Chung Cực Truyền Thừa

Chương 567: Nguyên do




Lâm Dịch nhấp một ngụm trà. Trà thơm ưu nhã. Mùi hương thơm nồng, vô cùng dễ uống. Thế nhưng có điều khó hiểu chính là, bên trong lại ẩn chứa linh lực cường liệt. Xem như là trà cực phẩm Thiên Giới khó gặp. Hắn không khỏi tán dương một tiếng nói:

- Trà ngon.

Mạnh Lương cười nói:

- Nếu như đại nhân thích, bên người tiểu nhân còn có một chút. Lúc đại nhân đi, thì mang theo một chút a.

Lâm Dịch nhíu mày, lập tức cười nói:

- Được rồi, ngươi cũng đừng đứng nữa, ngồi đi.

Mạnh Lương nghe vậy cảm thấy được sủng ái mà lo sợ, liên tục cảm tạ. Lúc này mới dám ngồi ở vị trí đối diện với Lâm Dịch. Nhưng ít nhiều vẫn còn có chút câu thúc.
Cũng khó trách hắn lại làm như vậy...Dù sao thực lực của cường giả Hư Thần cảnh, người ta muốn giết hắn thì đơn giản giống như giết một con kiến.
Lâm Dịch lại rất thản nhiên, buông chén trà, tùy ý ngả lưng vào ghế, cười nói:

- Được rồi, cho ta một lời giải thích đi.

Mạnh Lương nghe vậy tức thì khuôn mặt có chút áy náy nói:

- Đầu tiên tiểu nhân xin chân thành xin lỗi đại nhân...Nếu như biết đại nhân cùng phu nhân tới, dù tiểu nhân có một trăm lá gan cũng không dám làm như vậy a.

Những lời này của hắn quả thật không giả...Nếu như hắn biết cường giả Hư Thần cảnh tới đây, hắn đã sớm tự mình đi nghênh tiếp, không có bất luận một tổ chức nào lại muốn đi đắc tội với một cường giả Hư Thần cảnh.
Lâm Dịch thật ra cũng đã tin tưởng những lời này của hắn, gật đầu nói:

- Chuyện này ta biết, người không biết không có tội. Ta chỉ muốn biết, vì sao nơi này lại không có lấy một nữ nhân? Những nữ nhân trước kia ở đâu?

Hắn vốn không định quản nhiều như vậy, thế nhưng bản thân lại có chút hiếu kỳ, vì vậy mới hỏi tới.
Mạnh Lương nghe vậy, không khỏi thở dài một tiếng, nói:

- Lại nói, nguyên do là từ vài chục năm trước...

