Chuyện Tình Của Mây Và Gió

Chương 5: Sang Bình Quốc 2




Nhóm người lục danh sau khi chết đều lựa chọn trở về thành, sau đó lại lên kênh thế giới bắt đầu chửi mắng.
[Thế giới] [An quốc] Khuynh Quốc Khuynh Thành: Cuồng Phong, Bích Hải, Mặt Trời, ba người các anh làm vậy là có ý gì? Tại sao lại chỉ giết mình chúng tôi mà tha cho con đĩ đó? Có phải là vì đã bị nó mê hoặc rồi hay không hả!!!
[Hệ thống] Người chơi Khuynh Quốc Khuynh Thành phát ngôn không lành mạnh, bị cấm phát ngôn một tiếng.
Có thể thấy cô ta hiện đang tức giận đến mức nào mới có thể quên mất không tự che đi từ ngữ không lành mạnh kia.
Thục Mây sợ mọi người lại lên kênh thế giới nói giúp cô nữa, vội gõ vào kênh trước mặt.
[Trước mặt] Thục Vân Công Chúa: Mọi người đừng lên kênh thế giới, cứ kệ bọn điên ấy đi.
Ngoại trừ Cuồng Phong Bạo Vũ, những người còn lại đều "ok." Cô nghĩ chắc do anh ít nói nên mới không trả lời, dù sao anh cũng không phải loại người sẽ lên kênh thế giới cãi nhau nên cô không quá lo lắng.
[Trước mặt] Bích Hải Triều Thanh: Mọi người không sao chứ? Bị đuổi giết lâu chưa?
[Trước mặt] Ta Có Thiên Nhãn: Chưa lâu lắm đâu, mới vài phút trước thôi.
Cám ơn ba cậu.
[Trước mặt] Ngắm Mặt Trời Mọc: Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Nghe anh hỏi, Thục Mây tóm tắt lại những gì đã xảy ra trước đó cho ba người các anh biết.
Đến lúc này, bọn họ mới biết đầu đuôi câu chuyện ghê tởm đáng giận đến mức nào, không khỏi cảm thấy bức xúc thay cho cô.
Từ đầu đến giờ, Cuồng Phong Bạo Vũ vẫn luôn giữ im lặng khiến cô nghĩ chắc anh đang không ngồi trước máy tính.
Ai ngờ, hệ thống lại phát một cái thông báo phủ nhận hoàn toàn suy đoán của cô.
[Hệ thống] Người chơi Cuồng Phong Bạo Vũ phát lệnh truy nã quốc tế 1000 vàng với Nước Chảy Vô Tình.
Cô trợn to mắt nhìn màn hình.
Tại sao anh lại làm như vậy a...!một ngàn vàng...!tương đương một trăm ngàn tiền Việt, cho thằng ghê tởm kia...!rất không đáng!!!
Nhưng mà, với người chơi chuyên nạp tiền như bọn họ thì suy nghĩ của bọn họ lại khác.
Bằng chứng chính là một loạt các thông báo tiếp theo.
[Hệ thống] Người chơi Bích Hải Triều Thanh phát lệnh truy nã quốc tế 1000 vàng với Hoa Rơi Hữu Ý.
[Hệ thống] Người chơi Ngắm Mặt Trời Mọc phát lệnh truy nã quốc tế 1000 vàng với Khuynh Quốc Khuynh Thành.
[Hệ thống] Người chơi Vì Em Mà Đến phát lệnh truy nã quốc tế 500 vàng với Hái sao.
[Hệ thống] Người chơi Ta Có Thiên Nhãn phát lệnh truy nã quốc tế 500 vàng với **LOVE**.
Nhìn chằm chằm màn hình, Thục Mây run run đưa tay gõ chữ.
[Trước mặt] Thục Vân Công Chúa: Rất không đáng nha...!
[Trước mặt] Bích Hải Triều Thanh: Rất đáng rất đáng.
