Chứng Hồn Đạo

Chương 34: Nạp Lan




Chứng Hồn Đạo
Chương 34 : Nạp Lan
Dịch và biên tập: Zeroman
Nguồn: tangthuvien
Ở Thanh Thành sơn mạch có một quốc gia tên là Quỳnh, là một trong sáu quốc gia lớn ở Hoa Nam châu. Quỳnh quốc nằm trên một dải núi trải dài năm vạn dặm ở phía tây nam Thanh Thành sơn mạch, quốc gia này có chín chín tám mươi mốt thành thị. Còn hoàng thành nằm ở ngay trung tâm, cũng là trên ngọn núi hùng vĩ nhất. Quỳnh quốc lập nước đã hơn năm ngàn năm, lúc phong tên chỉ lấy một chữ duy nhất - Quỳnh!
Nạp Lan Bạch Y đang lịch lãm ở tại Quỳnh quốc. Còn hồi phong ba do Độ Hư đoạt lấy vật chí linh mấy năm trước cũng đã lặng êm từ lâu, không còn chút tung tích gì về người này nữa.
Mặc dù vẫn còn những tu sĩ chưa từ bỏ ý định, mấy năm qua không ngừng tìm kiếm. Ngay cả Vân Mộng sơn vẫn còn rất nhiều đại môn phái tu tiên cho đệ tử tông môn ở đó, thậm chí ở đấy trải qua nhiều năm đã hình thành nên một phường thị giao dịch của người tu tiên, hết sức náo nhiệt.
Nhưng mà, trải qua nhiều năm như vậy thì mọi chuyện cũng dần lặng xuống. Dĩ nhiên trong Tu Tiên giới luôn xuất hiện chuyện giết người đoạt bảo, nhưng chỉ làm lớn trong mấy năm thôi, sau đó sẽ dần bị mọi người quên đi.
Nạp Lan Bạch Y sau khi ra ngoài lịch lãm không biết làm thế nào để gặp được Lệnh Hồ cả, chỉ luôn hi vọng là hai người sẽ có duyên gặp nhau. Cho nên, nàng luôn đi lịch lãm ở khắp nơi để tìm kiếm.
Lần này Nạp Lan Bạch Y có mặt tại hoàng thành Quỳnh quốc, là vì ở Tiên Nhai thị tại Quỳnh quốc sắp diễn ra giao dịch hội lớn của người tu tiên.
Vốn quốc gia của người phàm tục không có tư cách cử hành giao dịch hội của người tu tiên, nhưng đó chỉ đối với nước nhỏ mà thôi, còn với sáu quốc gia lớn là chuyện bình thường. Thực ra, đằng sau sáu quốc gia đó đều có bóng dáng của đại môn phái tu tiên che chở.
Quỳnh quốc nằm ở Thanh Thành sơn mạch, đằng sau nó chính là phái Thanh Thành cùng Chân Võ đạo, và Ngọc Thanh quán.
Đứng thứ hai là Tần quốc ở Cực Lạc sơn mạch, hậu thuẫn sau lưng chính là đệ nhất môn phái của Hoa Nam châu - Cực Lạc cung.
Đứng thứ ba là Đại Kiến quốc ở Côn Lôn sơn mạch, sau lưng chính là Côn Luân Kiếm tông.
Đứng thứ tư là Đại Thọ quốc ở Thọ Sơn sơn mạch, sau lưng chính là Nguyên Ma giáo.
Đứng thứ năm là Sở quốc ở Hình Sơn sơn mạch, sau lưng chính là Hoa Nghiêm tông cùng liên minh tán tu.

Còn quốc gia cuối cùng trong sáu quốc gia lớn - Tăng quốc ở Tây Thổ núi non, đại môn phái đứng đằng sau chính là Tây Tuyền Tự.
Giao dịch hội cứ sáu năm được tổ chức một lần, và được một quốc gia trong sáu nước lớn thay phiên cử hành, lần này là do Quỳnh quốc tổ chức.