Nghe Mạnh Lương nói, Lâm Dịch mới hiểu được nguyên nhân.
Hóa ra trước đây, Tích Dương hải vực này so với những địa phương khác trong Thiên Giới cũng không có gì khác nhau. Tỉ lệ nữ nhân tuy rằng rất ít, thế nhưng vẫn phải có. Bá chủ lớn nhất của Tích Dương hải vực được xưng là "Tích Dương đế quân.
Hắn chính là một gã cường giả Hư Thần cảnh. Từ vạn năm trước đã trở thành cường giả Hư Thần cảnh, thực lực chỉ có thể dùng câu thâm bất khả trắc để hình dung.
Vốn tất cả đều bình thường. Đại đa số bên trong những Phường thị trong Thiên Giới đều có nơi phong hoa tuyết nguyệt. Bên người cường giả cũng có nữ nhân. Tất cả thay đổi là từ một biến cố mười bảy năm trước.
Tích Dương đế quân là một cường giả Hư Thần cảnh. Mà phu nhân của hắn cũng là một cường giả Hư Thần cảnh. Vốn tất cả đều tốt đẹp, thế nhưng vào mười bảy năm trước. Tích Dương đế quân bế quan trùng kích cảnh giới Thần cấp. Lại đúng lúc "Bà La vương giả'' của Bà La hải vực tới chơi.
Bà La vương giả này và Tích Dương đế quân thực lực tương đương. Tuy rằng có yếu một chút, thế nhưng cũng kém bao nhiêu.
Hơn nữa trời sinh dung nhan tuyệt mỹ. Cũng chính là một nữ nhân có thủ đoạn. Tích Dương đế quân bế quan, người chiêu đãi Bà La vương giả chính là phu nhân của hắn - Hoa Quân Tích.
Hoa Quân Tích này chính là một vưu vật hiếm thấy. Xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành, dùng tám chữ này hình dung nàng không có chút nào quá đáng. Có thể nói nàng là một mỹ nhân gây tai họa. Năm đó Tích Dương đế quân vì theo đuổi nàng, cũng mất một phen trắc trở. Thậm chí không tiếc tính mệnh mà chống đỡ người Phương tộc. Có thể nói là vô cùng hao tổn tâm huyết. Thực lực Hoa Quân Tích cường đại không kém Tích Dương đế quân. Dưới sự uy hiếp bằng tính mệnh của phụ mẫu, tộc nhân của nàng, nàng cũng chỉ có thể theo Tích Dương đế quân. Mà sau này, Tích Dương đế quân vì cảm thấy có lỗi với Hoa Quân Tích mà đối với nàng sủng ái có thừa. Có thể nói là mọi chuyện thuận theo, chỉ hy vọng giai nhân có thể đối đãi với mình tốt hơn.
Cứ như vậy qua thời gian trăm nghìn năm. Hai người tuy rằng không thể nói là sống chết có nhau, cũng coi như là tôn trọng lẫn nhau. Tích Dương đế quân cho rằng tình cảm của mình đã đánh động phương tâm của nàng. Sự cảnh giác đối với Hoa Quân Tích cũng dần dần biến mất.
Thế nhưng, Hoa Quân Tích chưa có bao giờ chân chính yêu Tích Dương đế quân.
Nàng một mực tìm cơ hội. Tìm một cơ hội...có thể giết chết đối phương. Nàng không có cách nào có thể tha thứ cho đối phương. Dù sao, phương pháp lấy nàng cũng không tính là quang minh chính đại.
Mà sau khi Bà La vương giả đến, tạo cho Hoa Quân Tích một cơ hội.
Nàng ra sức câu dẫn Bà La vương giả...Một nữ nhân gây tai họa như vậy. Nhất là nữ nhân cảnh giới Hư Thần cảnh, có bao nhiêu lực hấp dẫn đối với Bà La vương giả? Vì vậy, chàng có tình, thiếp có ý. Hai người trong thời gian vài ngày ngắn ngủi liền đi lại với nhau.
Có thứ gì khiến cho người nam nhân phẫn nộ hơn khi bị nữ nhân của mình cho đội một chiếc nón xanh? Nhất là khi nam nhân này là chủ nhân của một hải vực rộng lớn?
Hoa Quân Tích lúc này biểu hiện ra vô cùng sợ hãi. Nàng nói nàng sợ lúc Tích Dương đế quân xuất quan phát hiện ra chuyện này...Sự cường đại của cường giả Hư Thần cảnh là thứ không thể nghi ngờ. Đợi đến khi Tích Dương đế quân xuất quan, chỉ cần vừa xuất hiện, hắn tuyệt đối có thể cảm giác được sự khác thường của thân thể Hoa Quân Tích.
Ý tứ của Bà La vương giả chính là muốn Hoa Quân Tích trực tiếp theo mình về Bà La hải vực. Tích Dương đế quân kia tuy rằng cường đại, thế nhưng cũng không dám tùy ý tới Bà La hải vực gây sự...Dù sao. Bà La vương giả tuy rằng kém đối phương một bậc, thế nhưng cũng chỉ là trên lý thuyết mà thôi.
Nhưng mà Hoa Quân Tích lại không cho rằng như vậy...Nàng nói cho Bà La vương giả biết, Tích Dương đế quân lúc này đã là cường giả Hư Thần cảnh đỉnh phong. Khoảng cách tới ngày xuất thần đã tới gần. Một khi hắn ngưng tụ được thần cách...
Tới lúc này, Bà La vương giả cũng có chút lo lắng.