Giờ để bọn họ nếm thử cảm giác bị cả hai phe đuổi giết đi *cười đắc ý*
Thôi được, giữa người chơi không nạp tiền và người chơi nạp tiền luôn luôn có một điểm khác biệt, chính là giá trị đồng tiền!
Nhưng mà nghĩ lại, chắc năm người bị phát lệnh truy nã kia giờ đây đang tức giận lắm nhỉ.
Nghĩ đến đó, cô không khỏi cảm thấy vui vẻ.
Cô cũng không phải là thánh mẫu, người ta vu khống gây chuyện với cô như vậy, nay trả được thù thật rất thỏa mãn, mặc dù không phải do chính cô ra tay.
Tuy vậy, ban đầu mọi chuyện đã rất rối rồi, bên An quốc ai cũng đều cho rằng cô đã gạ gẫm Nước Chảy Vô Tình, bây giờ bọn họ lại vì cô mà bị truy nã, chắc chắn sự căm ghét đã chuyển thành thù hận.
Cô liệu còn có thể an ổn chơi sao? Nhưng game này lại rất hay, bỏ đi thì thật không nỡ.
Hay cô có nên chuyển server không nhỉ? Nhưng thế thì sẽ phải bắt đầu lại từ đầu, trong khi những người chơi khác đều đã lớn mạnh cả.
Cô lại còn không nạp tiền, nếu đổi server thì biết sống sao? Thật rối rắm mà.
Trong lúc cô còn đang bối rối suy nghĩ về tương lai trước mắt của mình ở Dị Giới, Cuồng Phong Bạo Vũ lại gửi đến một tin nhắn, mạnh mẽ hóa đá cô trong tích tắc.
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Đừng quay về An quốc nữa, qua bên anh đi.
[Thì thầm] Thục Vân Công Chúa: Sao cơ...???
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Em không thể trở về An quốc nữa rồi.
Bọn họ đã vô sỉ như vậy thì em cần gì phải luyến tiếc nơi ấy.
Qua bên anh đi, bọn anh sẽ bảo vệ em.
Có ba người Cuồng Phong Bạo Vũ bảo vệ, cô chắc chắn không cần phải lo lắng bị mọi người đuổi giết nữa.
Ba người họ từ lúc bắt đầu chơi đã luôn chiếm top ba trên bảng xếp hạng lực chiến toàn server.
Lúc nãy cô cũng đã chứng kiến thực lực thật sự của ba người bọn họ rồi, cho dù lấy một địch ba vẫn dư sức.
Tuy vậy, cô vẫn do dự không dám đồng ý.
[Thì thầm] Thục Vân Công Chúa: Nhưng mà, nếu đổi quốc tịch thì sẽ bị đeo danh phản quốc...!
Nếu cô lựa chọn qua Bình quốc, cô sẽ phải đeo danh hiệu đó trên đầu.
Danh hiệu này không chỉ hạ thấp điểm thuộc tính các loại của cô, mà còn khiến cho An quốc đuổi giết cô thêm hăng hái vì lúc đó bọn họ sẽ nhận được vàng và huy hiệu Quốc gia khi giết được cô.
Mà cô lại không thể tháo danh hiệu này xuống, chỉ có Đức vua hoặc Nữ hoàng của An quốc mới có thể thu lại danh hiệu này thôi.
Hiện tại Hoa Rơi Hữu Ý lại là Nữ hoàng của An quốc, mà cô lại không nghĩ cô ta sẽ tốt bụng đến vậy.
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Có bọn anh ở đây, ai có thể giết được em? Hơn nữa, anh đảm bảo trong vòng một tuần An quốc sẽ gỡ bỏ danh hiệu đó xuống.
[Thì thầm] Thục Vân Công Chúa: Sao anh biết được?
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Cứ tin tưởng anh là được.
Qua bên anh nhé?
