Chung Cực Truyền Thừa

Chương 129: Tiễn chỉ!




Quái dị nghĩ nửa ngày, không tìm được đáp án, Lâm Dịch cũng không lại suy nghĩ nhiều nữa. Hắn vốn không phải một người có lòng hiếu kỳ nặng. Huống hồ bản thân không gian tồn tại trong Ma Nguyên Động Quật cũng đã là một chuyện làm người ta cực kỳ kinh hãi. Chính là ở đây sinh vật nhỏ yếu thực sự là hoàn toàn không cần ăn uống, Lâm Dịch cũng có thể tiếp thu được.
Bất quá đám người bọn hắn lại cần phải ăn.
Lập tức lĩnh vực nhất thời thu đến trên thân Lâm Dịch. Thân hình mạnh mẽ hoa động một cái, nhất thời từ trong nước bắn ra! Ở trong lĩnh vực, Lâm Dịch căn bản không cần lo lắng tại đáy nước không thể hô hấp.
Cự ly sáu dặm, đối với tốc độ cao nhất của Lâm Dịch mà nói, cũng bất quá chỉ chốc lát. Một hồi công phu sau, Lâm Dịch đã xuất hiện ngay bên cạnh Tiễn Ngư kia.
Tiễn Ngư kia tựa hồ chịu sự cả kinh lớn! Vẫy đuôi cá, nhất thời bắn ra xa cự ly mấy chục thước, sau đó, miệng cá thật dài đâm hướng Lâm Dịch.
Lâm Dịch cười khẽ một tiếng, chợt, lĩnh vực không gian nhất thời bạo phóng ra! Trong khoảnh khắc đã đem Tiễn Ngư bao phủ ở bên trong!
Tiễn Ngư kia tựa hồ dự cảm được có gì không đúng, sau đó kịch liệt giãy dụa. Thế nhưng một tầng thủy màng đột nhiên xuất hiện, đem thân thể nó hoàn toàn bao vây. Mặc kệ nó giãy dụa thế nào, cũng là vô ích!
Một tầng lam mang xuất hiện trên người nó! Miệng cá thật dài chợt lam mang đại phóng! Bỗng nhiên, một đạo lam mang cực kỳ sắc bén nhất thời từ miệng cá của nó bắn ra! Thẳng tắp hướng Lâm Dịch!
Lâm Dịch vốn là không có lưu ý. Lúc trước, Thất cấp Dị Năng Giả Thác Nại Nhĩ ở trong không gian của Lâm Dịch, cách không bạo phát Điện hệ dị năng, cũng không có thể đem lôi điện bắn ra hai thước. Hôm nay một đầu Lục cấp Tiễn Ngư có thể làm được cái gì?
Nhưng mà sự vật như lam sắc thủy tiễn sắc bén kia, cư nhiên là thẳng tắp bắn ra cự ly mấy chục thước! Mãi cho đến địa phương cách Lâm Dịch hơn mười thước, mới không cam lòng bị lĩnh vực làm tiêu hao hết. Hơn nữa tốc độ cực nhanh, căn bản để Lâm Dịch thời gian phản ứng cũng không có!
Lâm Dịch nhất thời trợn trừng mắt, không khỏi dụng tâm chú ý con Tiễn Ngư còn đang giãy dụa kia!
Một lần công kích không có kết quả, Tiễn Ngư cũng không nhụt chí! Lại là một đao lam sắc năng lượng sắc bén bắn ra!
Năng lượng sắc bén ở trong lĩnh vực, thẳng tắp bắn ra mấy chục thước. So với vừa rồi còn muốn xa hơn một thước. Lúc này mới dần dần tan rã. Nhưng mà Lâm Dịch cũng đã hoàn toàn khiếp sợ!
Lúc đầu Thác Nại Nhĩ lấy cường độ Thất cấp dị năng, cũng không có vượt qua hai thước. Lúc này Tiễn Ngư kia lấy cường độ năng lực Lục cấp ma thú, không ngờ bắn ra mấy chục thước? Cái này khiến Lâm Dịch khiếp sợ! Lập tức, toàn bộ tâm thần tập trung đến trên người Tiễn Ngư còn đang giãy dụa kia.
Nhất thời, thân thể Tiễn Ngư tại trong mắt Lâm Dịch biến thành một loại trong suốt. Chỉ thấy một cổ lam sắc năng lượng từ trong ma hạch của nó chợt tụ tập đến trên cái miệng dài nhọn, rồi phun trào ra!

- Đây là?

