Lần khôi phục này, đã qua ba ngày rồi.
Lâm Dịch mở to mắt ra, bất đắc dĩ đắng chắt nhìn nội đan đang lóe ra hào quang trên cột đèn kia.
- Đây không phải là tra tấn người sao?
Lâm Dịch cười khổ, nói.
Chỉ nhìn mà không lấy được, quả thực khiến người rất phiền muộn. Chỉ còn một centimet, cần phải cố gắng thêm nữa mới có thể phá vỡ cấm chế này!
Lâm Dịch hít sâu một hơi, thậm nghĩ, sau đó lập tức đứng lên.
- Bất quá, trước tiên vẫn nên thành thành thật thật đi săn giết một ít yêu thú.
Lâm Dịch nghĩ đến, thời gian dần qua, thân hình đã biến mất.
Lúc xuất hiện trở lại, vẫn là trong nước biển.
- Phía trước có lẽ là yêu thú Ngũ giai rồi. Dùng thực lực của ta hiện giờ, căn bản không phí chút công phu nào!
Khóe miệng Lâm Dịch tràn ra một dáng tươi cười.
Giá trị nội đan yêu thú Ngũ giai so với tứ giai thì cao hơn nhiều lắm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đáy biển vô cùng lờ mờ, sóng ngầm mãnh liệt, không biết có phải là ảo giác hay không, toàn bộ trên biển tựa hồ cũng tràn ngập một tầng sương mù màu tím, lượn lờ quấn quanh.
Nhưng khiến người sợ hãi chính là, màu tím này cũng không phải là màu sắc nước biển. Trên biển tràn ngập sương mù màu tím? Loại hình dung này rất quái dị, nhưng sự thật là như thế. Toàn bộ trên biển đề tràn ngập một tầng sương mù màu tím. Vô cùng quái dị.
Lông mày Lâm Dịch có chút nhíu lại, cảm giác được chung quanh có chút không thích hợp.
Bắt đầu từ ngày hôm qua cho tới bây giờ. Trong phạm vi cảm giác một kilomet của hắn, đã không có chút tung tích yêu thú nào. Hắn giảm tốc độ lại, nhưng dù là như thế, đi được một lúc lâu, gần năm sáu trăm kilomet. Nhưng Lâm Dịch vẫn cảm thấy không đúng, đó chính là vẫn không thấy tung tích của yêu thú nào.
- Chuyện gì xảy ra?
Lâm Dịch không khỏi coi chừng cảnh giác, đồng thời cảm thấy kỳ quái trong nội tâm.
Từ lúc rời khỏi trung tâm Hổ Thân cư, đến nay đã khoảng chừng gần một hai tháng rồi, trong khoảng thời gian này, toàn bộ yêu thú hắn gặp được đều là yêu thú ngũ giai. Tuy rằng độ dày đặc so với yêu thú tứ giai thì ít hơn rất nhiều, nhưng thực sự tới bây giờ hắn vẫn chưa thấy một con yêu thú nào. Loại tình cảnh khác thường này khiến hắn không khỏi âm thầm để ý.
- Nghe nói yêu thú đã ngoài Lục giai đều có được lĩnh vực của riêng mình. Trong Lĩnh vực đó, không cho phép yêu thú khác tồn tại. Xem ra, đây là Lĩnh vực của một con yêu thú a?
Lâm Dịch không xác định nghĩ đến.
Đương nhiên hắn cũng không có cách nào xác định, dù sao thì trước kia hắn cũng chưa từng tiến vào Luyện yêu sơn, tự nhiên không thể nào biết được trong đó che dấu thứ gì.
- Bất quá nơi này lại không có bóng người nào.
Lâm Dịch nghĩ đến, xem ra đây là một nơi tương đối sâu rồi. Đoạn thời gian trước, vài ngày là có thể đụng một người, tuy rằng đi đường vòng tới, nhưng ít nhất Lâm Dịch còn có thể phát hiện. Nhưng mãi sáu bảy ngày trước, trên đường đi không gặp bất cứ kẻ nào. Xem ra, mọi người trên Thiên Giới cũng tương đối ít đến được chỗ này.
