cỡi hết nằm ở trên giường, chào đón cô cô đại nhân %... &%&*%, cô cô đại nhân tự nhiên muốn chủ nhân thôi! Chủ nhân đều đã thành người của cô cô đại nhân, lẽ nào cô cô đại nhân sẽ không trao thân cho chủ nhân sao?!"
Bách Lý Thần chỉ cảm thấy muốn thổ huyết, ở trong mắt tiểu Loli này, ta luôn là thụ! Thụ?! Thụ sao?!
Cho dù ta có cởi sạch chào đón, sợ là cô cô còn không thèm để ý nữa kìa!!
Đề nghị này liền bị cho qua!!
So với đề nghị của tiểu Loli, thì đề nghị của Thú ca nghe có lý hơn nhiều. Bách Lý Thần thầm gật đầu. Vậy trước tiên ta sẽ lợi dụng thân phận này, khiến cô cô cho ta ở bên người nàng. Nhưng đây mới là ở bên người thôi nha. Sau đó là mấy chuyện đẩy ngã, áp …. Còn xa xôi quá!!
Cô cô, bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là mục tiêu duy nhất của ta!
Cuộc đời này mà bắt không được Bách Lý Thương Mặc, ta thề cả đời sẽ làm thụ!
Trái lại ở bên kia.
Lúc này tại chính trong phòng Bách Lý Thương Mặc, đâu còn có nửa phần thong dong bình tĩnh nữa chứ?
Cắn chặt môi lại, chết tiệt Bách Lý Thần này!!!
Chỉ thấy cô cô đại nhân vốn là trước ngực trắng noãn Như Ngọc thình lình lại có hai đấu trảo ấn rõ ràng, kích thước vị trí thật hảo a!
Nguyên lai Bách Lý Thương Mặc khi ôm lấy Bách Lý Thần thì do quá khẩn trương... Bách Lý Thần đã nắm ở trước ngực cô cô. Dùng khí lực không nhỏ chút nào, chỉ là hoản loạn nên mới không nhớ rõ, chỉ nhớ là mình có nhẹ huých vào một chút mà thôi
Vì vậy, vết ứ ngân trước ngực cô cô, không phải do nàng ban tặng thì do ai?!
Ngay cả trước đây, Mộc Tử Khê cũng không có lưu lại vết tích như vậy, Bách Lý Thần!
Bách Lý Thương Mặc nếu không phải cố kỵ Bách Lý Thần là cháu gái của chính mình, chắt có thể động thủ làm thịt nàng rồi.
Sớm biết rằng ta sẽ không buông xuống thành kiến làm gì, nàng thật là oan gia của ta mà!
Tâm tình lúc trước tốt đẹp bao nhiêu, không còn tới nữa phần. Biến mất như không luôn
Bách Lý Thương Mặc ngụy trang nhiều mặt nạ, rốt cục bởi vì... hai cái dấu trảo ấn người này để lại, mà mất hết tiêu
Bách Lý Thần, vì một nhà Bách Lý gia, trong thời gian tới, ta sẽ hảo hảo rèn luyện lại ngươi!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.