[Thì thầm] Thục Vân Công Chúa: Nhưng liệu Bình quốc có khá hơn hay không?
Cô lo qua Bình quốc rồi, vẫn sẽ có người mở pk đuổi giết cô.
Ngay cả An quốc còn cho cô là hồ ly tinh, Bình quốc chẳng lẽ lại có thể yêu thích cô?
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Ai dám đụng vào người của Nộ Phong?
Anh trả lại cho cô một câu hỏi, khiến cô hơi sững người.
Anh định nhận cô vào bang của anh? Thật ra anh làm vậy cũng là hợp tình hợp lý, anh đã mời cô qua thì tất nhiên sẽ phải cho cô một nơi dừng chân, nhưng anh không sợ các thành viên khác có dị nghị gì với một hồ ly tinh từng là người bên An quốc sao?
Nghĩ đến đây, Thục Mây không khỏi thở dài.
Tại sao ngay cả chính cô cũng tự cho mình là hồ ly tinh rồi?
[Thì thầm] Thục Vân Công Chúa: Anh không sợ sẽ có xung đột sao? Dù sao em cũng từng ở bên An quốc, lại thêm chuyện này nữa.
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Không sao cả.
Nộ Phong bọn anh không có cái thể loại mắt mờ ngu xuẩn như thế, không phân rõ được đâu là sự thật.
Thấy anh liên tục bác bỏ những lo lắng của mình, Thục Mây cũng đã hơi lung lay, đưa ra lý do cuối cùng khiến cô do dự.
[Thì thầm] Thục Vân Công Chúa: Em không có đủ vàng...
Vài giây sau, hệ thống thông báo Cuồng Phong Bạo Vũ muốn giao dịch với cô.
Cô nhấp chuột đồng ý, trên cửa sổ giao dịch hiện ra anh gửi cho cô năm ngàn vàng.
Ngay lập tức cô bị anh hóa đá lần hai.
Năm ngàn vàng, vừa đúng số vàng cần có để chuyển quốc tịch.
Anh thật sự cứ thế mà vứt sang cho cô? Tận năm ngàn vàng, đến bao giờ cô mới có thể trả lại hết cho anh?
Có lẽ Cuồng Phong Bạo Vũ thấy cô mãi không chịu khóa giao dịch, anh lại gửi tin nhắn đến.
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Sao lại không nhận?
[Thì thầm] Thục Vân Công Chúa: Số vàng này nhiều quá, em sợ khó mà trả hết cho anh được...
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Không sao, coi như là tiền chào mừng em đến Bình quốc và Nộ Phong.
Mặc dù anh nói vậy, nhưng cô vẫn không dám khóa giao dịch.
Chỉ cần cô ấn chấp nhận, cũng đồng nghĩa với việc cô đồng ý qua bên Bình quốc, nhưng cô lại có phần không nỡ.
Hơn một năm trời chơi bên An quốc, cô đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp.
Thật sự cô nên bỏ đi như vậy sao? Làm một kẻ phản bội, trong khi chính bản thân cô lại ghét nhất sự phản bội?
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Đừng do dự nữa.
Không phải là em phản bội bọn họ, mà là bọn họ phản bội em.
Cô kinh ngạc nhìn màn hình, anh thế nhưng lại hiểu cô đang do dự vì lý do gì.
[Thì thầm] Cuồng Phong Bạo Vũ: Em còn nhớ sự kiện Giáng sinh năm ngoái chứ? Em còn nợ anh một điều kiện, coi như lần này em qua bên anh là vì anh sử dụng điều kiện đó đi.
Lời này của anh khiến cô nhớ lại câu nói của Vì Em Mà Đến lúc trước trên kênh quốc gia.
Anh nói, nếu không nhờ cô thì sao bọn họ có thể an ổn chạy thương mà không bị cướp, sao có thể lấy được phần thưởng của sự kiện Giáng sinh..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.