Bất quá, Lâm Dịch cũng không sợ. Hiện giờ, sau khi hắn gia trì chiến văn, năng lượng có thể đạt tới trình độ cường giả Hư Thần Cảnh! Tuy rằng không có biện pháp cứng đối cứng với cường giả Hư Thần Cảnh, nhưng ít ra vô luận là gặp nguy hiểm gì thì cũng đều có thể chạy trốn. Dùng thực lực của hắn hiện giờ, sử dụng Mê độn có thể đạt tốc độ cực nhanh, chỉ sợ không có mấy người có thể truy tìm được hắn trên mặt đất. Dù tốc độ kém người khác, nhưng chỉ cần trong đầu hắn xuất hiện một ý niệm, hắn liền có thể trốn vào trong Hổ Thần cư.
Đối với Hổ Thần cư, Lâm Dịch phi thường hài lòng. Chỉ là cấm chế bên trong, tuyệt đối không phải cường giả Hư Thần Cảnh có thể hoàn toàn đột phá, càng không nói đến cấm chế ngoại bộ. Cấm chế này so với cấm chế bên trong thì cường đại hơn vài phần. Chỉ sợ cũng chỉ cường giả Thần Cấp mới có thể phá vỡ. Nhưng hắn cũng không khẩn trương trong nội tâm. Cùng lắm thì bỏ chạy, mà chạy không thoát thì có thể trốn vào trong Hổ Thần cư. Ít nhất cũng có thể bảo toàn được tính mạng.
Một đường xâm nhập...
Một đạo năng lượng vô cùng khổng lồ từ phía trước ầm ầm phóng tới. Vừa tiến vào phạm vi cảm giác một kilomet, Lâm Dịch lập tức cảm ứng dược. Cơ hồ không do dự gì, thân hình hắn nhoáng một cái, lập tức tránh ra trăm thước. Mà cùng lúc Lâm Dịch tránh ra, cơ hồ có một đạo năng lượng khổng lồ không gì sánh kịp ầm ầm bắn tới bên cạnh hắn!
- Yêu thú Lục giai!
Sắc mặt Lâm Dịch lập tức vui vẻ, nhưng không đợi hắn cao hứng quá mức, một đạo năng lượng khác từ phía trước lại ầm ầm bắn tới. Thân hình Lâm Dịch liền mãnh liệt hạ xuống một tầng, ầm ầm đâm thẳng về phía trước!
Cho tới bây giờ, hắn vẫn chưa biết yêu thú Lục giai kia ở nơi nào.
- Quả nhiên không hổ là sinh vật dưới đáy biển. Phạm vi cảm giác của chúng lại lớn như vậy.
Sau khi bay ra trọn vẹn trăm kilomet, nhưng phía trước vẫn có năng lượng không ngừng ầm ầm bắn tới. Lúc này Lâm Dịch vẫn không cảm ứng được đối phương, không khỏi sinh ra một tia sợ hãi trong nội tâm.
Tuy rằng cường độ năng lượng này mạnh mẽ, bắn đi như đạn pháo, kéo theo từng đợt nước biển quay cuồng, nhưng tốc độ lại xa xa không mau lẹ bằng Lâm Dịch. Hơn nữa khoảng cách lại quá xa, Lâm Dịch có thể lập tức linh hoạt né tránh, căn bản không có chút uy hiếp nào.
Rốt cục, sau khi bay ra ngoài ba trăm kilomet, Lâm Dịch cảm giác được một quái vật khổng lồ xuất hiện! Thần thức có thể cảm giác được bên ngoài bốn trăm kilomet một cách rõ ràng. Mặc dù yêu thú này chỉ là Lục giai, nhưng đích thật khiến người sợ hãi.
Lâm Dịch nghĩ đến trong nội tâm, một khắc sau, một quái vật khổng lồ liền xuất hiện trong mắt Lâm Dịch.