Người tu tiên có thể tìm thấy rất nhiều thứ ở giao dịch hội của người tu tiên: pháp bảo, công pháp tu tiên, tài liệu luyện đan luyện khí, thiên tài địa bảo...mà đơn vị tiền tệ được dùng để trao đổi ở đây là thượng phẩm linh thạch ở đây.
Tỷ như, nếu có tu sĩ nào đó nhìn trúng một pháp bảo, nhưng không có đủ linh thạch trên người, ngươi cũng đừng gấp gáp nha. Ở giao dịch hội có một quy định là có thể lấy một đồ vật trên người của ngươi, rồi đổi thành linh thạch như thỏa thuận.
Bạ.n .Đa.ng. Đ.ọc. T.ru.yệ.n .Tạ.i .We.bs.it.e .Tr.uy.en.Gi.Cu.ng.Co..c.om.
Đã là giao dịch hội được một quốc gia lớn tổ chức, thì tất nhiên phải khác với giao dịch hội của các nước nhỏ, cho dù là xét về quy mô hay mặt nào cũng thế.
Người quản lý các cửa hàng ở đây chính là người tu tiên, chứ không phải là phàm nhân. Ngoài ra, Tiên Nhai thị ở đây còn được đặt trên đỉnh núi ở độ cao ba trăm trượng, không có đường nào để đi lên cả, chỉ có người tu tiên mới có thể bay lên, còn người phàm không có cách nào để lên được đó.
Thông thường những giao dịch hội như vậy được tiến hành trong một tháng, cho nên các tu sĩ tìm kiếm bảo vật ở khắp nơi cũng có đủ thời gian đến tham dự.
Vốn Quỳnh quốc đã rất phồn hoa, nhưng trong khoảng thời gian này lại càng xa hoa tráng lệ hơn. Chỉ cần nhìn lên bầu trời thôi đã có thể thấy có rất nhiều tu sĩ ngự kiếm phi hành một mình, hoặc những pháp khí thuyền phi hành chở rất nhiều tu sĩ lui tới khắp nơi, cả bầu trời hiển lộ ra không khí phi phàm.
Tiên Nhai thị ở đây được chia ra làm bảy con phố lớn, theo thứ tự là: phố tài liệu luyện đan, phố tài liệu luyện khí, phố pháp bảo, phố đan dược, phố công pháp, phố ăn uống, phố nghỉ chân.
Trừ bảy con phố đó ra, còn có một quảng trường rộng lớn nữa.
Đại đa số người tu tiên khi tới giao dịch hội đều tập trung ở quảng trường rộng lớn này.
Trên quảng trường có rất nhiều tủ trưng bày các vật phẩm được giao dịch, mỗi tủ đều có một trận pháp nhỏ để phòng hộ. Ngoài vật phẩm được giao dịch ra, bên cạnh còn có giá tiền cùng với lời giới thiệu về chức năng.
Nếu như là pháp khí hay đan dược, thì ở đó còn có tên của Luyện Đan sư hoặc Luyện Khí sư nữa.
Hôm nay đã là ngày thứ ba của giao dịch hội, số người tới đây đã rất đông rồi. Ai nấy cũng hăng hái tham gia, dĩ nhiên cũng có những tu sĩ có vẻ mặt buồn bực vì không lấy được đồ mình mong muốn.
Dĩ nhiên, trừ những đồ vật được giao dịch ở quãng trường trong thời gian diễn ra đại hội, thì những vật phẩm trân quý nhất sẽ được tiến hành đấu giá trong mười ngày cuối cùng.

Nạp Lan Bạch Y hiện đang đi dạo ở quãng trường, nhưng lực chú ý của nàng không phải là nhưng vật phẩm ở đây, mà lại đang đưa mắt tìm kiếm một thân ảnh trong dòng người.
- Lệnh Hồ sư huynh, mười năm nay huynh có khỏe hay không? Huynh đang ở đâu? Có khi nào nghĩ đến muội hay không?
