Chung Cực Truyền Thừa

Chương 427: Thăm viếng




Lâm Dịch nghe xong, lúc này mới hiểu rõ.
Cha mẹ của Thủy Linh Lung thì không cần phải nói, ở tận Vô Song đảo, muốn mời đến phỏng chừng cũng phải cần một thời gian ngắn chứ chưa nói đến bọn họ có nguyện ý đến không nữa. Mặc dù bọn hắn nguyện ý đến, Lâm Dịch có nguyện ý tiếp đãi không...Thủy Linh Lung cả đời cơ khổ, sư phó từ nhiều năm trước đã không chịu nổi năng lượng tẩy lễ khi tiến vào tinh vị cảnh mà bỏ mình, tính ra thì còn một nửa sư phụ là Lạp Cổ Kỳ thôi.
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch khẽ thở dài một tiếng. Càng muốn gặp được Thư Mộng và Thủy Linh Lung.
Bất quá lúc này hiển nhiên còn không phải lúc. Thư Nhiên đứng lên, lôi kéo tay Lâm Dịch, giới thiệu tất cả mọi người trong đại sảnh, đa số đều là cường giả tinh vị cảnh của Thư gia. Nói cách khác, đều là trưởng bối sau này của Lâm Dịch cả. Bất quá bọn hắn đều hết sức quen thuộc Lâm Dịch, lúc trước nguy cơ của Thư gia, bọn hắn vẫn còn nhớ rõ chính là do thiếu niên này giúp Thư gia vượt qua. Không nghĩ tới hơn hai mươi năm không thấy, thiếu niên này rõ ràng đã biến thành người một nhà với Thư gia rồi. Đối với Lâm Dịch cũng thập phần khách khí.
Khi thấy bên trong có một thanh niên, Lâm Dịch lập tức nhớ lại, thiếu niên tên Thư Hạo kia, hơn hai mươi năm không gặp, thiếu niên anh tuấn lúc trước, giờ đã biến thành một thiếu niên tuấn mỹ. Thư Hạo có chút kích động và hưng phấn nhìn Lâm Dịch. Từ lúc Lâm Dịch đại chiến với tam đầu Hắc Mạn Ba, đánh chết bọn chung, Thư Hạo đã rất sùng bái Lâm Dịch rồi. Hôm nay Lâm Dịch muốn kết hôn với tỷ tỷ của hắn, Thư Hạo càng kích động hơn, lập tức kêu:

- Tỷ phu.

Tỷ phu? Lâm Dịch có chút sửng sốt một chút, lập tức lại phản ứng lại, lớn tiếng bật cười.
Mà loại trừ người của Thư gia ra, còn có một vài người xa lạ, chính là do Lạp Cổ Kỳ mang đến. Trình độ mạnh nhất của những người này là Trung tinh vị trung giai, nhân số chừng hơn mười người. Lạp Cổ Kỳ cười nói:

- Nếu ta đã đến với tư cách là gia trưởng của Linh Lung, tự nhiên không thể để Linh Lung chịu thiệt về phương diện này.

Lời nói của Lạp Cổ Kỳ, người chung quanh đều rõ cả. Hiện giờ Thư Mộng và Thủy Linh Lung đều gả cho Lâm Dịch, hai bên ngày sau sẽ sống cùng một chỗ...Trưởng bối của song phương, chung quy đều có một loại tâm lý ganh đua. Nếu bên phía Thủy Linh Lung đến quá ít người, quả thực quá mức ủy khuất cho Thủy Linh Lung rồi.
Lâm Dịch lập tức cảm kích nhìn Lạp Cổ Kỳ nói:

- Cảm ơn ngài, hiệu trưởng.

Lạp Cổ Kỳ ha ha cười nói:

- Linh Lung chính là đệ tử của ta, giống như nữ nhi của ta vậy Tiểu tử ngươi ngày sau nếu dám khi dễ nàng, xem ta thu thập ngươi thế nào.