Đây là một yêu thú Kình ngư cực lớn, khoảng chừng mấy cây số. Lúc nhìn thấy nó, Lâm Dịch có thể được thân thể đối phương còn có một đoạn lớn bên ngoài. Đối mặt với một quái vật khổng lồ thân thể dài khoảng chừng mấy ngàn mét như vậy. Không thể nghi ngờ gì, thân hình Lâm Dịch so với nó thì quá nhỏ rồi.
Từng đạo cột sáng năng lượng cự đại vượt hơn năm mươi mét từ trong miệng nó phun ra. Tựa hồ nó cũng thấy Lâm Dịch đi đến bên cạnh nó, khiến bộ dạng nó có chút bất an. Mặc dù không có thanh âm truyền tới, nhưng như cũ có thể nhìn thấy răng nhọn cực lớn, cực dài trong miệng đối phương, phun ra vô số đạo cột sáng tráng kiện kia, bắn phá Lâm Dịch.
Cũng không biết thân thể Lâm Dịch sao mà linh hoạt khiến người tức lộn ruột như thế. Cũng không thấy hắn cử động như thế nào, chỉ lắc lư một cái rất nhỏ, tại chỗ chỉ còn một đạo tàn ảnh, thân hình của hắn lập tức xuất hiện ở chỗ khác, lọt vào những khe hở giữa các cột sáng, không tạo thành chút nào ảnh hưởng với hắn.
Trong mắt Lâm Dịch lộ ra vẻ vui mừng. Hắn rất rõ ràng, giá trị nội đan một đầu yêu thú Lục giai, cũng trọ vẹn hơn trăm vạn linh thạch a.
Sắc mặt Lâm Dịch thong dong, mỗi một lần tay hắn hành động, một đạo huyết sắc năng lượng lập tức xuất hiện trong tay hắn, mãnh liệt vọt tới phía trước.
Hào quang mang theo huyết sắc năng lượng khiến nước biển chung quanh lập tức điên cuồng vặn vẹo, bọt khí liên tiếp xuất ra, đâm về phía yêu thú Kình ngư này.
Đầu yêu thú Kình ngư kia cảm thấy bất an, lập tức bắt đầu uốn éo chuyển động. Nước biển chung quanh lập tức nổi lên gợn sóng cực lớn, thậm chí tạo thành thực chất!
Phốc!
Một tiếng nhỏ vang lên, huyết sắc năng lượng đơn giản tạo thành một cái hố trên người đối phương. Máu tươi màu xanh da trời từ lỗ nhỏ lập tức phún trào ra. Nhưng trong khoảnh khắc, một đạo tinh lam sắc quang mang xuất hiện, lỗ nhỏ kia lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Lâm Dịch không khỏi cả kinh, Kình ngư kia đã bạo nộ rồi.
Lâm Dịch đột nhiên cảm thấy một cỗ hấp lực vô cùng cường hãn từ trong miệng đối phương truyền tới. Chỉ thấy trước người Kình ngư kia vài cây số, vô số nước biển lập tức trào vào miệng nó! Lúc này miệng của nó cũng mở rộng ra vài trăm mét, như một lỗ đen, điên cuồng thôn phệ hết thảy chung quanh!
Lâm Dịch lập tức cả kinh, lập tức muốn tránh qua một bên. Nhưng lại lập tức phát hiện, nước biển chung quanh hắn vốn không có chút ước thúc nào, hiện giờ lại sền sệt một cách đáng sợ! Một cỗ lực hút vô cùng lớn đánh úp tới, khiến thân thể Lâm Dịch không tự chủ được đi vòng quanh về hướng miệng Kình ngư kia!
Lúc trước, khi Lâm Dịch vẫn chỉ là đệ tử Tinh anh, bị nàng kia truy sát, gặp được hai cường giả Hư Thần Cảnh cường đại đang chiến đấu tại đáy biển, một vòng xoáy mang trọn vẹn hết thảy trong vòng mấy chục kilomet vào trong, với hắn mà nói thì cũng không có chút ảnh hưởng nào. Nhưng rõ ràng cũng không có cách nào thoát ly khỏi miệng Kình ngư!
