Chuyên Gia Luyện Cấp

Chương 49: Locker Hi Đức linh hồn pháp trượng




Làm một Đạo Tặc, lúc Tiềm Hành đến gần đối phương, phải biết được phạm vi trinh sát của đối phương, đạo tặc có kỹ thuật tốt sẽ không ngu ngốc đi vào trong khu vực trinh sát của đối phương. Muốn biết được phạm vi trinh sát của đối phương phải trải qua một quá trình dò xét, nếu như có chút sai lầm, rất có thể bộc lộ hành tung của chính mình.
Nhìn trộm chi nhãn là một cây cọc màu xanh nhạt, hoàn toàn do nguyên tố ngưng tụ mà thành, mũi nhọn của mộc bổng có hai tròng mắt màu xanh biếc, đôi mắt không ngừng quét qua tình huống chung quanh, mũi nhọn màu lục trong đôi mắt làm cho người ta kinh hãi, phảng phất ánh mắt đó có thể nhìn xuyên suốt mọi thứ.
30m, 29m, 28m, 27m, Lâm Phỉ lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh, công việc mà nàng phải làm là thử dò xét phạm vi trinh sát của đối phương, sau đó theo chân bọn họ bảo trì khoảng cách bên bờ phạm vi trinh sát của Nhìn trộm chi nhãn, một khi mấy người Thiên Cuồng phát động công kích, nàng có thể bằng tốc độ nhanh đánh lén Độc Vu cùng người chơi thuộc class pháp hệ khác.
Người chơi thuộc class pháp hệ bình thường bị Đạo Tặc đánh lén cơ bản hoàn toàn không khả năng hoàn thủ, bởi vì năng lực khống chế của Đạo Tặc rất đáng sợ, hơn nữa công kích đơn thể sát thương rất cao, lượng máu của những người chơi thuộc class pháp hệ rất thấp căn bản vô lực ngăn cản.
Quá trình này phi thường hung hiểm, mặc dù phạm vi trinh sát của Nhìn trộm chi nhãn là cố định, nhưng bởi vì địa hình phụ cận khá phức tạp, phạm vi trinh sát của nhìn trộm chi nhãn không phải là một hình tròn có quy tắc, một khi bước vào phạm vi trinh sát của nó, chẳng khác nào thông báo hành tung cho đối phương.
Ở giữa đám người kia là Hoàng Kim khô lâu, Hoàng Kim khô lâu cao hơn hai thước, thân hình uy phong, khoác trên người bộ Hoàng Kim giáp dày nặng, đem cả thân hình bao bọc bên trong, trông như một tướng quân võ trang hạng năng của đế quốc La Mã cổ đại, chỉ trừ gương mặt khô lâu, hai tròng mắt lóe ra hồng mang quỷ dị, trong tay cầm một lưỡi hài màu đỏ dài hơn 3 thước, miệng lưỡi hái dính đầy máu tươi.