Cường giả Hư Thần cảnh quả thực cường đại, thế nhưng đối với cường giả Thần cấp mà nói, cũng không tính là cái gì. Nếu như Tích Dương đế quân thực sự ngưng tụ ra thần cách, như vậy ngày diệt vong của Bà La vương giả và Hoa Tích Quân cũng đã đến.
Càng là vương giả càng không muốn chết. Vì vậy, hắn nghĩ tới một biện pháp tốt nhất lúc đó, diệt trừ đối phương.
Nhưng mà Tích Dương đế quân thực sự cường đại. Tuy rằng thực lực của hắn được xưng là không kém bao nhiêu với đối phương, nhưng hắn cũng biết, cho dù là bản thân mình liên thủ với Hoa Quân Tích cũng không nhất định đã là đối thủ của đối phương. Muốn diệt trừ hắn, dễ như vậy sao?
Mà sau khi Hoa Quân Tích trầm tư suy nghĩ, cuối cùng cũng nghĩ ra một biện pháp, đó là dùng độc.
Nàng lấy ra "Tử Liên Nhị" được nàng chuẩn bị nhiều năm, đây chính là một loại linh dược cực kỳ hiếm thấy trong Tiên Giới.
Năm đó Tích Dương đế quân mất lực lượng rất lớn mới có thể tìm về giúp nàng. Tử Liên Nhị sở hữu linh lực rất mạnh. Hiệu quả của nó có thể so với một viên Linh Tinh bằng nắm tay.
Tất cả mọi người trong Thiên Giới đều biết Tử Liên Nhị này chính là một loại linh dược Thiên phẩm thượng gia vô cùng trân quý. Mà lại không biết tâm của Tử Liên Nhị này ở trên Thiên Giới cũng chính là một loại thực vật vô cùng hiếm thấy - Thực Tâm căn. Có thể nhanh chóng chuyển thành một loại độc vật vô sắc vô vị kịch độc.
Loại độc vật này tuy rằng không thể giết chết cường giả Hư Thần cảnh. Thế nhưng chỗ đáng sợ nhất của nó không phải là lấy tính mệnh của kẻ khác...Mà là phá hư kết cấu năng lượng. Cả đời cũng không thể tiến thêm.
Quả thực không thể nói thủ đoạn của Hoa Tích Quân vô cùng độc ác. Mọi người trên Thiên Giới truy cầu cái gì? Không phải là mong muốn một ngày nào đó bản thân trở thành cường giả Thần cấp chân chính sao? Nhất là đối với Tích Dương đế quân mà nói, trở thành Thần cấp chính là một chuyện dùng xúc tu có thể đụng tới. Có thể tưởng tượng ra, một ngày nào đó hắn đột nhiên phát hiện ra, những xúc tu có thể động tới cảnh giới này đột nhiên trong nháy mắt biến mất, vô cùng xa xôi. Không bao giờ có thể với tới...Đối với hắn mà nói, đây chính là một loại đả kích như thế nào?
Mà trong khi đó, loại đả kích này lại đến từ nữ nhân hắn từng có thời gian âu yếm. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Hoa Tích Quân gọi Tích Dương đế quân từ nhập quan ra. Mượn cớ là Bà La vương giả tới chơi.
Tích Dương đế quân quá mức tín nhiệm nàng, đương nhiên không có chút hoài nghi. Vẻ mặt tươi cười tiếp đón Bà La vương giả. Trong quá trình tiếp đón, hắn không hề phòng bị, uống phải nước trà bị Hoa Quân Tích dùng Tử Liên Nhị điều chế mà ra...
Sự tình sau đó có thể tưởng tượng ra. Độc tố phát tác, lúc này Tích Dương đế quân mới ý thức được sự tình có chút không thích hợp. Bà La vương giả và Hoa Quân Tích liên thủ ra tay với hắn, dưới cơn thịnh nộ, Tích Dương đế quân đã bị một đòn nghiêm trọng.
Nhưng mà Tích Dương đế quân dù sao cũng là cường giả sắp tới có thể ngưng tụ thần cách, thực lực cường đại, không phải thứ mà Bà La vương giả có thể tưởng tượng được. Cuối cùng Bà La vương giả cùng Hoa Quân Tích bị đánh đến mức phải chạy trốn. Mà bản thân Tích Dương đế quân lại bị trúng độc, lại là kịch độc.
Có thể tưởng tượng ra, sau khi phát hiện tác dụng của loại kịch động trong cơ thể mình, Tích Dương đế quân điên cuồng ra sao. Hắn thậm chí muốn đến Bà La hải vực tìm Bà La vương giả và Hoa Quân Tích báo thù. Thế nhưng thực lực của hắn lúc này bởi vì Hoa Quân Tích và Bà La Vương giả liên thủ đánh cho bị trọng thương, thực lực đã giảm xuống rất nhiều, lúc này hắn đã không còn là Tích Dương đế quân trước đây nữa.
Cứ như thế, Tích Dương đế quân liền thay đổi. Trở thành người không biết nói lý, biến thành kẻ điên cuồng tàn bạo. Sự phẫn nộ của hắn đối với Hoa Quân Tích chuyển tới trên người những nữ nhân khác. Cứ như thế, vô số nữ tử vô tội ở Tích Dương hải vực bị gánh thay...
Mạnh Lương nói xong, khẽ thở dài một tiếng. Hắn nói:

- Đế quân nói, trong vòng Tích Dương hải vực, không thể có nữ nhân...Vì vậy, những hộ vệ của bản các đều không dám tiếp đón khách nhân là nữ giới.

Lâm Dịch nghe xong, không khỏi cảm khái nói:

- Tích Dương đế quân này cũng là kẻ đáng thương a.

Hai hàng lông mày Lâm Phỉ nhăn lại, lại hừ lạnh nói:
- Đáng đời! Đối với một nữ nhân mà nói, còn có thứ gì quan trọng hơn trinh tiết? Hắn lại dùng loại thủ đoạn đê tiện như vậy mà đoạt được thân thể Hoa Quân Tích. Không biết trong thời gian đó Hoa Quân Tích đã chịu bao nhiêu sự thống khổ. Thời gian trăm nghìn năm, không biết Hoa Quân Tích phải chịu bao nhiêu sự giày vò về thân thể và tâm lý? Tuy rằng cuối cùng lựa chọn phương thức bán mình để báo thù có chút ngốc nghếch, thế nhưng cũng có thể lý giải được. Tích Dương đế quân kia bị Hoa Quân Tích hại cũng đúng. Tàn sát nhiều nữ tử như vậy, có thể thấy bản thân hắn cũng không phải là kẻ tốt lành gì. Hiện nay biến thành người như vậy cũng coi như là báo ứng.
Lâm Dịch nghe vậy sửng sốt, lại thở dài một tiếng...Tại Bạch Vân phường thị, Lâm Phỉ cũng từng trải qua những ngày như Hoa Quân Tích, vì vậy có cảm giác đồng bệnh tương liên cũng là điều dễ hiểu.
Chỉ này trong chuyện này không thể nói ai đúng ai sai. Tích Dương đế quân tuy rằng dùng thủ đoạn đê tiện để đoạt được thân thể Hoa Quân Tích, thế nhưng sau đó cuộc sống của nàng vô cùng tốt. Biểu hiện cho thấy sự chân thành của hắn. Chỉ là phương thức không được tốt mà thôi. Mà Hoa Quân Tích này, bởi vì trinh tiết bị Tích Dương đế quân dùng thủ đoạn đê tiện đoạt lấy, do đó ghi hận trong lòng. Tìm được cơ hội trả đũa Tích Dương đế quân. Coi như cũng là hợp tình hợp lý. Dù sao, còn có thứ gì quan trọng hơn trinh tiết của nữ nhân, làm cho nữ nhân thống hận nhất a?
Nghĩ tới đây, Lâm Dịch khẽ thở dài một tiếng nói:

- Những chuyện trên đời, thị thị phi phi, ai có thể nói rõ ràng đây? Lập trường khác nhau, suy nghĩ cũng khác nhau. Phương thức xử lý vấn đề cũng khác nhau. Cái đích cũng khác nhau...Làm người đứng xem, ai có tư các đàm luận ai thị ai phi đây?...

Mạnh Lương nghe vậy cũng gật đầu, không nói gì thêm nữa.
Trầm mặc một lát, Lâm Dịch mới nói:

- Vì vậy, các ngươi mới đề ra quy định này?

Mạnh Lương áy náy gật đầu nói:

- Đúng vậy, nếu như mạo phạm đại nhân, xin đại nhân thứ lỗi.

Lâm Dịch cũng không phải là người hẹp hòi, sau khi nhận được một lời giả thích, tự nhiên cũng sẽ không trách tội.
Vì vậy hắn gật đầu nói:

- Ta đã biết. Chuyện này coi như là xong.

Mạnh Lương nghe vậy tức thì đứng lên, cảm kích nói:

- Cảm ơn đại nhân.

Lâm Dịch gật đầu, lại có chút hiếu kỳ hỏi:

- Được rồi, ngươi chính là chủ nhân của cửa hàng này sao?

Mạnh Lương sửng sốt, lập tức lắc đầu nói:

- Kỳ thực ta cũng chỉ là tổng quản ở đây mà thôi. Chủ nhân đóng ở tổng bộ.

- Tổng bộ? Nói như vậy cửa hàng này chỉ là một chi nhánh?

Lâm Dịch hiếu kỳ hỏi.
Mạnh Lương gật đầu, cười nói:

- Đúng vậy, toàn bộ Tích Dương hải vực có hơn hai mươi ba Phường Thi, đây chỉ là một phân bộ trong số đó mà thôi.

Lâm Dịch có chút kinh ngạc, sau đó cười nói:

- Sinh ý của các ngươi cũng thật lớn a.

Mạnh Lương nghe vậy cười ha hả, nhưng không có nói gì thêm.
Lâm Dịch lại cười cười, lại mở miệng hỏi:

- Kỳ thực lần này ta tới chỗ các ngươi, là có một vấn đề muốn hỏi các ngươi một chút. Chỗ các ngươi chính là cửa hàng lớn nhất ở Phường thị này, thế lực không nhỏ, hẳn là tương đối rõ ràng.

Mạnh Lương vội vàng nói:

- Xin mời đại nhân hỏi.

Lâm Dịch gật đầu, trầm ngâm một lát rồi nói:

- Ta muốn biết một chút, ngươi có biết Viễn Trình truyền tống trận không?

- Viễn trình truyền tống trận?

Mạnh Lương sửng sốt, sau đó nói:

- Đại nhân muốn nói...Là truyền tống trận cự ly xa sao?

Lâm Dịch nghe vậy vui vẻ, gật đầu nói:

- Ngươi biết sao?

Mạnh Lương thản nhiên gật đầu nói:

- Đã từng nghe nói qua...Chỉ là...

Nói đến đó, hai hàng lông mày của hắn nhíu lại.
Lâm Dịch nhíu mày hỏi:

- Sao? Có vấn đề gì?

Mạnh Lương chần chờ một chút, lại than thở nói:

- Thực không dám dấu giếm đại nhân, Truyền tống trận này không có vấn đề gì, chỉ là vị trí của nó hiện tại...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.