Lâm Dịch không chút nghĩ ngợi, thân hình chấn động mạnh, chỉ nghe một tiếng nổ mạnh vang lên, huyết sắc năng lượng toàn thân tăng vọt, hắn đã gia trì chiến văn!
Thân hình của hắn lập tức ngừng lại trên không trung! Nhưng cỗ hấp lực khổng lồ này vẫn y nguyên đang tiếp tục hút lấy!
Oanh!
Triển khai toàn bộ huyết sắc năng lượng, trong lúc Lâm Dịch tăng năng lượng lên, không biết từ lúc nào, trên người Kình ngư kia cũng lóe ra Tinh lam sắc quang mang!
Trong lúc nhất thời, một người một thú cứ như vậy giằng co.
- Không được, đối phương chỉ là ma thú Lục giai, nhưng hình thể lại lớn như thế, luận lực lượng, ta tuyệt đối không phải đối thủ của nó.
Lâm Dịch rất rõ ràng, tuy rằng cùng cấp bậc, nhưng trọng điểm từng người lại không đồng dạng. Có người thì am hiểu lực lượng, có người am hiểu công kích tinh thần, có người thì am hiểu công kích lực lượng,...Nhưng Lâm Dịch am hiểu nhất, chính là tốc độ!
Nghiêm khắc mà nói, năng lượng của hắn cũng không nhỏ, nhưng so với một yêu thú Kình ngư có thân thể lớn khoảng chừng mấy cây số thì vẫn còn kém xa. Thế nên lúc dùng lực lượng giằng co, dù hắn Gia trì Chiến văn thì khó khăn lắm cũng chỉ có thể ngang hàng mà thôi.
Huyết sắc đồng tử lóe ra vẻ yêu dị, chung quanh Lâm Dịch sáu bảy mét hoàn toàn bị huyết sắc năng lượng cực lớn bao khỏa, giống như là một khỏa cường thạch cứng rắn trong dòng nước chảy xiết. Dù Kình ngư kia có vặn vẹo thân thể như thế nào, đề thăng lực lượng như thế nào cũng không ảnh hưởng đến Lâm Dịch. Mà tuy rằng nhìn Lâm Dịch có vẻ đơn giản nhẹ nhõm, nhưng nếu như có thể thấy rõ biểu lộ hiện giờ của Lâm Dịch thì liền biết hắn cũng không phải nhẹ nhàng như vậy.
Hắn giống như là ngồi trên ngựa, ngồi xổm trên hư không trong dòng nước chảy xiết, vì vậy động tác của hắn nhất định phải bảo trì trọng tâm. Lúc này, nếu trọng tâm bất ổn một cái, kết cục của hắn chỉ có thể là bị đối phương hút vào miệng.
Từng khối cơ bắp trên người hắn khai mở ra, kinh mạch trên người vặn vẹo như con giun, bò đầy toàn thân hắn! Trong nháy mắt, thân hình hắn tựa hồ lớn ra vài phần, quần áo trên người đã sớm vỡ tan, biến thành vải rách, bị huyết sắc năng lượng oanh kích hóa thành tro tàn. Trên trán hắn cũng lồi ra kinh mạch, giống như là những con giun bò đầy.
Đột nhiên, trong đôi huyết sắc đồng tử tràn đầy tia máu không rõ của Lâm Dịch hiện lên một vòng sát ý lành lạnh. Chỉ thấy tay phải của hắn lập tức vươn thẳng ra. Cánh tay trái hắn hiện giờ cũng ầm ầm lớn ra vài phân, cơ bắp trên thượng diện nở ra, kinh mạch cũng lồi ra. Nhưng Văn thân Hắc Viêm Long kia lại không có chút biến hóa nào. Đôi mắt rồng màu đỏ vẫn lạnh như băng, không có chút cảm xúc nào.
- Hắc Viêm Long!