Lời Lạp Cổ Kỳ tuy rằng nói vậy, nhưng vui mừng trong mắt lại không dấu được người khác. Lúc trước, hắn đã muốn tác hợp cho Lâm Dịch và Thủy Linh Lung rồi, giờ xem như đã được như nguyên.
Lâm Dịch tự nhiên cam đoan không cô phụ bất cứ người nào trong hai người, lúc này mới khiến Lạp Cổ Kỳ bật cười.
Giới thiệu một phen tự nhiên không thể tránh khỏi. Lâm Dịch thế mới biết, những người này đều là hảo bằng hữu của Lạp Cổ Kỳ, lần này tới chính là để giữ thể diện cho Thủy Linh Lung, Lâm Dịch nói cảm tạ với từng người một...
Thời gian qua rất nhanh, rất nhanh đã đến bữa tối.
Tuy rằng cường giả tinh vị cảnh cũng không cần phải ăn cơm, nhưng lần này lại là đại hỉ của Lâm Dịch, bọn hắn đến đây chúc mừng, rượu nhạt tự nhiên không thể tránh khỏi. Trên bàn rượu lại cung chúc một phen, nếm xong tiệc tối, chính là đêm dài yên tĩnh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Bất quá trong quá trình này, Thủy Linh Lung và Thư Mộng, ngược lại không xuất hiện một lần nào cả.
Tiệc tối chấm dứt, Lâm Dịch lại bị Thư Nhiên và Thư Bác gọi đi, không cần phải nói, tự nhiên là dặn dò đối phương phải đối xử tốt với Thư Mộng rồi. Bất quá lấy tâm tính của Lâm Dịch, cũng không cần bọn hắn phải dặn dò. Dù sao, Lâm Dịch không phải người bạc tình.
Rời khỏi từ chỗ Thư Nhiên, Thư Bác, lúc này Lâm Dịch mới hít sâu một hơi, ánh mắt lại chuyển về phía Thiên phòng. Ban đêm người nhiều lắm, hắn căn bản không thể nào rời đi được, giờ nhàn rỗi, Lâm Dịch có chút không thể chờ được nữa.
Sửa sang lại y phục của mình một chút, Lâm Dịch hít sâu một hơi, sau đó bước về phía Thiên phòng.
Nói Thiên phòng, trên thực tế có lẽ xem như Thiên viện thì phù hợp hơn, bởi vì chỗ của Thiên phòng, đã ra khỏi phạm vi chủ viện rồi.
Vượt qua một tòa tinh xá, liền đã đến Thiên viện.
Đại đèn lồng màu đỏ dọc theo mái hiện tiểu viện một mực kéo ra ngoài, ngọn đèn dầu màu đỏ bị gió nhẹ nhẹ phẩy, chập chờn trên không trung. Ở đại môn tiểu viện, hai bên phân biệt treo bốn cái đèn lồng màu đỏ hai lớn hai nhỏ, xem ra đó cũng không phải là ánh nến, mà là đèn năng lượng. Bởi vì so với nơi khác thì sáng hơn nhiều lắm. Một cổ khí tức vui mừng lập tức ập vào mặt.
Trong đại môn còn truyền đến từng đợt tiếng nữ tử cười đùa và tiếng khuâng đồ, xem ra những nha hoàn kia vẫn còn đang chuẩn bị cho hôn lễ chính thức sau Bạch Đế khánh.
Nghe bên lộ ra tiếng cười vui mừng, hai mắt Lâm Dịch nhìn vào đại môn, trong lòng dâng lên một cổ ấm áp và cảm khái khó tả.
Muốn kết hôn rồi...Rốt cục, muốn kết hôn rồi.
Nghĩ đến hai vị thê tử xinh đẹp của mình, trên mặt Lâm Dịch không khỏi tươi cười. Lại sửa sang quần áo mình một chút, Lâm Dịch đẩy cửa vào.
Cửa bị mở ra, thanh âm bên trong liền trở nên lớn hơn, chỉ thấy dưới ánh đèn lồng màu đỏ, đang có rất nhiều nha hoàn ở trong sân tới tới lui lui, rất là bận rộn. Nghĩ đến tiếng đẩy cửa của Lâm Dịch đã kinh động đến các nàng, rất nhiều nha hoàn không khỏi quay đầu nhìn về phía cửa.