Môi giới để gọi về Hoàng Kim khô lâu này rất khó có được, chỉ có Vong Linh vu sư đến trước khi chuyển chức 30 cấp cũng không nhất định có được một hoàng kim khô lâu, phần lớn chỉ có thể được một Bạch Ngân khô lâu, chiến lực của một hoàng kim khô lâu không thua gì một dã man cuồng chiến sĩ cấp 20, công kích, phòng ngự cùng HP đều không thấp.
Một đám sơn trư nhìn chằm chằm vào đội ngũ game thủ của Tà Ác liên minh, ước chừng có hơn 10 đầu, chúng nó muốn xua đuổi những kẻ từ bên ngoài đến này, nhưng thân hình to lớn của Hoàng Kim khô lâu che phía trước làm cho chúng nó có chút chần chờ.
“Tốt, quái nơi này đúng là nhiều, xem ra không đem quái diệt hết thì chúng ta không thể tìm được địa phương cần tìm rồi.” Một thú nhân chiến sĩ bên cạnh nói, bọn họ đi đến bên người Hoàng Kim khô lâu.
Đầu lĩnh Độc Vu kia nhìn bản đồ một chút, nói: “Muốn đến chỗ sâu nhất trong huyệt động còn có một đoạn đường rất dài phải đi, xem ra chỉ có thể chém giết vượt qua thôi. Đám sơn trư này còn dễ giải quyết, đầu Ác Ma sơn trư vương cuối huyệt động mới là mấu chốt.”
“Mới là chuẩn boss cấp 20 thôi, giết nó không phải rất đơn giản sao.” Nguyên Tố pháp sư không đồng ý nói.
Độc Vu rất bực mình nhìn thoáng qua Nguyên Tố pháp sư: “Đừng quên nó là ác ma hệ sinh vật, hơn nữa lại là cường hóa giáp da, đối với Hắc Ám ma pháp có kháng tính rất mạnh mẽ, ta cùng Ám Vu cơ bản xem như không dùng được, Nguyên Tố hệ ma pháp của ngươi công kích chỉ có thể phát huy 90% hiệu quả.”

Nguyên Tố pháp sư đỏ mặt lên, mạnh miệng nói: “Chúng ta bên này có Hoàng Kim khô lâu, có 3 class cận chiến mạnh mẽ, như thế nào cũng mạnh hơn so với một con chuẩn boss cấp 20.”
Độc Vu lạnh giọng nói: “Mặc kệ ngươi có phục tùng mệnh lệnh của ta hay không, công hội cho ngươi đi theo chúng ta là để ngươi phối hợp chúng ta, nếu như công hội cho ngươi đến làm đội trưởng thì ta không nói hai lời đem vị trí đội trưởng tặng cho ngươi.”
Nguyên Tố pháp sư há mồm muốn cãi lại, Vong Linh vu sư đứng một bên lạnh lùng liếc Nguyên Tố ma pháp sư một cái: “Ngươi câm miệng cho ta, ở đây không có phần cho ngươi nói chuyện.”
Nguyên Tố pháp sư hình như hết sức e ngại Vong Linh vu sư, ngượng ngùng ngậm miệng lại. Độc Vu thản nhiên nhìn thoáng qua Vong Linh vu sư, đối với hắn mà nói, Nguyên Tố pháp sư mặc dù có thể sử dụng tốt, nhưng bất quá chỉ là một kẻ đóng vai phụ thôi, nhưng Vong Linh vu sư thì không như vậy, không biết thế nào nhưng hắn đối với Vong Linh vu sư cũng có một chút kính sợ, bởi vì thực lực của hắn quá mạnh mẽ, mặc dù bình thường không nói nhiều lắm nhưng hai tròng mắt vẫn bị bao trùm trong áo choàng âm u lợi hại làm cho người ta không dám nhìn kỹ.
“Đi nhanh lên đi, bị game thủ của Thiên sứ liên minh phát hiện sẽ rất phiền toái đó.” Vong Linh vu sư đưa pháp trượng màu đen trong tay bỏ vào trong ba lô, từ trong ba lô lấy ra một cây pháp trượng màu sắc tái nhợt, pháp trượng như xương khô hiện ra đầy vân nứt loang lổ, trên đỉnh pháp trượng là một cái đầu lâu màu trắng, ánh mắt trong đầu lâu thoáng hiện màu hồng, miệng không ngừng phát ra tiếng cười bén nhọn: “Bằng hữu của ta, lại muốn ta trợ giúp rồi, cạp cạp, ngươi phải cho ta ra ngoài hoạt động nhiều một chút, ở trong ba lô của ngươi buồn bực làm cho ta không thở nổi rồi.”
Thanh âm cổ quái làm cho Lâm Phỉ trong bóng tối sinh ra hàn ý, mở ra kênh trò chuyện liên lạc với đám người Thiên Cuồng: “Mục tiêu của bọn họ là Ác Ma sơn trư vương, tên Vong Linh vu sư kia có điểm cổ quái, pháp trượng trên tay hắn là một kiện vật phẩm út nhất cũng là cấp truyền thuyết, có lẽ là vật phẩm cấp sử thi cũng không chừng.”
Vong Linh vu sư rất chán ghét giợng nói của nó, lạnh lùng đối với cây pháp trượng có khảm khô lâu nói: “Câm miệng.”
“Ngươi thật là không khách khí, dám đối đãi với Vong Linh vu sư vĩ đại nhất Ân Trạch Tư đại lục như vậy, huống chi Vong Linh vu sư ta đã trở thành bất hủ Vu Yêu vĩ đại.” Miệng khô lâu không ngừng đóng mở, tiếng nói khàn khàn bén nhọn như thanh âm khi cưa gỗ.
“Vong Linh vu sư vĩ đại nhất là Sơn Đức Lỗ, hơn nữa ngươi còn không có tiến hóa thành vu yêu, chỉ là một sản phẩm thất bại, ngươi có tin nếu ngươi nói nữa, ta sẽ đem đầu lâu của ngươi ngắt xuống hay không?” Vong Linh vu sư giận dữ nói.
“Nga, bằng hữu đáng yêu, ngươi dám nói Sơn Đức Lỗ là Vong Linh vu sư vĩ đại nhất..” Đầu lâu trên pháp trượng vừa định nói cái gì, chứng kiến hai tròng mắt tràn ngập hàn ý của Vong Linh vu sư lập tức ngậm miệng lại.
Nhìn Vong Linh vu sư cùng khô lâu pháp trượng không ngừng nói chuyện, Độc Vu tâm lý có chút là lạ có loại cảm giác lạnh xương sống, loại cảm giác này cho dù trong lúc thí luyện tại Kịch Độc ao đầm, hắn cũng chưa từng cảm nhận qua.
Chứng kiến Vong Linh vu sư đem Locker Hi Đức linh hồn ma pháp trượng ra, Đạo Tặc bên cạnh biết đây là tín hiệu công kích, hướng đàn sơn trư Tiềm Hành đi qua.