Con mắt Lâm Dịch mạnh mẽ sáng ngời! Bởi vì hắn đã hoàn toàn thấy rõ động tác vừa rồi của Tiễn Ngư. Tất cả đều tại trong nháy mắt phun trào kia của nó!
Trong nháy mắt phun trào kia, nguyên bản lam sắc năng lượng thẳng tắp phóng xuất, chợt kịch liệt xoay tròn! Tại lĩnh vực cảm nhận, hắn rõ ràng cảm giác được tốc độ xoay tròn là một loại kinh người cỡ nào!
Một giây đồng hồ xoay tròn vạn lần!
Đó là một loại tốc độ kinh khủng cỡ nào? Thêm cổ năng lượng tụ tập cực tiểu kia, loại xoay tròn này nhất thời đã đem lực lượng lĩnh vực trung hoà hơn phân nửa! Trừ phi bản thân ẩn chứa dị năng cường đại cỡ nào, muốn đâm thủng lĩnh vực của Lâm Dịch tuyệt đối không phải một chuyện đùa!
Lâm Dịch nhất thời khiếp sợ nhìn Tiễn Ngư. Sau đó lập tức nhắm mắt lại, trong đầu hồi ức quá trình vừa để tâm thần hắn rung động kia.

- Xoay tròn...đột nhiên phát lực... Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

Lâm Dịch liên tục suy nghĩ, trong lòng hắn tựa hồ bắt được cái gì đó. Nhưng tỉ mỉ tìm kiếm, rồi lại tìm không được. Cứ như vậy trầm tư suy nghĩ trầm tư suy nghĩ. Đối với thể thuật, hắn cho tới bây giờ đều có chấp nhất kinh người.
Đột nhiên, trong đầu Lâm Dịch mạnh mẽ chợt lóe! Ngày đó, ở hậu sơn Tông Phạm kia, bạch sắc tế mang từng khiến Lâm Dịch kinh hãi trợn lớn mắt!
Chỉ thấy tay phải Lâm Dịch đột nhiên chậm rãi giơ lên. Chợt, một tầng lam sắc nhàn nhạt xuất hiện trên người hắn, chậm rãi tụ tập đến trên ngón giữa của hắn. Ngón trỏ ngón giữa hợp lại, hắn chậm rãi giơ lên, đột nhiên...
Hưu! Một tiếng khẽ vang lên!
Lâm Dịch không khỏi mở mắt! Chỉ thấy lam mang chợt lóe. Tiễn Ngư vốn đang giãy dụa kịch liệt nhất thời toàn thân run lên! Từng cái lỗ nhỏ nhất thời xuất hiện trên gáy nó.
Nhưng mà đạo lam mang kia lại hoàn toàn không có biến mất! Loại thẳng tắp bắn ra lĩnh vực này! Lâm Dịch không khỏi con mắt nhắm chặt! Dị năng cảm nhận nhất thời phát ra! Chỉ thấy lam sắc quang mang liên tục xuyên thủng hơn mười khối đá ngầm cực lớn dưới đáy biển. Ở trên đá ngầm lưu lại một cái lỗ, phát ra lĩnh vực ba bốn dặm, lúc này mới hoàn toàn biến mất.
Lâm Dịch mở mắt! Trong mắt hiện lên một tia kinh hãi!
Lực xuyên thấu thật kinh người!
Đá ngầm dưới đáy biển là cứng rắn cỡ nào? Nhưng mà lam mang kia không ngờ là thẳng tắp liên tục xuyên thủng hơn mười khối đá ngầm đường kính ngoài năm sáu thước mới hoàn toàn biến mất. Xoay tròn, gia tăng lực lượng, lại tăng tốc độ. Đạt được đến lực công kích đã hoàn toàn vượt lên trước lực lượng công kích của bản thân Lâm Dịch!
Không chút nào khoa trương mà nói, nếu như lúc đầu chính mình có công kích cường đại như vậy, trong chiến đấu cùng Thôn Phệ Thú đừng nói miểu sát, chí ít đám người bọn hắn tuyệt đối không có khả năng chật vật như vậy!

- Thảo nào...con chuột kia công phu chạy tốt thế cũng chết dưới một chỉ của gã Thánh Giai kia! Tốc độ thực sự quá nhanh!

Nếu như không phải dị năng của Lâm Dịch nhận biết tốc độ cũng là cực nhanh, căn bản là không có khả năng đuổi theo!
Một lúc lâu sau, Lâm Dịch mới lộ ra dáng tươi cười hài lòng. Thực lực tăng cường, chung quy vẫn đáng giá để hài lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.