- Cô gia?

Cũng không biết nha hoàn kia sao lại đột nhiên kêu lên như vậy, lập tức tất cả nha hoàn đều kinh ngạc nhìn về phía Lâm Dịch.
Các nàng tuy rằng đều nghe qua danh tự của Lâm Dịch nhưng lại chưa từng nhìn thấy Lâm Dịch. Những nha hoàn này có rất nhiều, lại thêm trên mặt Lâm Dịch lại mang theo tia cười nhu hoàn, cái này khiến lá gan của các nàng lớn hơn rất nhiều, đều đang vụng trộm nhìn Lâm Dịch.
Lâm Dịch lúc này thân mặc một bộ áo đạo màu trắng, dáng người cân xứng thon dài phối hợp với quần áo, càng trở nên cao ngất. Khuôn mặt thanh tú, thần sắc nhu hòa. Cứ như vậy lạnh nhạt mà đứng, liền có một cỗ khí tức khiến người nhịn không được muốn thân cận ập đến.

- Cô gia rất đẹp trai ah!

Vừa nhìn thấy Lâm Dịch rõ ràng anh tuấn như thế, lập tức khuôn mặt của rất nhiều tiểu nha hoàn đều vì thẹn thùng mà đỏ lên.
Lâm Dịch có chút nhíu mày một chút, không ngờ rằng sau khi mình đi vào những nha hoàn này lại có phản ứng như vậy, nhưng lập tức lại khẽ mĩm cười nói:

- Ta là tới gặp Mộng nhi và Linh Lung, các ngươi cứ làm chuyện của mình đi.

Những nha hoàn kia nhìn Lâm Dịch có chút mê mẩn, khuôn mặt có chút ửng đó, bất quá rất nhanh liền phản ứng lại. Chỉ thấy Lâm Dịch cất bước muốn tiến vào phòng, lập tức có một nha hoàn hô:

- Cô gia, không thể.

Lâm Dịch nghe thế, không khỏi ngừng lại nhìn về phía nha hoàn nói chuyện kia.
Nha hoàn kia bị Lâm Dịch nhìn, lập tức lại đỏ mặt. Nhưng nghĩ đến chức trách của mình, nha hoàn kia vẫn dũng cảm đón nhận ánh mắt Lâm Dịch.
Nha đầu thú vị như thế, trong lòng Lâm Dịch nhìn khuôn mặt có chút ửng đỏ, nha hoàn liền có chút co quắp. Lập tức cười hỏi:

- Làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?

Nha hoàn kia hít sâu một hơi, sau đó mới gật đầu nói:

- Dựa theo phong tục, trong ba ngày trước khi nhà gái kết hôn với nhà trai thì không thể gặp mặt được.

Lâm Dịch nhíu mày ngạc nhiên nói:

- Sao lại vậy?

Nha hoàn kia trịnh trọng gật đầu nói:

- Bởi vì nếu như gặp mặt trong đoạn thời gian này, sẽ có tổn thương rất lớn đến danh dự nhà gái.

Dân phong của hành tỉnh Nam Á không cởi mở như phương bắc. Ở chỗ này, nếu trong ba ngày trước khi hai người kết hôn mà gặp nhau, quả thật sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến danh dự nhà gái.

- Cái này...

Lâm Dịch nghe xong lại có chút trợn tròn mắt. Lập tức tranh thủ nói:

- Ta chỉ là muốn nhìn Mộng nhi và Linh Lung các nàng một chút, nói cho các nàng một tiếng là ta đã đến có được không. Cùng lắm thì không thấy mặt, ở bên ngoài trò chuyện thôi, có được không?