“Đi thôi.” Vong Linh vu sư nói, nghe Vong Linh vu sư nói, Độc Vu ngẩn người, phía trước có nhiều sơn trư như vậy, đi như thế nào? Rống! Thú nhân chiến sĩ gầm lên giận dữ.
Cuồng bạo!
Thân thể biến lớn lên vài phần, dưới trạng thái Cuồng Bạo, Thú Nhân chiến sĩ công kích cùng xác suất bạo kích đều tăng lên trên diện rộng, nhưng bị thương tổn gia tăng 10%.
Hoàng Kim khô lâu hai mắt hồng quang chợt hiện, quơ lưỡi hái thật lớn lao vào đàn sơn trư. Thú Nhân chiến sĩ theo sát xông lên. Chứng kiến Đạo Tặc, Thú Nhân chiến sĩ không nghe lệnh của mình, trong ánh mắt Độc Vu hiện ra một tia oán độc, bất quá cũng là bất đắc dĩ. Kể cả Nguyên Tố ma pháp sư, cả đám bọn họ đều đã bị Vong Linh vu sư chấn trụ.
Vong Linh vu sư vung pháp trượng lên, mặt đất lầy lội không ngừng phập phồng, khắp nơi trên mặt đất hiện ra những đôi tay xương tái nhợt làm cho nơi này vô cùng âm trầm.
“Cạp cạp, các dũng sĩ của viễn cổ Locker Hi Đức, chủ nhân vĩ đại của các ngươi gọi các ngươi về đây.” Đầu lâu trên Locker Hi Đức linh hồn pháp trượng cuồng nhiệt nở nụ cười, cả cây pháp trượng bị hồng mang bao phủ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.