Tâm tình Nạp Lan Bạch Y có chút bi thương.
Đột nhiên ngay lúc này có một giọng nói vang lên bên tai.
- Nạp Lan sư muội, không ngờ lại gặp muội ở đây.
Nạp Lan Bạch Y khẽ thu liễm thần sắc bi thương lại, khôi phục thần thái thanh nhã trầm tĩnh như xưa.
- Thì ra là Hà sư huynh.
Nạp Lan Bạch Y cười nhạt.
Người tới chính là đại sư huynh của Hoa Nghiêm tông sau khi Lý Thiên Mạc lên cấp - Hà Thái Hư.
Phải nói là thần thái của Hà Thái Hư rất là phiêu dật tuấn lãng, chỉ là ánh mắt của hắn có chút âm lãnh, hiển nhiên là bị ảnh hưởng của sư tôn Kiều Xung. Còn vị sư đệ Âm Cửu Trọng của hắn thì biểu lộ sự âm lãnh đó ra ngay trên mặt.
Vừa thấy Nạp Lan Bạch Y thì mắt của Hà Thái Hư sáng lên, trong mắt cũng hiện lên một thần thái khác thường.
- Hà huynh, vị tiên tử này là...?
Một âm thanh trong trẻo khác vang lên.
Nạp Lan Bạch Y đưa mắt nhìn tới, liền thấy bên cạnh Hà Thái Hư có một vị tu sĩ trẻ tuổi còn xuất chúng hơn hắn đang mỉm cười.
Hà Thái Hư định thần lại, vội nói:
- Ta giới thiệu với các vị một chút, vị này là sư muội đời thứ nhất của Hoa Nghiêm tông ta, Nạp Lan Bạch Y. Nạp Lan sư muội, vị này là đại sư huynh của Côn Luân kiếm tông, Mộ Dung Thiên Nhất.
- Ra mắt Mộ Dung sư huynh!
Nạp Lan Bạch Y không thể làm gì khác hơn là hành lễ nói.
- Nạp Lan sư muội khách khí, có thể được nhìn thấy phong thái tiên tử của Nạp Lan sư muội ở đây, Mộ Dung cảm thấy rất là vinh hạnh!
Mộ Dung Thiên Nhất mỉm cười, nói:
- Không biết Nạp Lan sư muội có nhìn trúng bảo vật gì hay không? Tại hạ sẽ đi qua mua tặng, coi như là lễ ra mắt đi!
Nạp Lan Bạch Y thản nhiên nói:
- Cảm ơn ý tốt của Mộ Dung sư huynh, Nạp Lan không cần!
Sau đó, nàng lại quay sang nói với Hà Thái Hư:
- Nạp Lan còn có việc, Hà sư huynh, Mộ Dung sư huynh, cáo từ!
- Không biết Nạp Lan sư muội có việc quan trọng gì? Nói không chừng tại hạ có thể giúp được một chút?
Hiển nhiên Mộ Dung Thiên Nhất đã động tâm với Nạp Lan Bạch Y, hắn không muốn dễ dàng bỏ qua một tiên tử nhân gian có thần thái xuất thần ưu nhã đến như vậy.
Còn Nạp Lan Bạch Y không muốn dính dấp gì tới bọn họ cả, bởi vì ánh mắt của Hà Thái Hư cùng Mộ Dung Thiên Nhất làm cho nàng cảm thấy không thoải mái, rất chán. Nhưng nàng lại nghĩ: sao không hỏi bọn họ chút tin tức về Lệnh Hồ sư huynh? Nói không chừng lại có thu hoạch gì đó? Dù sao cũng chỉ nói nhiều thêm một câu thôi.
Nghĩ tới đây, Nạp Lan Bạch Y không khỏi dừng bước lại, hỏi:
- Không biết Mộ Dung sư huynh có thấy một tu sĩ lưng mang cự kiếm không? Hắn là một sư huynh của Hoa Nghiêm tông ta?
