Chung Cực Truyền Thừa

Chương 371: Thư gia




Thủy Linh Lung nghe vậy mà trong nội tâm run lên, sau đó lại gật đầu, không nói gì thêm. Lâm Dịch thì là cười cười, sau đó tiếp tục bay về phía trước.
Sau khi bay vài phút, đã đi tới khu vực trọng yếu, cao tầng của Thư gia, đều ở bên trong.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, thu hồi dị năng ẩn giấu thân hình, thân thể cũng hiện ra, thần thức không giữ lại mà quét tới mặt đất, không có giữ lại, đương nhiên sẽ bị người ta dò xét ra dễ dàng.
Trong đại sảnh Thư gia, Thư Bác và vài tên đệ tử dòng chính đang trò chuyện vui vẻ, cũng lúc đó một tên trưởng lão bên cạnh hắn thay đổi sắc mặt, cơ hồ phản xạ có điều kiện ngẩng đầu lên, đồng thời nói ra:

- Tộc trưởng, có cường giả đến thăm!

Nghe trưởng lão nói thế, Thư Bác cũng cảm nhận được một cổ thần thức cưỡng hãn, không chút che dấu mà đảo qua, rất rõ ràng, là nói cho bọn họ biết mình đã tới đây, sắc mặt hơi đổi, nói:

- Chúng ta đi ra xem.

Nói xong sắc mặt hơi trầm xuống bước ra khỏi đại sảnh.
Trừ việc đó ra, những trưởng lão đang ở trong sân cũng cảm ứng được cổ thần thức này, ngay lập tức, chỉ thấy không trung có mấy đạo bạch quang hiện ra, thân ảnh mấy người này xuất hiện trên không trung, đều là trưởng lão của Thư gia.

- Người tới là người phương nào? Mau xưng tên!

Cơ hồ những người này đồng thời đi ra, vài âm thanh như sấm nổ vang lên...Ngẫm lại cũng phải, Lâm Dịch nghênh ngang xuất hiện trên không của Thư gia, sau đó phóng thích thần thức, dễ làm cho người ta cảnh giác.
Nhưng Lâm Dịch chỉ sững sờ một chút, sau đó lại nở nụ cười, không chút hoang mang, mở miệng nói:

- Tại hạ Lâm Dịch, tìm Thư tộc trưởng là có chuyện gấp muốn nhờ, có chỗ thất lễ, kính xin chư vị trưởng lão thứ lỗi.

Thanh âm cực lớn, lập tức vang vọng cả sân nhỏ.

- Lâm Dịch?

- Là Lâm Dịch đại nhân!

- Lúc trước dùng lực một kích, cứu Thư gia chúng ta, chính là Lâm Dịch đại nhân?

- Trời ạ, Lâm Dịch đại nhân trở lại, nhất định là tìm tiểu thư!

Thời điểm đệ tử Thư gia nghe được tiếng quát lớn thứ nhất, đã chú ý lên không trung, sau đó nghe một lời của Lâm Dịch, đệ tử bên dưới nghị luận rất hưng phấn...Chuyện lúc trước Lâm Dịch giải cứu Thư gia, những đệ tử Thư gia này nhớ rõ rành mạch, ai không biết, cũng là vì trước đó không ở tổng bộ của Thư gia, sau này trở lại tổng bộ cũng nghe nhiều lần.

- Lâm Dịch?

Thư Bác vừa ra khỏi đại sảnh, chợt nghe thấy âm thanh của Lâm Dịch, trên mặt lập tức lộ ra biểu lộ vui mừng, cười ha hả, nói:

- Thì ra là Lâm hiền điệt, mau xuống đây nào!

Lâm Dịch nghe được âm thanh của Thư Bác, trên mặt lộ ra bộ dáng tươi cười.

- Mạo muội đến đây, kính xin tộc trưởng rộng lòng tha thứ.

Nói xong, thấy Thủy Linh Lung, lôi kéo tay nàng đi xuống.
Thư Bác cười nói:

- Khách khí, ha ha, mau xuống đây!

Khi nghe nói chuyện. Lâm Dịch và Thủy Linh Lung đã hạ xuống trước người Thư Bác.
Thư Bác nhìn thấy Thủy Linh Lung sau lưng Lâm Dịch, hơi sững sờ, lập tức nghi hoặc hỏi:

- Vị này chính là...

Lâm Dịch nghe vậy liếc nhìn Thư Bá, lại quay đầu nhìn Thủy Linh Lung, sau đó mới cười nói:

- Là hôn thê của Lâm mỗ, Thủy Linh Lung.

- Vị hôn thê?

Sắc mặt Thư Bác sửng sờ, mà Thủy Linh Lung nghe Lâm Dịch ở trước mặt của Thư Bác giới thiệu mình là vị hôn thê, lập tức biểu lộ kinh ngạc, nhưng lập tức bị hành phúc thay thế, được Lâm Dịch kéo đi, cũng nhanh hơn vài phần.
Lúc này, những trưởng lão trên không trung hạ xuống, đi tới bên người Lâm Dịch, cười hì hì đi tới...Lúc trước dáng người của Lâm Dịch, bọn họ vẫn nhớ rõ ràng.
Thư Bác không hổ là tộc trưởng, nhanh chóng điều tiết tâm tình, cười nói:

- Tốt rồi, vào phòng khách trước rồi nói sau, Ngũ trưởng lão, phiền ngươi đi thông tri Đại trưởng lão, nói là Lâm tiểu hữu đã tới.