Nha hoàn kia lại lắc đầu nói:
- Cô gia yên tâm đi, đại tiểu thư và Linh Lung tiểu thư đều rất tốt. Lúc nãy khi lão gia đến gặp các nàng, đã nói cho các nàng tin tức ngươi đến rồi. Không gặp mặt nhưng lại trò chuyện, có khác gì với gặp riêng đâu chứ? Truyền đi, đối với thanh danh của hai vị tiểu thư, quả thật sẽ ảnh hưởng rất lớn. Kính xin cô gia tạm thời nhẫn nại vài ngày a. Hai ngày sau hai vị tiểu thư đã về nhà chồng rồi, cô gia cần gì phải gấp nhất thời chứ?
Nghe nha hoàn này nói như vậy, Lâm Dịch liền không còn lời nào để nói nữa. Hiện giờ trong sân đều là nữ nhân, nữ nhân yêu lưỡi dài, đây chính là chân lý thiên cổ không thay đổi. Nếu như Lâm Dịch thật sự cố ý đi vào, chỉ sợ thật sự ảnh hưởng rất lớn đối với thanh danh của Thư Mộng và Thủy Linh Lung, đó cũng không phải là việc hắn muốn nhìn thấy.
Vì danh dự của Thư Mộng và Thủy Linh Lung mà suy nghĩ...Lâm Dịch suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ buông tha. Đúng như nha hoàn kia nói, chỉ hai ngày nữa thôi, Lâm Dịch quả thật không cần phải gấp gáp nhất thời.

- Vậy được rồi...

Lâm Dịch bất đắc dĩ khẽ thở dài một tiếng. Sau đó quay đầu nhìn thoáng qua một đám nha hoàn bất động trong sân, mở to hai mắt nhìn hắn, nhún vai nói:

- Các ngươi tiếp tục đi, ta đi trước đây. Đúng rồi, phiền các ngươi lát nữa nói cho Mộng nhi và Linh Lung một tiếng, nói là ta đã tới. Hai ngày sau, ta sẽ gặp mặt các nàng.

Nha hoàn kia nghe vậy lập tức gật đầu, đưa tay một cái dấu vạn phúc nói:

- Cô gia đi thong thả.