Sắc mặt Hà Thái Hư hơi đổi, ánh mắt lộ ra vẻ lạnh lùng:
- Không lẽ Nạp Lan sư muội muốn tìm tung tích của Lệnh Hồ sư đệ?
Nạp Lan Bạch Y gật đầu. Nếu như đã quyết định theo đuổi tình cảm của mình, nàng cũng không muốn che giấu điều gì cả.

Mộ Dung Nhất Thiên khẽ vuốt cằm, trầm ngâm:
- Tu sĩ lưng đeo cự kiếm....
Nạp Lan Bạch Y nhìn Mộ Dung Thiên Nhất tràn đầy sự mong đợi.
Mộ Dung Thiên Nhất chưa từng thấy Lệnh Hồ, cũng không có ấn tượng gì với tu sĩ lưng đeo cự kiếm cả. Hắn cố ý trầm ngâm là để trong đầu suy nghĩ cách níu Nạp Lan Bạch Y lại mà thôi.
Nhưng trên thế gian này cũng thật nhiều chuyện trùng hợp. Ngay lúc này có một tu sĩ lưng đeo cự kiếm đi qua sau lưng Nạp Lan Bạch Y, nhưng Nạp Lan Bạch Y lúc này đang đua mắt nhìn Mộ Dung Thiên Nhất nên không biết gì cả. Mộ Dung Thiên Nhất định nói:
- Chẳng lẽ người Nạp Lan sư muội muốn tìm là...
Mộ Dung Thiên Nhất đang muốn đưa tay chỉ người tu sĩ kia, nhưng dường như Hà Thái Hư đã nhìn thấy từ trước, vội ho khan một tiếng cắt đứt lời của Mộ Dung Thiên Nhất, rồi nói:
- Người Nạp Lan sư muội muốn tìm chính là đại sư huynh Lệnh Hồ từng chín lần trùng kích Nguyên Anh thất bại của Hoa Nghiêm tông ta. Nghe nói người này sau đó đã đi theo con đường vũ tu, rời khỏi tông môn ra ngoài lịch lãm. Tính đến nay đã được hơn mười năm rồi...
Mộ Dung Thiên Nhất thấy Hà Thái Hư len lén đưa mắt ra hiệu ình, tâm cũng động, vội thay đổi đề tài nói:
- Thì ra là hắn, đã sớm nghe đại danh thiên tài Lệnh Hồ của quý tông, nhưng vô duyên không thấy, thật là đáng tiếc! Nghe nói quý tông còn có một siêu cấp thiên tài Lý Thiên Mạc nữa, nếu như sau này có thể gặp được hai người này thì đúng là may mắn cho Mộ Dung.
Trên mặt Nạp Lan Bạch Y thoáng hiện ra chút đau buồn, thản nhiên nói:
- Nếu Mộ Dung sư huynh chưa từng thấy Lệnh Hồ sư huynh, vậy Nạp Lan cáo từ!
Một Dung Thiên Nhất nói:
- Nạp Lan sư muội chậm đã, tuy tại hạ chưa từng thấy Lệnh Hồ sư huynh của quý tông, nhưng nói không chừng các sư đệ tại hạ đã từng thấy. Mấy sư đệ của tại hạ mấy năm qua đều đi tìm tung tích của Độ Hư, thuận tiện đi lịch lãm nên có quen biết rất nhiều người, có khi có vị sư đệ nào đó biết tung tích của Lệnh Hồ sư huynh. Nếu như Nạp Lan sư muội không gấp lắm thì hãy đến khách đi3m bọn ta dừng chân đi, hỏi xem thử bọn hắn có biết hay không?
Hà Thái Hư cũng cười nói:
- Nếu sư muội không có việc gấp lắm thì hãy cùng đi đi, có lẽ sẽ có thu hoạch không ngờ đấy?
Nạp Lan Bạch Y suy nghĩ một chút, nói:
- Như vậy phải làm phiền Mộ Dung sư huynh vậy!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.