Sau khi có người ứng tiếng, sau khi mọi người túm tụm lại, Lâm Dịch tiến vào phòng khách, sau khi phân chủ khách, Lâm Dịch mới cười nói:

- Thân thể Đại trưởng lão, đã khôi phục rồi?

Thư Bác nghe xong cười gật đầu, nói:

- Theo như lời của Lâm tiểu hữu, chúng ta mời Bạch đại nhân tới, quả nhiên nhanh chóng chữa khỏi tổn thương của Đại trưởng lão, cho nên đã tốt rồi...Lại nói, đúng là phải cảm tạ Lâm tiểu hữu, nếu không có tiểu hữu, Thư gia hôm nay, không biết đã rơi xuống mức nào.

Lâm Dịch chỉ hơi cười một chút, nói:

- Tộc trưởng nói quá lời.

Lập tức, mọi người bắt đầu nói chuyện phiếm, không qua bao lâu, đột nhiên có người hô lên:

- Đại trưởng lão đến.

Thư Bác và bọn người Lâm Dịch nghe xong liền đứng dậy, quay đầu lại nhìn ra ngoài, quả nhiên, một gã thanh niên thong dong đi vào trong, trên mặt mang theo nụ cười nhạt, chính là Thư Nhiên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Đại trưởng lão.

Thư Bác nghênh đón, đương nhiên Lâm Dịch cũng đi theo nghênh đón, cười hô một tiếng:

- Đại trưởng lão.

Thư Nhiên khẽ gật đầu, nhìn về phía Lâm Dịch, lộ ra bộ dáng tươi cười, nói:

- Năm đó Lâm tiểu hữu đi quá nhanh, không cho ta nói một câu cảm tạ...Nếu không có tiểu hữu, chỉ sợ thân già của ta đã biến thành một nắm đất vàng rồi.

Lâm Dịch cười nói:

- Đại trưởng lão nói quá lời, tiện tay mà thôi, không đáng nhắc đến.

Thư Nhiên cười ha hả, lập tức không nói gì thêm, mọi người lập tức phân chủ khách, đương nhiên Thư Nhiên ngồi ở chủ vị rồi.
Ánh mắt của Thư Nhiên di động về phía Thủy Linh Lung ở sau lưng của Lâm Dịch, thần sắc cũng hơi sững sờ, nhìn về phía Lâm Dịch nói:

- Tiểu hữu, vị ở bên cạnh là...

Lâm Dịch nghe vậy cười nói:

- Đây là vị hôn thê của Lâm mỗ, Thủy Linh Lung, Linh Lung, nhanh bái kiến Đại trưởng lão.

Thủy Linh Lung nhu thuận đứng dậy, khẽ khom người nói:

- Vãn bối Thủy Linh Lung, bái kiến Đại trưởng lão.

Nói xong, thò tay lên kéo tấm lụa trắng ra, bày ra bộ dáng tôn kính.
Một dung nhan tuyệt thế hiển hiện ra, làm cho ánh mắt của mọi người trong đại sảnh lập tức ánh ngời lên, rất hiển nhiên, mỹ mạo của Thủy Linh Lung, làm cho bọn họ có cảm giác kinh diễm.
Thư Nhiên không ngờ Lâm Dịch lại nói như thế, lập tức sững sờ, nhưng nhanh chóng cười gật đầu với Thủy Linh Lung, nói:

- Không cần khách khí, mời ngồi.

Thủy Linh Lung có chút khom người, lúc này mới ngồi trở lại, ngồi ngay ngắn bên người của Lâm Dịch, bộ dáng cực kỳ nhu thuận.
Lúc này Thư Nhiên đem ánh mắt nhìn về phía Lâm Dịch, trong mắt có phần có vài phần thâm ý, trầm ngâm một chút, nói:

- Lâm tiểu hữu lần này tới Thư gia, nhất định là có việc gì? Không ngại nói ra, chỉ cần Thư gia làm được, tuyệt đối sẽ làm giúp tiểu hữu.

Lâm Dịch nghe vậy trầm ngâm một phen, lúc này mới gật đầu đứng dậy, cung kính nói:

- Kính xin Đại trưởng lão cho ta gặp Mộng nhi.

- Mộng nhi?

Thư Nhiên nhíu mày, không ngờ chuyện này cũng vượt qua dự kiến của hắn, sau đó ngẩm lại liền gật đầu, quay đầu nói:

- Bác nhi, ngươi cho người đi, gọi Mộng nhi ra đại sảnh một chút.

Thư Bác nghe vậy liền cười gật đầu, sau đó liếc nhìn Lâm Dịch, nhẹ nhàng cười cười, lúc này mới đi ra ngoài, hạ đạt mệnh lệnh.
Sau đó, ở trong đại sảnh chờ đợi, Thư Nhiên cũng không có hỏi Lâm Dịch tại sao gọi Thư Mộng đi ra đây, mà hỏi chuyện phiếm Lâm Dịch, hỏi hắn hai mươi năm nay đã đi đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.