Lâm Dịch lúc này mới cười khổ đi ra ngoài. Mãi cho đến khi rời khỏi tiểu viện, Lâm Dịch mới quay đầu lại nhìn thoáng qua, cười khổ càng đậm.
Cái này có gọi là cao hứng mà đến, mất hứng mà về không? Lập tức, lại quay người bước về phía gian phòng đã chuẩn bị sẵn cho hắn.
Về phần nói dùng thực lực của mình vụng trộm lẻn vào, Lâm Dịch nghĩ cũng chưa từng nghĩ. Nếu như đã biết rõ phong tục này, Lâm Dịch vẫn có ý định chấp hành nó. Dù sao, hắn thật sự để ý các nàng, không muốn các nàng chịu bất cứ tổn thương nào, kể cả trong lời.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Hai ngày sau Lâm Dịch lại rất nhàn rỗi. Dù sao, khách nhân bình thường có người của Thư gia chiêu đãi. Hơi quan trọng hơn một chút, nói thí dụ như cường giả Tinh vị cảnh thì đã có Thư Bác chiêu đãi. Cao hơn một cấp, nói thí dụ như cường giả Đại tinh vị thượng giai, đã có Lâm Thiên Ngạo chiêu đãi. Việc này khiến hắn không có việc gì làm cả. Ngoại trừ ngày hôm sau có mấy người thợ may đến, đo dáng người hắn bảo hắn phối hợp một chút ra, hắn vẫn rất rãnh rỗi.
Đương nhiên, trên thực tế hắn cũng có thể đi chiêu đãi những khách nhân kia. Chỉ có điều là, hắn trời sinh đối với phương diện giao tiếp không có hứng thú. Năm đó tại học viện Tông Phạm, duy nhất không đạt tiêu chuẩn cũng chính là khóa giao tế lễ nghi thực tiễn. Có thể thấy được hắn thực sự không có thiên phú đối với phương diện này. Ngày hôm qua đó là bất đắc dĩ mà làm. Hôm nay nếu có thể lười biếng, hắn không có hứng thú lại chạy tới.
Nhàn rỗi ở trong viện, lại không thể đi tìm Thư Mộng và Thủy Linh Lung. Nếu cứ chờ nữa, thực sự quá mức khó khăn. Vì vậy, Lâm Dịch nhớ tới thu hoạch của chuyến hành trình Cổ Thuật lần trước.
Ngoại trừ công pháp, còn có một cái không gian giới chỉ của trưởng lão Cổ Thuật Đại Tinh Vị Thượng Giai. Hành trình này, Lâm Dịch căn bản là không có thời gian suy nghĩ cái khác, chỉ muốn bằng tốc độ nhanh nhất chạy về thành Huyền Mộng mà thôi. Do đó, căn bản không có xem qua không gian giới chỉ kia, trừ trang phục và Hắc Viêm Long ra, không biết là có bảo vật trân quý khác có thể đề thăng thực lực bản thân hay không?
Hôm nay nhàn rỗi vô sự, Lâm Dịch vừa vặn liền có thể chỉnh lý xem xét. Nghĩ đến đây, Lâm Dịch lại có chút khẩn trương.
Trở lại trong phòng, đóng cửa lại, tiện tay tung ra một cấm chế. Lâm Dịch liền đi đến trước bàn, trong tay ngân mang chợt lóe, hắn từ trong không gian giới chỉ của mình lấy ra một không gian giới chỉ khác.
Huyết dịch bên trên đã biến mất vô tung vô ảnh. Lúc đó lấy đi vội vàng, thật sự không có tỉ mỉ quan sát. Lúc này vừa nhìn, Lâm Dịch mới có chút kinh ngạc. Cả giới chỉ hiện ra ngân bạch sắc, bên trên ngân mang hơi lóe ra. Tuy rằng hình thức chỉ là một chiếc giới chỉ bình thường, nhưng là rất nhiều phù điêu tinh xảo nhìn như hoa văn phức tạp. Thoạt nhìn nhất định không phải phàm vật.
Lâm Dịch tỉ mị quan sát giới chỉ một lát, sau đó, mới ngón cái bắn ra, một giọt tiên huyết từ ngón trỏ nhỏ xuống, rơi lên không gian giới chỉ kia.
Nhất thời, một cổ ngân sắc quang mang chợt mạnh mẽ đại thịnh, đem cả gian phòng đều chiếu rọi rõ ràng. Lâm Dịch không khỏi có chút kinh ngạc. Ngày đó bản thân khi thu được không gian giới chỉ này cũng không có phản ứng lớn như vậy. Ánh mắt Lâm Dịch hơi phát sáng, lập tức nghĩ đến Khổng Lập dù sao cũng là Đại Tinh Vị Thượng Giai cường giả, giới chỉ của hắn sao có thể là phàm vật?
Đang nghĩ ngợi, một tia khí tức huyết nhục tương liên không hiểu từ trên không gian giới chỉ truyền ra, ánh mắt lộ ra Lâm Dịch hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức liền nhắm hai mắt lại cảm ứng.
Tinh thần lực của hắn hơi tiếp xúc với giới chỉ trong tay. Nhất thời một trận cảm giác thiên toàn địa chuyển cuốn theo tất cả mà đến.
Trong lòng Lâm Dịch nhất thời hoảng sợ, liền rút tinh thần lực của mình về. Nhưng mà tràng cảnh xung quanh cũng chợt thay đổi! Lâm Dịch trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tràng cảnh đột nhiên xuất hiện phi thường rõ ràng ở trong não hắn này...Đây là một không gian gần như rộng lớn vô hạn. Mà ở trong không gian này có rất nhiều ánh địa quang lóe ra kim sắc quang mang, đang bay lượn trên không trung.
Tràng cảnh này là xuất hiện trong đại não của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.