Lâm Dịch hét lớn một tiếng, chỉ thấy Hắc Viêm Long trong tay trái hắn sáng ngời mãnh liệt, hắc quang lập lòe. Lâm Dịch cảm thấy tay mình nóng lên, lập tức có một tiếng long ngâm vô cùng cứng cáp vang lên, phía trước tay trái hắn, một lỗ đen nguyên hình khổng lồ xuất hiện, một đầu Hắc Long thân thể tráng kiện, chừng hơn mười mét xuất hiện.
- Ngang!
Tiếng long ngâm mang theo một cỗ khí phách bạo ngược, giống như muốn hủy thiên diệt địa, há lớn miệng ra, muốn thôn phệ yêu thú kình ngư đang ra sức hút Lâm Dịch vào bụng.
Đôi mắt nhỏ sinh trưởng trên đầu yêu thú Kình ngư kia lộ ra thần sắc vô cùng hoảng sợ. Nhìn thấy đối phương lao tới, cũng bất chấp Lâm Dịch, lúc này phun ra một cỗ lực đẩy khổng lồ, khiến Lâm Dịch không khỏi lui về phía sau mấy bước mới ổn định lại được thân hình.
Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Hắc Long cực lớn kia đã hoàn toàn đi ra, toàn thân xuất ra khí tức trước nay chưa từng có, lực đẩy cực lớn kia không tạo thành chút ảnh hưởng nào với nó, đánh về phía yêu thú Kình ngư kia.
- Ực!
Một tiếng kêu hoảng sợ bén nhọn như tiếng chim hót từ trong miệng yêu thú Kình ngư kia phát ra. Nó cố gắng giãy giụa, tựa hồ muốn tránh né, nhưng tiếc là thân thể của nó quá lớn, căn bản không có biện pháp tránh né.
Oanh!
Nước biển bốc lên kịch liệt, mà cả đầu yêu thú Kình ngư kia đều bị Hắc Viêm Long va chạm. Hắc Viêm Long đâm vào sau lưng yêu thú Kình ngư, sau đó lại từ ngực chui ra, gào thét đánh tới hướng Lâm Dịch.
Sắc mặt Lâm Dịch không có chút cải biến nào, duỗi tay trái ra, lỗ đen lớn vài chục mét kia lại lập tức xuất hiện, Hắc Viêm Long chui vào trong đó, hắc mang đại thịnh. Trong mắt Lâm Dịch lộ ra một tia cẩn thận, cơ bắp trên người vẫn không có chút biến hóa, hiển nhiên vẫn y nguyên đang dùng sức.
Qua trọn vẹn hơn mười giây, Hắc Viêm Long mới hoàn toàn chui vào trong. Lâm Dịch nắm chặt tay, hắc động kia lập tức biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại một hồi tiếng long ngâm không cam lòng trên mặt biển.
Chỉ thấy cánh tay trái của Lâm Dịch, cơ bắp nở ra, Lâm Dịch cắn chặt hàm răng, nắm chặt nắm đấm. Mà tại thượng diện vốn là Văn thân của Hắc Viêm Long, lại giống như từng đợt sóng chuyển động, uốn éo kịch liệt. Cho đến thật lâu sau mới hoàn toàn yên tĩnh trở lại. Mà lúc này Lâm Dịch mới thở dài một hơi.
Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy thân thể kình ngư kia, trong thời gian thật ngắn đã thiêu đốt. Hỏa diễm màu đen toát ra, Lâm Dịch vung tay trái lên, nhưng hỏa diễm kia lập tức giống như lúc mới sinh ra, chui vào trong lòng bàn tay trái Lâm Dịch.
Lâm Dịch lập tức vận đủ thị lực, hướng về phía trước bơi đi.
Sau khi tìm trọn vẹn hơn nửa canh giờ, Lâm Dịch mới từ trong bùn nước chui ra, trên mặt lộ vẻ vui mừng. Trên tay hắn nắm một khỏa nội đan yêu thú, tinh lam sắc quang mang không ngừng lập lòe.
- Không có thần thức, thật đúng là bất tiện a.